Tầng ba phòng hành chính.
Đã tới đây mấy lần, Lục Dương biết rõ văn phòng lão viên trưởng ở đâu.
Thấy cửa mở ra, Lục Dương đi tới trước gõ hai cái, liền đi vào.
Lão Viên trưởng mang theo kính lão nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu, nhìn thấy người tới là Lục Dương, liền cười ha hả ngồi thẳng dậy.
"Hôm nay tới đây, là vì chuyện dọn nhà của công ty sao?"
"Lão viện trưởng, thầy đúng là thần tiên sống, có thể bấm tay mà tính, em còn chưa nói, thầy đã biết rồi."
Trên mặt Lục Dương tươi cười vui vẻ, còn thuận miệng khen một tiếng.
Hắn đương nhiên biết rõ, chắc hẳn Hoàng Tiểu đã nói với lão viện trưởng.
"Thật muốn dọn đi rồi?" Lão viện trưởng cười cười.
"Đúng vậy a, em lần này đến đây là để cáo biệt."
"Sao lại cáo biệt, nói giống như em sắp nghỉ học vậy."
Sắc mặt lão viện trưởng hiền lành, dáng cười chân thành, chỉ chỉ vào cái ghế đối điện, lần nữa nói: "Ngồi xuống nói đi."
Lục Dương cũng không khách khí, an ổn ngồi trên mặt ghế.
"Cũng không đến mức nghỉ học, em vất vả lắm mới thi đậu được đại học, tốt xấu gì cũng phải kiếm cái bằng đã mới được...."
Lão viện trưởng cười nói: "Cái tên tiểu tư này, đoán chừng thời điểm cấp ba, tâm tư cũng không đặt vào học tập, nếu không, khẳng định ngươi cũng sẽ không đến trường chúng ta học tập."
"Lão viện trưởng đúng là tuệ nhãn như đuốc, thoáng cái liền nhìn ra em là thiên tài, kỳ thật thời điểm học cấp ba, em một mực suy nghĩ nên học Yến Đại hay Thủy Mộc(Tsinghua), cuối cùng cảm thấy không thể rời khỏi quê hương, vì vậy không cố gắng đi thi, cuối cùng đậu vào trường học chúng ta..."
Bộ dạng Lục Dương nghiêm túc như thể đang nói thật.
Lão viện trưởng nghe xong kinh ngạc ngửa ngày, rồi lắc đầu nói ra: ''Nói ngươi béo ngươi liền lộ bụng....Đúng thật là, khi nào ngươi đi...."
"Ngày mai."
Lục Dương đem thời gian Lữ Tiểu Vũ định ra nói.
Hắn nói tiếp.
"Gần đây đã nhảy vào một đối thủ cạnh tranh, vì vậy phải chuyển ra ngoài phát triển, bên em đã làm trước họ một năm, nếu bị vượt mặt, thì cũng quá khó nhìn rồi."
Lão viện trưởng nâng kính lão lên, nói ra: "Trong trường học quá nhỏ, ta nghe Hoàng Tiêu nói, ngươi mới ở vùng giải phóng mua một tòa nhà làm văn phòng, tên Sơn Hải Đại Hạ kia mà, nếu như chuẩn bị xong rồi, thì liền qua đi...Chỉ có chút đáng tiếc, trường học chúng ta, còn không dễ dàng ra một công ty."
Lục Dương cười nói: "Công ty của em còn có Studio Tiểu Vũ lưu lại trường học, trước khi em tốt nghiệp đại học, sẽ không mang đi...Lão viện trưởng, cũng chớ đừng xem thường phòng ban này, nếu đóng gói lại bán đi, mấy nghìn vạn cũng không thành vấn đề..."
Lục Dương đem Studio lưu lại, một mặt bởi vì Studio vẽ manga không còn là trọng tâm của công ty, để lại trường học cũng không có ảnh hưởng gì, mặt khắc cũng là bởi vì chiếu cố cho công tác của trường học, làm cho lãnh đạo trong trường có vốn liếng để khoác lác.
"Ngươi có lòng này cũng không tệ rồi...Cũng không cần vì nhà trường mà khó xử, công ty phát triển mới là quan trọng nhất, chờ vài năm sau, đợi đến khi ngươi công thành danh toại, nhà trường cũng được hưởng chút ánh sáng...."
Lão viện trưởng thản nhiên nói.
"Không sao đâu thầy, em đã hỏi bọn họ, bọn họ đều muốn ở lại trường học, nói bầu không khí ở trường học tươi trẻ hơn, với lại Studio này, cũng không liên quan nhiều đến công ty, để lại trường học cũng được..."
"Ừ, như vậy cũng được."
Lão viện trưởng nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói ra: "Ta sắp tan ca rồi, có muốn đến nhà làm chén trà không?"
"Hôm nay không được rồi, em còn hẹn với thầy Hoàng, đợi lát nữa tới nhà hàng gặp mặt, đợi qua một đoạn thời gian, em sẽ tới nhà thầy bái phỏng sau."
Nghe được Lục Dương đã có hẹn, lão viện trưởng cũng không có miễn cưỡng, chỉ cảm thán một câu, Lục Dương có chút không giống người trẻ tuổi, hai người cùng nhau ra ngoài, lão viện trưởng hướng tòa nhà cán bộ đi đến, Lục Dương thì thẳng hướng vào nhà hàng Tây.
Hoàng Tiêu đã ở trong nhà hàng.
Lục Dương tranh thủ thời gian đi tới, hơi áy náy nói ra: "Thầy Hoàng, vừa rồi mới đi tới thăm lão viện trưởng một chuyến, để cho thầy chờ lâu rồi..."
"Không sao, không sao, ta cũng vừa vặn mới tới thôi..."Hoàng Tiêu khoát tay áo.
Lúc này, hắn không dám ở trước mặt Lục Dương sĩ diện, người khác không biết công ty Sơn Hải lợi hại bao nhiêu, nhưng hắn lại biết đấy....Hiện nay, ở thành phố Lục Thành, trong tất cả công ty về mảng công nghệ, hiện tại xem ra không có công ty nào so được với công ty Lục Dương nữa rồi.
Hắn cũng không dám vì thấy Lục Dương khiêm tốn, mà lấy làm vốn liếng để kiêu ngạo.
"Lục ca, hom nay ăn gì đây?"
Hai người vừa mới ngồi xuống, sau lưng liền truyền đến giọng nói yếu ớt.
Nhìn lại, liền nhìn thấy cô bé thu ngân Lâm Tú Tú không biết từ lúc nào đã đứng ở phía sau?
Lục Dương nói ra: "Ta vừa rồi mới ăn sủi cảo, nên cũng có chút đói, quán có chiêu bài nào thì mang lên hết đi, không cần bày nhiều quá."
Mỗi lần tới đây ăn cơm, Lục Dương kêu đồ ăn so với người khác thì nhiều hơn, vì vậy hắn mới nhắc nhở một câu. Mỗi món ăn chỉ làm đủ phần, không cần làm quá nhiều, tránh khỏi lãng phí.
Lâm Tú Tú nhẹ gật đầu, cầm thực đơn hướng phía nhà bếp đi tới.
Hoàng Tiêu có chút kinh ngạc nhìn bóng lưng Lâm Tú Tú, chậc chậc vài tiếng, trên mặt nở nụ cười nhìn Lục Dương: "Tiểu nha đầu này, nhìn qua thì có ý tứ với em nha."
"Thầy Hoàng đừng nói giỡn, nàng là thu ngân ở đây, em lại thường xuyên tới dùng cơm, vì vậy có chút quen thuộc..."
Lục Dương phủ nhận nói.
Hoàng Tiêu lắc đầu, không ở vấn đề nhỏ nhặt này xoắn xuýt, lấy thân gia Lục Dương bây giờ, bên người thích thì ong bướm nhiều vô kể, không đến mức vừa ý tiểu nha đầu làm thu ngân, xem ra tiểu nha đầu này hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình....
Nhân lúc chờ thức ăn mang lên, Lục Dương đem chuyện công ty chuyển đi chỗ khác nói ra một lần.
Hoàng Tiêu mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng chuyện này đã sớm nằm trong dự liệu, cũng không có nói gì thêm, chỉ là chúc phúc vài câu, hy vọng công ty của Lục Dương có thể ngày càng tốt hơn.
Đồ ăn rất nhanh liền dọn lên.
Tuy nhiên Lục Dương cũng không ăn quá nhiều, chỉ động đũa vài món, đợi đến lúc Hoàng Tiêu ăn xong, Lục Dương nhớ tới chuyện lần trước Hoàng Tiêu đề cập qua, hắn nói ra.
"Hoàng lão sư, không phải lần trước thầy nói, có một chất nữ năm nay vừa tốt nghiệp sao? Sau khi công ty chuyển ra ngoài, sẽ tuyển không ít người, đến lúc đó thầy bảo nàng tới thử một phen."
Nghe nói như thế, sắc mặt Hoàng Tiêu lập tức trở nên vui mừng.
"Đúng vậy a, lần trước mẹ của nàng còn nhờ thầy hỏi một chút, xem có công tác phù hợp hay không, nếu mà có em giúp đỡ một tay thì tốt quá."
Lục Dương bình tĩnh nói: "Qua tết Nguyên Đán, phía công ty bên kia liền sắp xếp xong, đến lúc đó sẽ tuyển người, thầy nói nàng qua đó xem trước, nói
thầy giới thiệu tới là được rồi, đến lúc đó em sẽ hỗ trợ an bài."
"Vậy thầy thay nàng cảm ơn em rồi."
"Thầy Hoàng không cần khách khí, lúc trước không có thầy hỗ trợ, công ty của em cũng sẽ không thuận lợi phát triển như vậy, mọi người giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm...."
Loại nhân tình này không cách nào tránh khỏi.
Chỉ cần không quá kém, Lục Dương đều không ngại hỗ trợ một chút.
Hiện công ty lớn như vậy, thả một hai người vào trong cũng không có vấn đề, về phần có công việc phù hợp hay không, cái này không cần quan tâm, hiện tại công ty có nhiều ban ngành như vậy, chọn một công tác phù hợp là được, nếu thật sự không được, thì đẩy sang bộ phận chăm sóc khách hàng...Tiền lương của công ty, đều do Lữ Tiểu Vũ chế định ra, ngành nào cũng có tiền lương cao ngất ngưởng, nhưng cầm được bao nhiêu, còn phải xem bản lĩnh của mình.
Ăn cơm xong, hai người ra ngoài.
Hoàng Tiêu muốn đi sân vận đồng thư giãn, hai người liền tiện đường cùng đi.
Theo lối đi bộ trở lại ký túc xá khu tám.
Thời điểm chuẩn bị lên lầu, chợt thấy phía giữa ký túc xá khu 9 với 10, vây quanh một đám người xem náo nhiệt, hắn có chút tò mò đi tới.
Dưới ký túc xá khu 10, có một chiếc xe cảnh sát đang lấp lóe còi hiệu...