Vì để chiếu cố Liễu Thanh Thanh.
Tiền Vân chọn ở lại Lục Thành.
Lục Dương hiểu rõ tính cách của mẹ mình, mặc dù có thời điểm không đếm xỉa tới, nhưng thời điểm mấu chốt vẫn còn rất đáng tin cậy, có nàng ở bên này, trong nhà liền có thể yên tâm lên không ít.
Thời gian trôi qua, đã vào Đông Chí....
Khí hậu Lục Thành vô cùng rét buốt, đi ra ngoài một chuyến, phải mặc ba tầng áo bảo hộ mới được.
Liễu Thanh Thanh một mực ở trong nhà, rất ít khi đi ra ngoài, thai đã hơn ba tháng, bụng của nàng cũng bắt đầu nhô lên, tròn tròn như cái bụng Lục Dương thời điểm kiếp trước phát tướng vậy, nhìn hình dạng cái bụng, Tiền Vân nói nhất định là một tên tiểu tử, năm đó nàng hoài thai Lục Dương,cũng giống như thế này...
Đương nhiên.
Cái này là phỏng đoán không có căn cứ, Lục Dương tuyệt đối không tin.
Vì để chào đón Đông Chí.
Dưới sự đề nghị của mẹ, ba người cùng một chỗ làm vằn thắn.
Tiền Vân băm nhân bánh.
Liễu Thanh Thanh nhào bột mì.
Lục Dương chờ ăn.
Mặc dù ở quê Lục Dương, căn bản không có tập tập ăn sủi cảo vào đông chí, tuy nhiên sau khi mẹ trò chuyện với mấy bác gái cùng chung cư xong, liền biết rõ phương Bắc có tập tục đó, liền lập tức bắt tay vào làm.
Dùng lời của nàng mà nói, gọi là nhập gia tùy tục.
Hai người phối hợp rất ăn ý, nhào bột mì bỏ nhân bánh, giống như hai người mới là mẹ con với nhau....Sau khi gói kỹ lại, Tiền Vân làm một nồi lớn, ba người đều ăn không ít.
Sau khi ăn xong, Lục Dương bỏ túi giữ ấm vào trong túi áo, ý định đến công ty thăm hỏi đồng chí Lữ Tiểu Vũ một phen.
Trong văn phòng.
Lữ Tiểu Vũ đang gọi điện thoại.
Trong khoảng thời gian này, Lữ Tiểu Vũ vô cùng bận rộn, bên phía QQ đã đưa ra một app video ngắn, điều này làm cho nàng sinh ra cảm giác nguy cơ....
Một núi không thể có hai cọp.
Mặc dù nói, APP video do QQ làm ra đứng trước mắt Csite, thì còn chưa tính là một con hổ con, nhưng Lữ Tiểu Vũ cũng không vì thế mà lơ là, trước kia đã đủ ví dụ điển hình, nếu bỏ qua cho QQ phát triển, thì hậu quả rất nghiêm trọng.
"Đồng chí Tiểu Vũ..."
Lục Dương đi đến.
Lữ Tiểu Vũ ngẩng đầu, thấy Lục Dương đã đến, nàng ở trong điện thoại nói với đối phương vài câu rồi dập máy...
"Đại chưởng quỹ sao lại cam lòng chạy đến đây?"
Ngữ khí của Lữ Tiểu Vũ có chút gì đó là lạ.
Lục Dương sớm đã quen thói quái gở của nàng, cũng không thèm quan tâm.
"Đây không phải thấy ngươi quá cực khổ, nên cố ý đến khao ngươi sao?"
Lục Dương mỉm cười nhìn Lữ Tiểu Vũ, đi tới trước bàn làm việc đặt lên một cái cà mền
Lữ Tiểu Vũ cúi đầu xuống, dùng cái mũi ở trên cà mền hít hà, hỏi: "Đây là gì vậy?"
"Sủi cảo do mẹ của ta tự làm, cố ý mang đến cho ngươi nếm thử, thế nào, thấy ta đủ thành ý chứ?" Lục Dương mỉm cười, đem cà-mên trực tiếp đẩy tới bên cạnh Lữ Tiểu Vũ.
Nay cũng vừa đúng lúc giữa trưa, cũng sắp tới thời gian tan tầm đi ăn cơm, Lữ Tiểu Vũ vốn có chút đói bụng, nghe được là sủi cảo, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
Nàng cẩn thận đem cà mên mở ra, đã không có vật chắn lại, một cỗ mùi thơm tràn ngập phòng làm việc, Lục Dương nói ra: "Nhân thịt heo hành tây đấy!."
Một năm nay, Lục Dương không biết ăn cơm cùng Lữ Tiểu Vũ bao nhiêu lần, nên đối với khẩu vị của nàng vẫn nắm rõ trong lòng bàn tay, món mà đồng học Tiểu Vũ thích nhất chính là cá chép xào cà chua, tuy nhiên, thịt heo nàng cũng rất thích ăn...Đặc biệt là chủng loại thịt ba chỉ xào, nàng ăn vô cùng nhiều...Ngoài trừ sủi cao nhân thịt heo ra, thì bên kia còn có sủi cao nhân trứng gà, nhưng Lục Dương biết nàng không thích ăn nên không mang tới.
Sủi cảo để trong cà mên vẫn vô cúng nóng hổi, Lữ Tiểu Vũ cầm lấy chiếc đũa, gắp một miếng, đặt ở bên miệng thổi thổi, chờ hơi nóng bớt đi một ít, nàng mới để vào trong miệng.
Nhai nhai nuốt nuốt, Lữ Tiểu Vũ híp mắt lại, nói ra: "Ừ, ngon lắm...Tay nghề của a di đúng là không tồi."
"Đương nhiên rồi.."Lục Dương cười cười.
Mấy ngày hôm trước, Lục Dương có mang mẹ tới trường học đi dạo vài vòng, bị nhân viên trong công ty thấy được, truyền đến tai Lữ Tiểu Vũ, nên nàng cũng mới biết được chuyện này.
Lữ Tiểu Vũ động tác rất nhanh, đũa gắp liên hồi, mới một tí đã sử lý được hai phần ba số sủi cảo, khả năng cảm thấy ăn quá nhanh, nàng hơi ngừng lại một hồi, hỏi: "A di không về quê lại sao? Nàng định ở Lục Thành cùng ngươi luôn à?"
"Nàng cũng không phải đi theo ta, chủ yếu vợ ta mang thai, nhờ nàng ở đây chiếu cố đôi chút..."
Lục Dương vô cùng bình tĩnh nói.
"Dừng ~."
Lữ Tiểu Vũ thể hiện vẻ mặt xem thường.
Lão bản ưa thích nói chuyện linh ta linh ta, vợ mang thai? buồn cười, ta sẽ tin lấy cái lý do thấp kém này sao?
"Ngươi không tin à?"
Lục Dương nhìn đồng học Tiểu Vũ.
Nhìn nét mặt, rõ ràng nàng không chút nào tin.
Lữ Tiểu Vũ nhếch miệng, xem phân lượng của sủi cảo, nàng không có phản bác, thuận miệng nói ra: "Tin, ti chứ, ta chúc lão bản sinh ra một đôi long phượng...."
Thấy thái độ của Lữ Tiểu Vũ, Lục Dương biết rõ nàng không tin, đương nhiên, điều này cũng nằm trong dự liệu của hắn, nếu như Lữ Tiểu Vũ mà tin, hắn cũng sẽ không nói lời như vậy....
Nghỉ ngơi một hồi, Lữ Tiểu Vũ lại động đũa lần nữa, đem toàn bộ sủi cao trong hộp ăn sạch sẽ, sau đó rót cho mình một chén nước ấm, cẩn thận thưởng thức một hơi, rồi đặt ở bên cạnh máy tính.
Nàng nghiêm mặt nói: ''Lão bản, ngày hôm qua bên phía công ty lắp đặt thiết bị gọi đến, nói ký túc xá bên vùng mới giải tỏa của Lục Thành đã trùng tu xong, chúng ta nên dọn nhà đi rồi, trước tết còn vài ngày, chuyện này không nên kéo dài...."
"Chuyện này ngươi tự an bài đi."
Lục Dương cũng không bác bỏ đề nghị của Lữ Tiểu Vũ.
Nửa tháng nay, hắn cũng thỉnh thoảng chạy tới công ty, đối với sự tình của QQ phia bên kia cũng có nghe nói thấy, thấy bộ dạng của Lữ Tiểu Vũ, hắn biết nàng không muốn cho đối phương cơ hội để thở rồi, hơn nữa công ty bây giờ lớn như vậy, để ở trong trường học cũng có chút hạn chế phát triển.
"Vậy thì chọn ngày mai đi, bên phía chủ nhiệm Hoàng cùng viện trưởng thì ngươi đi nói một chút..."Lữ Tiểu Vũ an bài.
Lục Dương nhẹ gật đầu: "Được, chuyện này để ta."
Công ty có thể ở trong vườn khởi nghiệp an ổn phát triển, công lao của lão viện trưởng cùng Hoàng Tiêu không thể bỏ qua, lần này muốn đi, khẳng định phải nói cho bọn họ biết một tiếng, nếu không chào hỏi thì quá không biết lễ phép rồi.
Mang theo cà-mên trở lại phòng làm việc của mình, Lục Dương tiện tay đem nó đặt trên mặt bàn, sau đó lấy điện thoại gọi cho Hoàng Tiêu, hẹn tan làm gặp mặt nhà hàng Tây.
Lần nữa đi ra ngoài, Lục Dương chợt nghe tiếng nghị luận, hắn biết rõ, vừa nãy đây thôi, Lữ Tiểu Vũ đã đem tin tức thông báo ra ngoài.
Lần này dọn nhà đi quy mô rất lớn, ngoài trừ Studio còn ở đây ra, thì những ngành khác toàn bộ đều chuyển đến vùng mới giải tỏa, tòa nhà Sơn Hải Đại Hạ, phòng tài vụ cùng nhân sự, sẽ chịu trách nhiệm cho việc này.
Nhìn nhìn điện thoại, khoảng cách đến lúc tan việc còn hơn hai mươi phút nữa, Lục Dương cũng không sốt ruột đi tới nhà hàng, mà hắn trước đi đến tòa nhà hành chính của trường học một chuyến.
Tới đây, tự nhiên là để gặp lão viện trưởng.
Bên phía Hoàng Tiêu thì đơn giản, gọi điện hẹn một bữa cơm là được rồi, cũng không cần phải khách khí, nhưng bên phía lão viện trưởng thì không giống vậy, lão viện trưởng cả đời đạo đức tốt, nếu muốn mời lão ăn cơm, hoặc tặng quà gì đó, rất dễ bị lão chán ghét, vì vậy Lục Dương ý định tự mình tới bái kiến, lộ ra thành ý....