Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 720: Đánh Cuộc




"Siêu ca, chuyện gì vậy?"

Vừa tới nơi, Lục Dương đã thấy được Đinh Siêu, chỉ cần chỗ nào náo nhiệt, thì chỗ đó vĩnh viên không thể thiếu Siêu ca.

"Không biết, ta cũng vừa mới tới, hình như có sinh viên phạm tội rồi a."

Siêu ca cũng vừa mới tới, biết cũng không nhiều.

Lục Dương tiếp tục nhìn xem.

Không bao lâu, từ ký túc xá khu 10 đi xuống mấy người, trong đó có hai đồng chí cảnh sát kẹp giữa một người mang theo ra ngoài.

Ở một bên còn có mấy người đi theo, xem bộ hẳn là lãnh đạo của trường học.

Bọn họ nói vài câu.

Xe cảnh sát liền rời đi.

Quần chúng ăn dưa một hồi, cũng chẩm rãi tản đi.

Siêu ca đi hỏi mấy người, bọn họ cũng không biết xảy ra chuyện gì, điều này làm Siêu ca có chút khó chịu, nào có người ăn dưa mà mới ăn được một nửa?

(Ăn dưa- buôn chuyện).

"Lục ca, có quay về phòng không?"

"Về."

Lục Dương thấy cũng không còn gì hay, cũng quay người rời đi.

Vào phòng.

Lưu Lỗi đang ở ngoài ban công phơi quần áo, nhìn thấy hai người vào cửa, trước chào hỏi Lục Dương một tiếng, sau đó hướng về phía Đinh Siêu hỏi: "Siêu ca, bên phía khu 10 xảy ra chuyện gì vậy?"

Buôn chuyện bát quái là thiên tính của mỗi con người, Lưu Lỗi cũng không ngoại lệ.

Đinh Siêu trở lại chỗ ngồi của mình, vừa bật máy tính lên vừa nói: "Ta cũng không biết rõ, chỉ biết có một học sinh bị cảnh sát bế đi, hẳn là phạm phải tội gì rồi, để ta liên diễn đàn của trường học hóng thử xem."

Siêu cả ấn mở diễn đàn.

Quả nhiên có người đang thảo luận chuyện này.

Ở bên trong tìm kiếm một hồi, Siêu ca liền hiểu rõ, hắn vội vàng hô to: "Các ngươi tới đây mà xem!."

Lục Dương cùng Lưu Lỗi chạy tới nhìn xem, nhìn vào bài đăng mà Đinh Siêu chỉ.

Đây là một bài đăng hot nhất 1 giờ qua.

Do một người tên là Hoa Còn Chưa Nở đăng lên, trong đó kể, người bị bắt tên là Vương Hồng Vĩ, sinh viên năm thứ nhất của học viện Thương Mại, nguyên nhân bị bắt là do dính đến một án lừa đảo.

Mới sinh viên năm nhất mà dính đến án lừa đảo, nghe thì có chút khó tin, thế nhưng người đăng cũng giải thích, nói là gia cảnh của Vương Hồng Vĩ nghèo khó, khải giảng không lâu liền đi làm thêm, không nghĩ tới lại bị lừa, nói là kiêm chức, nhưng thật là đại diện pháp nhân cho một công ty, công việc chỉ lên ký tên, hiện công ty này xảy ra chuyện, hắn liền biến thành người chịu trách nhiệm.

Mà công việc làm thêm này, Vương Hồng Vĩ chỉ chạy vài ngày, liền kiếm được hơn ba trăm tệ...

"Đây cũng quá thảm rồi đi!."

Sau khi xem xong, Siêu ca nhịn không được đồng cảm.

Lưu Lỗi cũng nhịn không được mà lắc đầu: "Vì ba trăm tệ, mà mất nửa đời người."

Đinh Siêu lại ấn chuột vài phát, vẫn chưa có tin tức gì mới cập nhật, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Lục Dương hỏi: "Lục ca, nếu thật sự tình huống là vậy, thì người tên Vương Hồng Vĩ kia phải chịu trách nhiệm trước phát luật sao?"

"Tỉ lệ cao là hắn chạy không thoát tội."

Lục Dương chậm rãi nói.

Vừa mới phơi quần áo, trên tay còn có chút nước, Lưu Lỗi ở trên quần lau lau, nói ra:" Không phải hắn bị người ta gạt sao?"

"Pháp luật lấy chứng cứ làm chủ, ngươi nói ngươi bị lừa? Ai biết là ngươi bị lừa hay cam tâm tình nguyện bị lừa, loại tình huống này, với tư cách là đại diện pháp nhân của công ty, khẳng định hắn phải chịu trách nhiệm, tình huống tốt nhất, là chịu một phần nhỏ trong đó. Có bao nhiêu người bị làm thế nhân, dưới tình huống không biết gì, cũng đều bị tòa phán án, tình huống này của hắn, khó mà thoát tội được..."

Lục Dương phân tích ra.

Kiếp trước, loại tin tức này hắn đọc không biết bao nhiêu lần rồi.

Hắn còn có một người bạn, lúc trước làm ở một công ty tài chính P2P, công ty này dính phải nghi án rửa tiền, người bằng hữu kia liền bị bắt vào cục cảnh sát, may mắn hắn mới đi làm được không bao lâu, còn chưa lên chính thức, vì vậy mới thoát được một án....Còn những nhân viên chính thức khắc, đều bị tai bay vạ gió, cho dù lập trình viên cũng bị bắt lại.

Còn có một số sinh viên, vì món hời nhỏ, liền đem thẻ ngân hàng của mình, hoặc số điện thoại bán cho người khác, bị người khác cầm lấy đi rửa tiền, lừa đảo, hay làm nơi dòng tiên lưu thông để đánh bạc ở nước ngoài, loại tình huống này, nếu bị phát hiện thì đồng dạng bọn họ cũng phải chịu trách nhiệm hình sự, ngu ngốc không phải lý do để bọn họ có thể thoát tội, cũng sẽ không bởi vậy mà giảm án, nên sinh viên tên Vương Hồng Vĩ kia, cũng giống như trên, một án này khó mà thoát được.

Lưu Lỗi nghĩ nghĩ, cũng là đạo lý này, hắn thở dài.

"Xem ra sau này tìm việc làm thêm cũng phải cẩn thận một chút a."

Chuyện này cũng cho Đinh Siêu một bài học, hắn tắt đi websites, mở ra Csite...vừa cười vừa nói: "Vẫn là công việc Lục ca giới thiệu cho ta tốt nhất, hiểu rõ, không cần lo bị lừa."

Siêu ca bây giờ vẫn còn là CTV xét duyệt video, ngoài trừ thời gian nghĩ ngơi mỗi tháng ra, thì tháng nào hắn đều kiếm được ba ngàn tệ, số tiền này so với sinh viên vừa mới tốt nghiệp đại học ở Lục Thành thì còn cao hơn, nên hắn đối với công việc này thì hết sức thỏa mãn, cho dù trong nhà có phong tỏa kinh tế, hắn cũng không cần lo chết đói.

Lục Dương cũng trở về lại chỗ ngồi của minmhf, thời gian dài không quay về ký túc xá, nhưng trên mặt bàn khá sạch sẽ, so với mặt bàn của Đinh Siêu thì còn sạch hơn, một chút bụi bặm cũng không có....

"Ai giúp ta lau bàn sao?""

Lục Dương hỏi.

Lưu Lỗi nói ra: "Lý Minh Bác mỗi lần quét dọn vệ sinh, đều chỉnh đốn chỗ ngươi một chút."

"A."

Hóa ra là Lý Minh Bác, khó trách....

"Minh Bác đâu?"

Lục Dương hỏi.

Lưu Lỗi nói ra: "Sắp thi tiếng anh cấp bốn rồi, hắn bây giờ có lẽ ở thư viện đi."

"Không hổ là hắn."

Lục Dương cười cười.

Hắn không có ý định đi thi cái gì mà cấp bốn hay cấp sáu, không nói đến có đi thi hay không, mà cho dù có đi cũng không qua được, coi như là có thể qua, hắn cũng lười lãng phí thời gian để đi.

"Các ngươi đăng ký chưa?"

Lục Dương hỏi một câu.

Lưu Lỗi nhẹ gật đầu: "Ba người chúng ta đều đăng ký rồi, tuy nhiên, cũng không biết có qua được hay không."

Lưu Lỗi cũng không chắc chắn cho lắm.

Chủ yếu là khi bắt đầu vào học năm 2, hắn chơi đùa quá tay, mỗi ngày đều chạy ra ngoài chơi bóng rổ, rồi ở trong phòng thì chơi game, từ đơn hay từ kép đều quên đi gần hết, cảm giác còn không bằng lúc học cấp ba, vì vậy có chút không đủ tự tin...

So với Lưu Lỗi không chắc chắn, thì Siêu ca tràn đầy tự tin, cười hì hì nói mình nhất định có thể qua.

Lục Dương chẳng buốn nói hắn thối lắm, Lưu Lỗi dù nói thế nào, sét về trình độ tiếng Anh cũng hơn Đinh Siêu một mảng, Lưu Lỗi còn chưa chắc qua được, vậy thi Đinh Siêu đừng nghĩ đến, kiếp trước, Siêu ca thi ba lần mới qua, Lục Dương vẫn còn nhớ kỹ lắm đấy....

"Siêu ca, chúng ta đánh cuộc không? Nếu ngươi qua, coi như ta thua, ta mời cả phòng ăn một bữa, nếu không không qua, thì ngươi thua, ngươi mời cả phòng ăn bữa cơm, được không?"

Trong khoảng thời gian này, Siêu ca làm CTV nên kiếm được không ít tiền, nhìn qua có chút thổ hào, Lục Dương định cho hắn thổ ra chút huyết.

"Được a, Siêu ca, ngươi có dám chơi không."

Lưu Lỗi cũng cười ha hả mà nói, hẳn là xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, thắng thua đều được đãi ăn, hắn mong Siêu ca nhanh nhanh đáp ứng đi.

Đinh Siêu do dự một chút, nghĩ đến túi tiền của mình bây giờ, liền gật đầu, nói ra: "Được."

"Thế quyết định vậy đi, Lỗi ca, ngươi tìm tiệm cơm nào có cấp bậc cao cao một chút."

Lục Dương cười tủm tỉm nhìn Lưu Lỗi.

Đinh Siêu hừ một tiếng: "Đừng cao hứng quá sớm, ai thắng ai thua còn chưa biết đâu, kỳ thi cấp bốn, cũng chỉ là lông vịt mà thôi..."