Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 715: Hai Tháng (2)




"Thật không, Lục Dương nếu mà biết, có tức giận không?"

"Hắn tức giận cái gì, đây chính là lời hắn nói, hắn nói tìm người ở chung với ta cho vui, một căn biệt thự lớn như vậy, ta ở một mình nhất định sẽ sợ hãi."

"Vậy được, vì bảo hộ Quan Quan, ta đành không khách khí."

"Đi thôi, đi thôi, nhanh đi học, ngươi cũng nên mua đồ ăn sáng đi."

Quan Nguyệt đeo balo lệch vai, cùng Triệu Oánh Oánh rời khỏi ký túc xá.

....

Chung cư Hoa Đình.

Đem xe đỗ vào bãi, Lục Dương vào thang máy bấm tầng 10.

Ấn xuống một cái vân tay, cửa tự động liền mở ra, vào phòng, Lục Dương liền nhìn thấy Liễu Thanh Thanh ngồi trên ghế salon.

TV không có mở.

Trên bàn trà cũng không có bất kỳ vật gì khác, Liễu Thanh Thanh ngồi trên ghế ngẩn người ,không biết suy nghĩ cái gì.

Nhìn thấy Lục Dương trở về, nàng đứng dậy hỏi: "Ăn sáng chưa?"

"Ăn rồi, em thì sao?"

Lục Dương đi đến bên cạnh Liễu Thanh Thanh, nhìn bụng của nàng.

Có thể là do thời gian quá ngắn, căn bản không nhìn ra điểm khác nhau so với lúc trước, vòng eo vẫn thon thả như trước, cũng phẳng lì...Nắm chặt bàn tay mảnh khảnh của Liễu Thanh Thanh, hai người cùng một chỗ ngồi xuống.

Lục Dương hỏi: "Em ăn sáng chưa?"

"Sáng nay còn chưa ăn, em sợ tí nữa đi kiểm tra, vì vậy không dám ăn cái gì." Liễu Thanh Thanh nhỏ giọng nói.

Rất rõ ràng.

Đối với chuyện mang thai sinh con, Liễu Thanh Thanh dốt dặc cán mai, rõ rằng nàng tưởng đi bênh viện cần phải để bụng trống.

Lục Dương lắc đầu, nói ra: "Sao lại không ăn, coi như em không sợ đói, thì cũng không thể để tiểu báo bối chúng ta đói được..."

Đối với với Liễu Thanh Thanh có chút lo lắng, Lục Dương biểu hiện ra mình đối với hài tử vô cùng yêu thích, như vậy cũng sẽ làm Liễu Thanh Thanh bớt đi căn thẳng, nữ sinh mang thai, dù trước đây tính khí tốt đến thế nào, thì lúc mang thai cũng có chút ít tâm tình không ổn định, Lục Dương chính là muốn dùng hết sức của mình, làm cho Liễu Thanh Thanh trầm tĩnh lại.

Nghe được Lục Dương nói vậy, Liễu Thanh Thanh lộ ra vẻ tươi cười, nàng nói ra:" Vậy kiểm tra."

"Mấy cái lão Trung Y này, kiểm tra đâu cần phải nhịn đói, cũng quá ngốc rồi..." Nhẹ nhàng ở trên đầu Liễu Thanh Thanh vỗ hai cái, Lục Dương nói tiếp: "Bây giờ tới bệnh viện kiểm tra HCG, có ăn hay không cũng không ảnh hưởng."

"Trung Y cũng có bản lĩnh của mình."

Liêu Thanh Thanh nghiêm túc nói ra.

Được rồi, chuyện này quả thật cũng không cách nào phản bác, bất quá lão Trung Y kiểm tra thì cũng là xem mạch đi.

Lục Dương đứng dậy, đi vào phòng bếp nhìn nhìn, nồi cơm điện vẫn còn đang được bật, mở ra nhìn nhìn, bên trong có một chút cháo gạo, Liễu Thanh Thanh đi tới, nói ra: "Em sợ ăn không ăn rồi chạy tới, nên nấu chút cháo."

"Em cũng quá ngốc rồi."

Thở dài, Lục Dương từ tủ lấy ra hai cái bát cùng thìa, trước bới cho Liễu Thanh Thanh một chén nửa, sau đó đem phần còn lại đổ vào trong bát còn lại, nói ra: "Đồ em nấu, anh khẳng định phải ăn, phần này là của anh."

Bưng bát đặt xuống bàn, Liễu Thanh Thanh lại cầm tới mấy quả trứng vịt muối, một chén củ lạc, một đĩa dưa muối...Hai người ngồi xuống bắt đầu ăn, mặc dù mới sáng Lục Dương đã ăn không ít bánh bao, nhưng Lục Dương cũng không muốn phụ một mảnh tâm ý của Liễu Thanh Thanh, với lại một chén cháo cũng không thấm vào đâu, cháo rất nhẹ, cũng không chiếm nhiều bụng.

Sau khi ăn xong, Lục Dương không để cho Liễu Thanh Thanh dọn dẹp, bản thân vén tay áo lên, đem hai cái bát đều rửa sạch sẽ, nhìn lại, Liễu Thanh Thanh đã dọn xong bàn ăn.

"Em không sao, hiện tại một chút ảnh hưởng cũng không có." Liễu Thanh Thanh vội vàng nói, mới có thai không được bao lâu, ngoài trừ thường xuyên thèm ăn ra, thì Liễu Thanh Thanh cũng không cảm giác được ảnh hưởng gì khác.

"Vậy cũng cần phải chú ý, trước đi kiểm tra, xong rồi hãy nói."

Thu thập xong xuôi, Lục Dương đi vào phòng, tìm một cái áo lông rộng thùng thình phủ thêm vào người Liễu Thanh Thanh, thời tiết bên ngoài quá lạnh, trong phòng ngoài phòng quả thực là hai thế giới khác biệt, nếu lạnh quá thân thể sẽ trở nên không tốt.

Trên đường đi thông suốt không trở ngại, đại khái nửa giờ sau, hai ngươi tới một bệnh viện lớn nhất phụ cận.

Quá trình kiểm tra rất đơn giản, chỉ có thời gian đợi kết quả là lâu.

Kết quả cũng không ngoài dự liệu.

Liễu Thanh Thanh mang bầu, hơn nữa theo kết quả kiểm tra HCG, thì nàng đã mang thai hơn hai tháng.

"Lục Dương, làm sao bây giờ..."

Nhìn thấy bảng báo cáo, thần sắc Liễu Thanh Thanh có chút khẩn trương, cầm lấy tay Lục Dương, đổ chút mồ hôi...

"Ừ, làm sao bây giờ?"

Lục Dương nhẹ nhàng ôm Liễu Thanh Thanh vào trong ngực, làm đầu Liễu Thanh Thanh gối lên vai hắn.

Liễu Thanh Thanh có chút lo lắng hỏi: "Em muốn hỏi, đứa bé này, anh có muốn..."

Lục Dương sửng sốt.

Sau đó liền minh bạch Liễu Thanh Thanh lo lắng cái gì.

Nàng sợ Lục Dương không muốn đứa nhỏ này.

"Nói hưu nói vượn gì đó, một trăm hài tử anh cũng chê ít, sao lại không muốn?" Lục Dương nhìn nhìn Liễu Thanh Thanh ,nói ra: "Hay là em không muốn chứ?"

"Không...Không phải..."

Liễu Thanh Thanh liền vội vàng lắc đầu.

Thời điểm đi du lịch ở Đại Lý, nàng thậm chí đã nảy sinh ý tưởng có một đứa bé, sao lại cam lòng tử bỏ chứ, nàng chỉ lo lắng Lục Dương không muốn mà thôi.

"Vậy thì em đừng có nghĩ ngợi linh tinh nữa, hảo hảo dưỡng thai, đúng ngày đến bệnh viện kiểm tra, sinh ra một tiểu thiên sứ trắng trẻo mập mạp đi."

Lục Dương đứng dậy, cùng Liễu Thanh Thanh một chỗ xuống lầu.

Kết quả cũng có rồi, ở lại bệnh viện cũng không có ý nghĩa gì.

"Vậy anh muốn sinh con trai hay con gái?"

Liễu Thanh Thanh quay đầu hỏi.

Nữ nhân mang thai, thường đều hỏi những câu hỏi này.

Lục Dương nói ra: "Đương nhiên là muốn con gái rồi, con trai lúc nhỏ cũng quá nghịch đi, anh sợ em chăm không nổi, con gái là tốt nhất, sau này trong nhà có Đại tỷ tỷ rồi, đến lúc đó mấy hầu tử mà nghich ngợm, thì nói tỷ tỷ đánh hắn..."

"Anh còn muốn thêm hài tử nữa à?"

Liễu Thanh Thanh cười cười.

"Đương nhiên, càng nhiều càng tốt."

Lục Dương tự tin cười cười.

Lấy thân gia của hắn bây giờ, bao nhiêu nhi nữ đều có thể nuôi nổi, cũng có thể cung cấp cho bọn hắn tiêu chuẩn sinh hoạt cao cấp nhất....

Trở lại chung cư Hoa Đình.

Lục Dương đem xe dừng lại ở cửa Bắc.

Tiệm Hoa vẫn đóng chặt cửa, siêu thị ở bên cạnh thì đã mở ra.

Tân Làm ở ngay tại cửa ra vào, thỉnh thoảng còn liếc mắt nhìn phương hướng tiệm hoa, đoán chừng đang lo lắng cho Liễu Thanh Thanh, sau khi nhìn thấy người từ trên xe bước xuống, nàng bước nhanh tới hỏi.

"Các ngươi sáng sớm đi đâu vậy?"

Lúc nói chuyện, Tần Lam còn liếc qua nhìn bụng Liễu Thanh Thanh.

Lục Dương đóng cửa xe, nói ra: "Mang Thanh Thanh đi bệnh viện kiểm tra một chút."

"Thật sự có?"

Tần Lam quan sát Liễu Thanh Thanh cùng một chỗ xuống xe.

Liễu Thanh Thanh nhẹ gật đầu, nói ra: "Bác sĩ nói có thai đã hai thasg."

"Ta nói rồi mà, nhất định là có." Sắc mặt Tần Lam trở nên vui mừng, còn kích động vỗ tay, nói ra: "Năm đó, thời điểm ta mang thai Đậu Đậu cũng như thế này, một mực buồn nôn..."

Lục Dương cười nói: "Tần tỷ, nhờ có chị, nếu không phải chị có kinh nghiệm phong phú, chúng ta cũng chưa hay biết gì đâu."

"Nói gì vậy, nếu không có cậu, ta cùng Đạu Đậu nào có sống tốt được như bây giờ..." Tần Lam vội vàng khoát tay áo, lại nói tiếp: "Hai tháng, vậy cũng sớm, nếu để ba bốn tháng mới muộn, Thanh Thanh, em từ bây giờ phải chiếu cố thân thể cho thật tốt...Cửa hàng bán hoa quá bận rộn rồi, mỗi ngày phải khuân vác đồ, nếu không cẩn thận đụng phải làm sao bây giờ."

Lục Dương nhìn thoáng qua Liễu Thanh Thanh nói ra: "Tần tỷ nói có đạo lý, cửa hàng bán hoa về sau không cần mở nữa, em ở nhà nuôi thân thể, không thể xay ra chuyện ngoài ý muốn được, đợt lát nữa anh gọi điện thoại cho mẹ, đem chuyện này nói ra."