"Không đâu, tầm hai mươi tuổi, tên là Tiền Tiểu Quyên...Lại đến nhà xưởng chúng ta nhận phỏng vấn....Sẽ không trùng hợp vậy đâu.." Bác gái Trương Dĩnh nói ra.
Chỉ một cái tên đơn thuần, còn có thể lặp lại, nhưng nhiều điều kiện phù hợp như vậy, ở toàn bộ huyện Thanh Sơn, khó mà tìm được người thứ hai.
Bài phỏng vấn cũng rất đơn giản.
Chỉ cần làm một cái quần đùi đơn giản.
Ngồi trước máy may, Tiền Tiểu Quyên hết sức khẩn trương, nàng còn chưa bao giờ dùng máy may may quần áo, không có bất kỳ kinh nghiệm gì, thậm trí còn không biết bắt đầu từ đâu.
Đặc biệt là hai vị giám khảo kia, ánh mắt liên tiếp hướng về phía bên này nhìn lại, điều này làm Tiền Tiểu Quyên trong lòng càng thêm khẩn trương.
Cắn răng.
Tiền Tiểu Quyên tuy biết mình không có hy vọng, nhưng nàng cũng sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy, nàng cũng sắn tay bắt đầu làm, tài liệu đưa ra hết sức có hạn, Tiền Tiểu Quyên không dám làm quá nhanh, cẩn thận từng li từng tí mà làm.
Thời gian trôi qua từng giây.'
Có ứng viên thuần thục, rất nhanh đã hoàn thành xong chiếc quần đùi của mình, nôp lên, giám khảo cũng sẽ theo tên mà chấm điểm.Đạt tới điểm chuẩn, có thể trực tiếp dẫn đi an bài công tác, không hợp lệ thì chỉ có thể rời đi.
Yêu cầu của Hằng Nguyên rất cao, nhiều người nộp thành phẩm lên như vậy, nhưng cuối cùng chỉ có năm người được ở lại.
Qua thật lâu.
Trong phòng đã không còn lại mấy người, Trương Dĩnh đứng dậy, nhìn thoáng qua Tiền Tiểu Quyên ở một chỗ khác, nàng đi tới cửa, đem tác phẩm của mình nộp lên.
Tác phẩm phù hợp với tiêu chuẩn, không có chỗ đột phá, cũng không tìm ra khuyết điểm, nếu đổi lại thành những người khác, trình độ kiểu này đoán chừng không qua được, nhưng dù sao bác gái Trương Dĩnh cũng mở lời, bản thân nàng còn là sinh viên, điều này cũng được cân nhắc một hai.
Lão Đổng phỏng vấn nhẹ nhàng gật đầu, nói ra: "Có thể, ở lại đi."
"Cảm ơn."
Trương Dĩnh không có gì bất ngờ xảy ra, nàng được thông qua, vẻ mặt vui mừng vội vàng cảm tạ.
Tiền Tiểu Quyên là người cuối cùng hoàn thành.
Áp lực rất lớn, nhưng cuối cùng nàng cũng vượt qua, hoàn thành chiếc quần đầu tiên mình làm, tuy rằng nhìn qua không tốt lắm, nhưng Tiền Tiểu Quyên cũng cảm thấy hài lòng...Cái quần này, nếu đưa cho đệ đệ của nàng mặc, chắc có lẽ cũng không chịu nổi đâu....
Tiền Tiểu Quyên biết rõ, mình đã không còn hy vọng gì.
Tác phẩm đầu tiên trong đời, dù cho xuất sắc đến đâu, nhưng cũng không thể so với những người quen tay hay làm được, đem tác phẩm đưa cho giám khảo, Tiền Tiểu Quyên bái một cái, rồi quay người rời đi.
Những tác phẩm của người khác nàng đều nhìn thấy rồi, mỗi một cái đều so với cái của nàng thì làm tốt hơn, hoàn toàn không cần phải đợi chấm.
Nàng hết sức hổ thẹn.
Thậm chí xấu hổ nói ra tên Liễu Đại Giang, bởi vì nàng không muốn bằng hữu của Lục Dương bị bôi đen...Tuy nhiên, Tiền Tiểu Quyên cũng không tiếc nuối, ít nhất là nàng đã có thể chứng minh, mình cũng có thể may quần áo....Nếu đổi lại trước kia mà nói, nàng tuyệt đối không dám lấy ra một mảnh vải lớn để tập luyện, quá lãng phí ...
Vì vậy, tính ra đây cũng là một đại thu hoạch rồi.
"Tiền Tiểu Quyên...."
Có người gọi tên nàng.
Tiền Tiểu Quyên quay đầu..
Lão Đồng nói ra: "Tiền Tiểu Quyên, ngươi đi đâu vậy? Ngươi qua, ngươi cùng Trương Dĩnh đến nhà xưởng số 1 đi."
"Cái gì, ta đâu..." Tiền Tiểu Quyên có chút khó tin, nàng ngây người nguyên tại chỗ, nhìn quần đùi lão Đổng cầm trên tay, không sai, chính là cái của nàng vừa mới làm xong.
Cái quần này cũng có thể qua?
"Sư phụ, ngươi không phải nghĩ sai rồi chứ, loại kỹ thuật như ta mà cũng có thể đậu sao?" Tiền Tiểu Quyên cẩn thận hỏi.
Lão Đổng nói ra: "Không sai, kỹ thuật của ngươi tuy không tốt, nhưng ta có thể nhìn ra, ngươi đối với công việc thì hết sức nghiêm chỉnh, đợi lát nữa ta sẽ tìm một người sư phụ tốt cho ngươi, bảo hắn mang theo ngươi dạy dỗ....Ngươi chỉ cần hiếu học, thì một hai tháng sau, có thể bắt đầu rồi....Ở nhà máy này, nếu có gì không hiểu, ngươi cứ hỏi sư phụ, không được thì hỏi hai chúng ta đều được."
"Đúng vậy, tiểu Quyên....về sau ngươi cùng Trương Dĩnh ở nhà xưởng đi làm, phải chiếu cố lẫn nhau nhiều hơn..."Bác gái Trương Dĩnh cũng tiếp lời bổ sung.
Tuy rằng Tiền Tiểu Quyên không rõ lắm, nhưng hai người lại rõ ràng, Tiền Tiểu Quyên là được xưởng trưởng mở miệng xuống dặn, mà người có thể cho xưởng trưởng mở miệng, còn cẩn thận dặn dò bọn họ, thì hậu trường như vậy, bọn họ cũng không dám tưởng tượng đâu.
"Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều nữa, trước ta mang hai người đi làm quen hoàn cảnh nhà xưởng, mặc khác làm tìm cho các ngươi một vị sư phụ, sau đó chuẩn bị cho tốt, trong vòng ba ngày tới làm lúc nào cũng được..."
Bác gái Trương Dĩnh vẫy vẫy tay, mang theo hai người rời đi.
Tiền Tiểu Quyên có chút mơ mơ màng màng đuổi theo.
Trong lòng nàng có chút mịt mờ.
Nàng tự nhiên hiểu rõ, trình độ của mình căn bản không thể nào tiến vào được nhà xưởng Hằng Nguyên, nhất định là do Lục Dương hỗ trợ, nàng thật sự không nghĩ tới, Lục Dương lại lợi hại như vậy...Mình cũng không báo ra tên của Liễu Đại Giang....Không nghĩ tới vậy mà cũng có thể trực tiếp thông qua.
Về sau mình là công nhân của nhà xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên rồi sao?
Nếu như bà bà biết tin này, khẳng định sẽ rất cao hứng đi.
Ngay cả mẹ ở bên ngoài, nếu biết được tin này, khẳng định cũng vì nàng mà cao hứng....Tiền Tiểu Quyên bỗng nhiên nghĩ đến mẫu thuân nhiều năm chưa gặp mặt.
"Tiểu Quyên."
Trương Dĩnh lặng lẽ bắt lây tay Tiền Tiểu Quyên, hai người thả chậm bước chân, cố ý rơi xuống một khoảng cách.
"Tiểu Quyên, ngươi có hậu trường lợi hại như vậy, sao lại không nói sớm một chút, lại làm hại ta vì ngươi mà lo lắng rất lâu..." Trương Dĩnh ngược lại cũng không cố ý nói như vậy, nàng cũng vừa mới tốt nghiệp đại học xong, đơn thuần như một tờ giấy trắng, vừa rồi mới ở trong phòng nói chuyện phiếm đôi chút, hai người coi như đã trở thành bằng hữu của nhau.
"Ta cũng không nghĩ tới."
Tiền Tiểu Quyên nói ra.
"Hậu trường kia của ngươi là ai vậy, mạnh như thế, đoán chừng là lãnh đạo bên trong nhà máy, ngươi không biết đâu, bác gái của ta sau khi nghe được tên của ngươi, sắc mặt cũng thay đổi rất nhiều."
Trương Dĩnh nghĩ đến tỉnh cảnh lúc trước.
Tiền Tiểu Quyên cũng không giấu giếm, nàng nói ra: "Nhà ngoại ta có một chất nhi, là hắn giới thiệu ta đến đây, hắn nói có quen người trong nhà xưởng, nói ta đến đây thử một lần, có lẽ có thể đậu, vì vậy hôm nay ta liền đến thử một lần, vốn lúc đầu cũng không ôm bao nhiêu hy vọng."
"Chất nhi của ngươi?"
Trương Dĩnh hết sức kinh ngạc.
Có thể đưa Tiền Tiểu Quyên vào trong xưởn, chất nhi của nàng nhất định không phải là tiểu hài tử, ít nhất cũng phải trưởng thành, Trương Dĩnh không nghĩ tới Tiền Tiểu Quyên lại có chất nhi lớn như vậy.
Tiền Tiểu Quyên có chút xấu hổ, nói: "Cha ta là người nhỏ nhất trong mấy huynh đệ trong nhà, vì vậy bối phận của chúng ta rất cao, đệ đệ của ta còn chưa lớn tuổi bằng chất kia kia."
"A."
Trương Dĩnh nhẹ gật đầu.
Nàng nói ra: "Vậy người chất nhi kia của ngươi không đơn giản....Ngươi có thể đi vào nhà xưởng Hằng Nguyên làm việc, nhất định là do hắn hỗ trợ, về sau ngươi phải cảm tạ hắn nhiều vào."
"Ừ, đương nhiên rồi, lúc trước ta thiếu nợ hắn một ân tình, hiện tại lại thiếu nợ thêm nữa."
Hai người trò chuyện, đều đi vào nhà xưởng sản xuất.
Bác gái Trương Dĩnh, tìm tới một nữ công nhân có niên kỷ rất lớn, giới thiệu nói: "Đây là Hà Sư Phụ, là chiến sĩ thi đua năm trước của nhà xưởng chúng ta, cũng là công nhân có kỹ thuật tốt nhất, về sau hai người các ngươi đi theo nàng học tập...Sư phó của ngươi lớn tuổi, nhiều kinh nghiệm, hai người các ngươi đi theo học tập cho tốt."
Tiền Tiểu Quyên cùng Trương Dĩnh liên tục gật đầu.
Hà sư phụ tự nhiên cũng biết hai người này có quan hệ, đặc biệt là cô nương tên Tiền Tiểu Quyên kia, còn do đích thân xưởng trưởng mở miệng dặn dò, vì vậy nàng cũng rất khách khí nói ra: "Giờ cũng sắp trưa rồi, để ta mời các ngươi tới căn tin công ty ăn cơm đi."
"Hà sư phụ, sao lại có thể để ngươi mời khách được, để ta ,để ta..."
Bác gái Trương Dĩnh vội nói.
....
....
Vùng ngoại thành thị trấn.
Trong nhà Liễu Thanh Thanh.
Lục Dương lưu lại nhà Liễu Thanh Thanh dùng bữa trưa