"Lỗi ca, thứ gì vậy?"
Lục Dương hướng về phía Lưu Lỗi ở bên kia nhìn nhìn.
Lưu Lỗi đạp cửa mở ban công, chỉ vào một cái hòm, sau đó cười hắc hắc nói ra: "Ngươi sang đây mà xem...."
"Không phải là em bé của Siêu ca chứ?"
Nhìn cái rương lớn như vậy, Lục Dương nhịn không được nói.
"Má!."
Đinh Siêu tỏ ra khó chịu, hắn lớn tiếng nói.
"Ta còn chưa có bạn gái đây này."
Lưu Lỗi vừa cười vừa nói: "Thế Triệu Sảng là sao?"
Đinh Siêu vừa rồi còn hùng hổ như dã thú, nhưng nghe cái tên Triệu Sáng, hắn lại ủ rũ xuống, cái tên Triệu Sảng này, có thể nói là ác mộng của Siêu ca đến cả đời, khả năng qua bay mươi tuổi, thời điểm hấp hối sắp chết, Siêu ca cũng sẽ không quên được, mình từng bị nữ nhân kia làm cho mất mặt đến thế nào.
Lý Minh Bác ngồi cười ha hả, xem mấy người đấu võ mồm với nhau.
"Mở ra xem đi."
Lưu Lỗi nhắc nhở.
"Hài, đồ chơi gì vậy, không nói ra được à, thần thần bí bí làm gì."
Lục Dương đi tới đem nắp rương mở ra.
Bên trong là một cái khung sắt con, Lục Dương lấy ra nhìn qua, nhìn thấy đồ vật giống như hàng rào, cuối cùng hắn cũng biết đây là thứ gì, kinh ngạc nói.
"Lò nướng?"
Lục Dương không nghĩ tới Lưu Lỗi lại mua một cái lò nướng đem về, xem bìa còn đóng gói, hẳn là được chuyển phát nhanh tới đây.
"Đúng vậy, thế nào, được không, ta mua trên mạng đấy." Lưu Lỗi hết sức đắc ý, hắn lại đem một cái túi khác mở ra, bên trong toàn là than lửa.
Bên trong rương còn mấy phụ kiện đồ nướng như chổi quét dầu, kẹp, xiên.....Toàn bộ đều có cả, có thể nói, Lưu Lỗi chuẩn bị hết sức đầy đủ.
"Lục Dương, tối nay chúng ta mở party đồ nướng, thế nào?"
Lưu Lỗi hỏi.
"Được a."
Ở đại học, có thể tổ chức buổi party đồ nướng ,có thể nói là hết sức thoải mái.
"Mua nguyên liệu chưa?"
Lục Dương hỏi.
"Đợi lát nữa ký túc xá chúng ta cùng đi mua, ta định gọi mấy nam sinh lớp chúng ta tới nữa, cũng chỉ có mười mấy người, nhiều người náo nhiệt hơn một chút, lại uống tí rượu..." Trong lòng Lưu Lỗi đã có kế hoạch.
Hắn nói tiếp: "Gia vị thì có rồi, đặt lò nướng ở trên mạng được tặng thêm cả gia vị bột tiêu."
"Lỗi ca, ngươi làm ủy viên sinh hoạt, thật đúng là danh xứng với chức mà."
Lục Dương cười một tiếng.
Chờ Siêu Ca kiểm xong cái video cuối cùng.
Mấy người đi ra ngoài cửa.
Trước tiên ở chợ bán thức ăn mua ít rau quả, chủ yếu là rau hẹ, nấm kim châm, cón có mấy quả ớt, mấy quà cà tím, lại đi đến siêu thị, mua mấy cái đùi gà, cánh gà, móng, mấy thứ như lòng nướng, đương nhiên, có một đồ vật không thể thiếu khi nướng được.
Chính là thịt dê.
"Thịt dê mua tươi vào, ta bỏ tiền."
Lục Dương đề nghị.
Từ lần trước, sau khi Trương Bân nói nội tình về mấy quán đồ nướng, Lục Dương vừa nghĩ tới thịt dê, lại liên tưởng đến thịt vịt ngâm nước tiểu dê, bây giờ, hắn chỉ tin vào mấy miếng thịt tươi mấy cắt xong.
Chút tiền lẻ đấy không sao cả, Lục Dương cũng định chia sẻ một chút với Lưu Lỗi.
Lục Dương nói như vậy, nhưng người khác tự nhiên không có ý kiến gì.
Mấy người đi tới một cửa hàng thịt tươi, Lục Dương nói muốn mua nửa con dê nhỏ, chừng khoản mười cân, thịt này không gầy cũng không mập, thích hợp nhất dùng để nướng rồ....
Sau đó lại đi mua dầu ăn, mấy đồ vật lẻ tẻ như bật lửa, sau đó bốn người mới quay lại trường học.
Vị trí nướng.
Vừa rồi mấy người đã quyết định, ngay tại trên sân thượng tầng sáu, tuy nhiên, bởi vì sự kiện của Dư Phương, tầng thượng của trường học toàn bộ đều bị hóa lại.
Vấn đề này phải nhờ đến Lục Dương giải quyết.
Mấy người cầm đồ ăn đi lên trước.
Lục Dương đi vào cửa phòng bảo vệ.
"Là ngươi a."
Tần đại gia đang điều chỉnh cái radio của mình, nhìn thấy Lục Dương đi đến, vẻ mặt liền nở nụ cười.
Một năm nay, tuy rằng Lục Dương thường xuyên không trở về ký túc xá, nhưng mỗi lần gặp được Tần đại gia đều chào hỏi, còn giúp sửa lại cái radio, vì vậy quan hệ của hai người không tệ.
Có đôi khi, buổi tối đến thời gian tắt điện, thời điểm bọn hắn còn chưa chơi xong ván game, chỉ cần Lục Dương gọi điện xuống, thì buổi tối đó ký túc xá sẽ không bị cúp điện.
"Có người cho cháu hai bao thuốc, cháu không hút, nên mang đến cho ông."
Lục Dương cười cười, từ miệng túi lấy ra hai gói thuốc lá Đế Hào.
Gói thuốc này chưa đến mươi tệ một gói, không đắt, cũng không rẻ, vừa vặn....Nếu như mà đưa tặng thuốc lá Trung Hoa, thì coi như Tần đại gia có nhận, cũng không dám lấy ra mà hút.
Tần đại gia có chút kinh ngạc, nhìn hai gói thuốc Lục Dương đặt trên bàn, hỏi: "Tiểu tử, ngươi có phải có chuyện gì cần nói hay không?"
"Ha ha, không giấu được ông rồi, cháu định tối nay tổ chức bữa tiệc đồ nướng ở trên sân thượng, vì vậy muốn hỏi mượn chìa khóa."
Lục Dương nói thẳng ra mục đích của mình.
"Ta còn tưởng chuyện gì khó lắm."
Tần đại gia mở ra ngăn kéo, tìm một cái chìa khóa rồi đưa cho Lục Dương, nói ra: "Khi nào ngươi dùng xong, xuống đưa lại ta là được..."
Sân thượng tuy bị nhà trường cấm, nhưng cũng không phải cấm hoàn toàn, chỉ cần đến xin phép quản lý ký túc xá là được, huống chi hai người đều là người quen cũ, coi như không cầm lễ vật tới đây, ông cũng sẽ không cự tuyệt...Loại chuyện nhỏ nhặt này, thu hai bao thuốc có chút xấu hổ.
"Cảm ơn, Tần đại gia."
Lục Dương cầm lấy chìa khóa, cảm tạ một câu.
Nhìn hắn có ý định rời đi, Tần đại gia nói ra: "Thuốc thì cầm về đi, nhất định là ngươi mua phải không."
"Cháu không hút thuốc, cầm về làm gì, đi đây...."
Khoát tay áo, Lục Dương rời khỏi cửa phòng quản lý, leo lên tới tầng năm.
"Lục ca, chìa khóa có chưa?"
Vừa mới bước vào cửa, Đinh Siêu đã hỏi.
"Còn phải hỏi, ta đây tự thân xuất mã, sao lại không lấy được chìa khóa?"
Lục Dương đem chìa khóa đặt trên mặt bàn, nhìn thấy chìa khóa, Siêu ca liền hưng phấn không thôi, hắn còn lo lắng bởi vì không có chìa khóa sân thượng, dẫn đến kế hoạch đồ nướng bị hủy bỏ.
"Ngươi đã thấy Lục Dương thất bại chuyện gì chưa?"
Lưu Lỗi khinh bỉ nhìn thoáng qua Đinh Siêu.
Nói tiếp: "Minh Bác, tối nay ngươi nghỉ một ngày đi."
"Được."
Lý Minh Bác nhẹ gật đầu.
Một ngày không ra tiệm cũng không ảnh hường gì nhiều, hơn một năm nay, ngoài trừ bão tuyết ra, thì mỗi ngày hắn đều ra quán, kiếm được không ít khách quen, một hai ngày không bán hàng, cũng không ảnh hưởng gì...
Lục Dương cũng nói.
"Nướng nhiều thịt dê một chút, tí nữa đưa bên phòng Trần Thu Nguyệt một ít, dù sao Thẩm Yên cùng bọn họ cũng là người một nhà...."
Thịt dê do Lục Dương mua, tự nhiên là hắn có quyền lên tiếng.
"Chuyện nhỏ, ngươi đi đưa là được rồi.
Lưu Lỗi thuận miệng nói ra.
Ký túc xá bên kia, có Từ Thì cùng Trần Thu Nguyên cùng Lục Dương có quan hệ không tầm thường, Thẩm Yên lại là bạn gái của Lý Minh Bác, Đinh Siêu thì theo đuổi Hứa Dung Dung, cũng có thể tính là người một nhà rồi.
"Cảm ơn Lục ca." Lý Minh Bác cảm tạ một câu.
Lưu Lỗi nói ra:" Siêu ca, đừng chơi nữa, đi truyền tin cho mấy người khác trong lớp đi, buổi tối bảy giờ, tập hợp trên sân thượng..."
"Được, để ta đi nói cho bọn họ."
Đinh Siêu rời khỏi phòng.
Lục Dương cũng đi theo sau, hắn nói ra: "Ta đi rửa tay, trước tiên phải đem thịt dê cắt ra đã."
....
Buổi tối bảy gờ.
Mười mấy nam sinh của khoa máy tính lớp số hai tập hơn trên mái nhà.
Lưu Lỗi đổ một ít rượu vào trong than, khiến than mau chóng cháy đỏ, sau khi than đỏ rực, hắn mới đưa đồ nướng lên đặt ở phía trên.
Người tương đối nhiều, cũng may, bọn hắn mua khá nhiều đồ, đại bộ phận đều là đồ nướng.
Kết hợp thêm với bia.
Một đám người nhậu hết sức sung sướng.
"Thật là nhiều thịt dê a..."
Nhìn Lục Dương đem miếng thị dê ra, Ngưu Nguyên Khôi kinh ngạc nói.
Bọn hắn cũng không phải chưa từng ăn thịt dê, nhưng nhiều như vậy thì còn là lần đâu tiên thấy được.
Lưu Lỗi cười nói: "Lục Dương mua thịt dê ở lò đấy, bản thân tự chọn, hơn mười cân thịt dê, làm được hơi bốn mươi xiên, có thể không nhiều sao?"
"Cái này nếu để ở bên ngoài, một xiên cũng hơn mươi tệ."
Có người kinh ngạc nói.
Lưu Lỗi cười cười: "Các ngươi không tính giá gia vị rồi, xiên lớn như vậy, ở bên ngoài một xiên hai mươi tệ cũng có người mua."
Có người tính đại khái, cũng ra khoản như vậy.
Một cân thịt dê tươi khoản ba mươi tệ rồi, mà cái này cũng chỉ làm được ba bốn xiên, coi như tính thịt dê không thôi đã mười tệ rồi, chớ đừng nói chi đến mấy thứ như gia vị...Tính xuống, đại khái cũng phải hơn hai mươi.
Sau khi thịt dê nướng chín, đại khái mỗi người được hai xiên, người đến hơi trễ, chỉ có được một xiên, còn lại mười xiên, Lục Dương đóng gói lại, đi qua ký túc xá Trần Thu Nguyệt để đưa.