Mở file ra.
Lục Dương liền nhìn thấy được toàn bộ thành tích bạn học.
Thành tích của hắn là bắt mắt nhất, đứng vị trí đầu tiên, 100 điểm.....Phía dưới là Hạ Vị, điểm của nàng là 95, xếp thứ hai trong lớp.
Tiếp tục nhìn xuống.
Điểm từ 85 trở lên cũng không có mấy người, trên cơ bản đều sáu mươi bảy mươi.
Lữ Lâm sáu mươi ba điểm, vừa vặn đạt tiêu chuẩn.
Toàn bộ lớp có hơn ba mươi người, tổng cộng có ba người không đủ điểm, trong đó có hai người nộp bài, đoán chừng lên trên mạng coppy bài ở đâu về ghi vào, cho rằng có thể lừa dối giáo sư Lữ để vượt qua, ai ngờ giáo sư Lữ lại nghiêm khắc như vậy, trực tiếp cho rớt tín chỉ.
Gã cuối cùng thì điểm 0.
Chính là đại thần Triệu Tinh Nguyên, từ đầu đến cuối, hơn hai mươi tiết học, không tới tiết nào, thần long thấy đầu không thấy đuôi, đến nay Lục Dương còn không biết người này là nam hay nữ.
"Thành tích ta xem rồi, cảm ơn."
Lục Dương gõ chữ nhắn lại.
Hạ Vi : Lớp trưởng, ngươi thi đứng hạng một luôn, không mở tiệc ăn mừng à? Kem là được rồi.
Lục Dương: Trời lạnh, không muốn ăn kem.
Hạ Vi: ....
Nhìn xong điểm của mình, Lục Dương đem file đóng lại, bản thân có thể qua môn, cũng là điều dễ hiểu, nhiều tiết học như vậy, hắn cũng chỉ nghỉ có đúng một tiết, còn là lớp trưởn, dù thế nào cũng không thể để hắn rớt môn được.
Huống gì, bài tập này còn do học bá Lữ Tiểu Vũ ghi đấy.
Lấy đẳng cấp đại học Tsinghua, viết mấy bại tập đơn giản này, còn không phải là chuyện dễ dàng sao.
"Xem ra phải thưởng cho đồng học Tiểu Vũ mới được."
Trong lòng Lục Dương âm thầm nghĩ đến.
Được điểm tối đa, đây chính là công lao của Lữ Tiểu Vũ.
Đêm khuya, Siêu ca mang vào tai nghe, chuyên tâm làm nhân viên kiểm duyệt video, ngẫu nhiên có những video sexy, hắn đều cố ý thưởng thức một hồi.
Lục Dương cùng Quan Nguyệt hàn huyên một chút, liền lên giường nghỉ ngơi, thức đêm không phải là thói quen tốt, đời này hắn đã từ bỏ.
Giữa trưa ngày thứ hai.
Lục Dương đi bộ vào nhà hàng Tây.
Từ khi phát hiện ra nhà hàng Tây có Take-out(shipper), hắn cũng ít khi tới đây ăn, tuy nhiên, nhân viên phục vũ bên này, hiển nhiên vẫn nhớ rõ lão khách nhân Lục Dương.
"Lục ca, hôm nay ăn gì đây?"
Lâm Tú Tú nhìn thấy Lục Dương một mình đi tới thì có chút kỳ quái, lại nhìn ra ngoài cửa, cũng không có muội tử nào đi theo.
"Tú nhi, cho ta một phần gà cay, một phần thịt go tàu, một phần cá chép xào cà chua..."
Menu ở trên quầy thu ngân, nhưng Lục Dương cũng không cần nhìn, đồ ăn bên này, ắn đã rất quen thuộc rồi.
"Lục ca, ăn ở đây sao? Hay là đóng gói mang đi..."
"Mang đi."
Lục Dương nói ra.
"n."
Lâm Tú Tú ở trên menu khoanh tròn, sau đó giao cho một nhân viên phục vụ, nói ra: "Đây là đồ ăn của Lục ca, ngoài trừ món cá chép xào cà chua ra, thì mấy món khác bỏ thêm nhiều ớt vào."
Hiển nhiên, nàng đối với khẩu vị của Lục Dương hết sức hiểu rõ.
Lục Dương lấy ra thẻ hội viên.
Quẹt thẻ.
Hỏi nàng: "Còn bao nhiêu vậy?"
"Còn hơn ba nghìn bảy trăm tệ.
Lâm Tú Tú nhìn thoáng qua số dư còn lại.
“Gần đây dùng tương đối chậm a.” Lục Dương cảm thán một câu, gần đây hắn tơi nơi này ăn tương đối ít, toàn kêu người ta mang tới công ty ăn, đều là trả tiền mặt, vì vậy số dư trong thẻ cũng không có giảm bớt, hắn tí nữa quên mất, mình còn có thẻ hội viên ở đây.
Nói xong, hắn đi tới tủ lạnh cầm một lon coca cùng một chai Doanh Dưỡng Khói Tuyền (sữa chua dinh dưỡng), đem chai sữa chua đưa cho Lâm Tú Tú, nói ra: “Tú nhi, ca mời người đấy.”
“Cảm ơn Lục ca.”
Lâm Tú Tú vui vẻ nhận lấy.
Lục Dương cũng rất vui vẻ.
Số dư trong thẻ lại giảm thêm bảy tệ rồi.
Lục Dương đến tương đối sớm, lúc này mới khoảng mười một giờ, còn chưa tới giờ cao điểm ăn cơm, mới đợi một hồi, đồ ăn của hắn đã rất nhanh làm xong, ba cái cà-mèn đóng gói cực kỳ chặt chẽ, Lâm Tú Tú đi qua hỗ trợ mang đến quầy thu ngân.
“Cẩn thận kẻo đổ, bên trong có nước canh đấy.”
Thời điểm đưa cho Lục Dương, nàng còn cẩn thận nhắc nhở một tiếng.
“Không sao”
Lục Dương mang theo cái túi, hướng về phía Lấm Tú Tú nhẹ gật đầu, sau đó liền đi về hướng vườn khởi nghiệp.
Ở sau lưng, Lâm Tú Tú đưa mắt nhìn Lục Dương rời đi, thẳng đến khi Lục Dương biến mất trong tầm mắt, nàng mới âm u cúi đầu thở dài, sau đó cầm lên chai sữa chua, có chút không nỡ uống.
Vườn khởi nghiệp, tầng bảy.
Giờ này đúng lúc là giờ nghỉ, nhân viên ở tầng bảy rất ít, trong đó có một nửa đang đứng đợi thang máy, nửa còn lại thì đang làm việc bình thường...Lục Dương mang theo cà mèn đi vào 702, trước đi qua phòng làm việc của mình, mở ra một khe hở nhỏ nhìn vào, dễ dàng nhìn thấy chỗ bàn làm việc của Từ Thi, nhưng Từ Thi không có ở đây.
Nàng không có ở đây, Lục Dương cũng không cần gọi nàng cùng ăn
“Lão bản, chuẩn bị ăn cơm à?”
Quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Hà Nghệ vừa từ bên ngoài đi vào, lúc này đang đứng bên cạnh hắn.
“Đúng vậy, vừa mua cơm xong.”
Lục Dương cười cười, lại hỏi.
“Hôm nay, các ngươi cũng tăng ca sao?”
Hà Nghệ nói: “Đúng vậy a, chúng ta nghỉ từ mùng một đến mùng ba, hôm nay mới đi làm lại.”
Nói xong.
Nàng nhìn xung quanh một chút, nhỏ giọng nói: “Chủ tịch, tôi nghe được tin tức ở trong công ty, công ty chúng ta có phải sắp dọn nhà đi rồi không.”
“Từ chỗ nào nghe được vậy.”
Lục Dương cười hỏi.
Hà Nghệ nói: “Cũng không biết, dù sao công ty chúng ta nhiều người như vậy, có người đồn, công ty chúng ta mới mua một tòa cao ốc ở khu giải tỏa, qua mấy ngày nữa, toàn bộ đều rời qua bên kia.”
Lục Dương suy đoán, tin tức này khẳng định bên phòng tài vụ truyền đi, tuy nhiên điều này cũng bình thường, hắn cũng không yêu cầu người ta giữ bí mật, nhẹ gật đầu, nói ra: “Quả thật đúng là như vậy, tuy nhiên Studio Tiểu vũ vẫn ở bên này như trước, chưa qua đó....”
“Thật sao.”
Hà Nghệ mở to hai mắt, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng.
“Sao, cô ưu thích làm ở trong trường học à, sao lại vui vẻ như vậy?.” Nhìn bộ dạng của Hà Nghệ, Lục Dương hoài nghi nàng có phải muốn ở trong trường học tìm bạn trai hay không, nếu không thì làm sao lại vui mừng khi được ở lại đây....
Hà Nghệ vui vẻ nói: “Chủ tịch, ngài không biết, tháng trước chúng ta mới trả tiền thuê nhà nửa năm xong, nếu chuyển đến vùng giải tỏa thì phải thuê nhà mới, không phải lỗ vỗn rồi à.”
Hóa ra là chuyện này.
Lục Dương nhìn vào bảng tiền lương được treo ở trong phòng.
Bởi vì những ban ngành khác đều đã độc lập tách ra, nên mỗi ban ngành khác sẽ có một bàng tiền lương riêng của mình, nên trên tấm bảng Lục Dương đang nhìn chỉ có tên của các thành viên Studio, không phải vẽ thì là biên kịch.
Tìm một hồi, Lục Dương liền tìm thấy bài danh của Hà Nghệ, hạng thứ mười chín, tiền lương tháng trước hai vạn mốt.
Người trong tổ Hà Nghệ, là nguyên lão của công ty, nên Lục Dương cho bọn họ rất nhiều tài nguyên, từ lúc bắt đầu đến giờ, bọn hắn tổng cộng tham dự vào ba bộ manga, hiện tại ba bộ manga đó cũng rất hot, nên tự dưng tiền thưởng cũng theo đó mà tăng cao, ngay cả Hà Nghệ cũng phá hai vạn rồi, những người khác không ít thì nhiều, về phần Trần Dư, xếp hạng một, tiền lương tháng trước năm vạn mốt.
“Tuy rằng kiếm được tiền, nhưng còn phải để tiết kiệm mua nhà, chủ tịch, tôi đi trước, phải đem tin tức này nói cho mọi người biết mới được.” Nói một câu, Hà Nghệ vội vàng chạy đi.
Lục Dương cười cười, đi vào văn phòng Lữ Tiểu Vũ.
Đẩy cửa ra.
Bạn học Tiểu Vũ đang ngồi trên ghế làm việc, ngửa đầu nhìn trần nhà, hình như là đang tự hỏi nhân sinh.
Nghe được tiếng mở cửa, nàng mới ngồi thẳng người lại, nói ra: “Chủ tịch, ở nhà chơi vui vẻ không?”
Từ lần trước Lục Dương đi tới Thượng Hải, cho tới hôm nay, đây mới là lần đầu tiên Lục Dương tới công ty, bạn học Tiểu Vũ cũng phải thể hiện sự oán hận một phen.
Lục Dương đi tới, đem đồ ăn đặt trên bàn, nói ra: “Đương nhiên là vui rồi, đồng chí Tiểu Vũ vất vả, ta cố ý mua mấy món ngon, đợi lát nữa chúng ta cùng nhau thưởng thức.”
Lữ Tiểu Vũ nhìn túi đồ ăn.
Đồ ăn được đóng gói vô cùng kỹ, nhìn không ra bên trong có gì.
“Yên tâm đi, có món cá chép xào cà chua, hơn nữa còn là loại cá lớn đấy.”
Lục Dương nói ra.
Nghe nói như thế, Lữ Tiểu Vũ nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt tỏa sáng như đèn pha.
Trên mặt Lục Dương cũng rất vui vẻ, đồng chí Tiểu Vũ quả thật dễ dàng thỏa mãn a.