Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 657: Hạnh Hạ F.A




Tiến vào căn tin.

Quan Nguyệt lấy ra phiếu ăn ở trường, đại học Hà Đông chỉ cho gọi món bằng phiếu ăn, vì vậy bữa cơm này, chỉ có thể để nàng mới khách....

"Anh muốn ăn đậu xào cà chưa sao?"

Quan Nguyệt đi tới xếp hàng, quay đầu lại hỏi Lục Dương.

"Không, hôm nay anh ăn mặn, thịt kho tàu đi."

Lục Dương cười nói.

Quan Nguyệt nhìn lên menu giá cả, giá thịt kho tàu mười tệ, so với đậu xào cà chua thì đắt hơn bốn tệ, nhưng cái giá này đối với nàng cũng không phải là đắt. Sau khi đợi người phía trước mua cơm xong, Quan Nguyệt đi tới, nói ra: "Dì, cho cháu một phần thịt kho tàu, một phần thịt băm khoai tây, thịt kho tàu bỏ nhiều cơm..."

A Di nhìn thoáng qua Lục Dương, cười gật đầu.

Tổng cộng hết mười sáu tệ.

Đưa phiếu xong, hai người đi qua một bên, không quấy rầy người sau mua cơm.

Sau khi căn tin làm cơm xong, nhân viên sẽ kêu Lục Dương tới lấy.

Quan Nguyệt thì đi mua hai bình Hồng Trà lạnh, rồi tìm một chỗ ngồi xuống ăn cơm.

"Ba mẹ em ngày hôm qua gọi anh tới nhà làm gì vậy?"

Quan Nguyệt hỏi.

Thời điểm nói chuyện điện thoại ngày hôm qua, Lục Dương cũng không tiết lộ nhiều điều, nói vài câu liền cúp máy, vì vậy Quan Nguyệt cũng không biết rõ.

Lục Dương vặn nở nắp chai, đưa cho Quan Nguyệt, lai cầm một chai khác lên, nói ra:" Ba của em tìm anh hỏi một chút, có muốn về quê hương đầu tư không, gần đây huyện đưa nhiệm vụ cho thúc thúc kêu gọi đầu tư...Còn mẹ của em thì chủ yếu muốn xem con rể tương lai thế nào, dù sao, về sau chúng ta cũng kết hôn, không thăm dò cẩn thận, khẳng định mẹ vợ sẽ lo lắng."

"Anh đừng có ăn nói lung tung."

Chỗ hai người ngồi gần cửa ra vào.

Nên lúc nào cũng có người đi lui đi tới, lời nói của Lục Dương, cũng có người nghe được....

"Hắc hắc, anh đâu có ăn nói lung tung, sự thật là vậy mà, nếu em không tin, thì gọi về hỏi mẹ là biết." Lục Dương không thèm để ý chút nào.

Quan Nguyệt lặng lẽ bấm cánh tay Lục Dương, rồi lại bị Lục Dương bắt được.

"Còn em, gần đây thế nào, ở trường có chuyện gì thú vị không?"

Quan Nguyệt suy nghĩ một chút.

"Cũng không có chuyện gì, chỉ là gần đây Trương Yến trong phòng em say mê bán hàng, mỗi ngày đều lên QQ quảng cáo, quảng cáo thực phẩm bảo vệ sức khỏe....Còn nói kiếm được nhiều tiền, muốn kéo chúng em tham gia."

Lục Dương có chút kinh ngạc.

"Tên Vương Khánh Huy kia, đến cả bạn gái mình cũng lừa gạt sao/"

Hắn cũng không ngờ tới, Vương Khánh Huy đã bắt đầu làm việc này, lần trước tới mình chưa được bao lâu, không nghĩ tới bây giờ đã bắt đầu, hơn nữa, đến cả bạn gái của hắn cũng bị kéo vào.

"Đúng vậy, tên kia cũng quá xấu rồi, cũng may em biết hắn đang lừa gạt, Triệu Oánh Oánh cũng biết....nhưng cũng không hề nói ra."

Quan Nguyệt bĩu môi nói.

Lục Dương gật đầu.

"Không cần phải xen vào, nếu em mà nói, người ta còn tưởng em muốn chặn đường tài lộ của nàng, dù sao về sau cũng sẽ nhận ra thôi...."

Bên cửa sổ căn tin, bác gái hô lớn một tiếng.

Quan Nguyệt đứng dậy.

"Cơm của chúng ta làm xong rồi, để em đi lấy."

"Để anh đi cùng em."

Lục Dương nhìn về phía cửa sổ căn tin, là phần thịt kho tàu của hắn.

Hắn đi qua, đem cơm bứng tới, Quan Nguyệt thì ở bên cạnh lấy hai cái muỗng, dùng giấu lau lau, xong rồi đưa cho Lục Dương một cái.

Đắt tiền cũng có đạo lý của nó.

Mười tệ cho một phần cơm thịt kho tàu, cũng vô cùng phù hợp, phần cơm này vô cùng nặng, nước thịt trang lên rất nhiều, nhìn qua đã thấy ngon rồi, cái này ở bên ngoài tiệm cơm, thì phần này thôi cũng đã hai mươi tệ.

Lục Dương nếm thứ một miếng, mắt híp lại.

Vẫn là sinh viên ở trường Quan Nguyệt hạnh phúc a.

Đồ ăn vừa rẻ, lại còn ngon, mấy sinh viên ở trường khác thấy thôi đã đỏ mắt rồi.

"Thế nào? Thịt kho tàu ăn ngon không?"

Quan Nguyệt hai tay chống cằm, nhìn Lục Dương ăn cơm.

"Không tệ, anh hối hận vì sao cấp ba mình học tập không tốt, bằng không nhất định cũng thi vào đây học, thức ăn ở trường học em, thật không có lời gì để diễn tả...." Lục Dương đùa giỡn nói.

"Ai bảo mỗi ngày anh đều ham chơi."

Quan Nguyệt biết rõ Lục Dương không phải không thông minh, chủ yếu hắn quá ham chơi, lại học lệch, vì vẩy điểm không tốt lắm, cho dù như vậy, thì thành tích thi đại học của Lục Dương, cũng khá cao so với mặt bằng của trường.

"Bây giờ nói mấy lời này cũng vô ích, trừ khi sớm hơn hai năm mới được...."

Lục Dương nói sớm hơn hai năm, là trùng sinh sớm hai năm, lúc kia nếu hắn học tập hăng hái, thành tích chắc chắn sẽ không thua kém Quan Nguyệt, tuy nhiên, nếu mà trùng sinh không tốt, trở lại vài ngày trước khi thi đại học, thì đừng nói là làm bạn với Quan Nguyệt, mà làm bạn với Ngô Bá chưa chắc đã được.

Quan Nguyệt nghe không hiểu Lục Dương ý nói gì, cơm của nàng cũng đã làm xong rồi, đứng dậy đi tới lấy.

Của nàng chính là thịt băm khoai tây, so với Lục Dương thì ít hơn một tí, nhìn ra, phần cơm của Lục Dương hơi nhiều.

Sau khi ăn xong.

Hai người đến sân trường đi dạo.

Đài phát thanh của trường học, đang phát tin tức về thời sự, nghĩ đến tình hình vừa rồi, Quan Nguyệt có chút tò mò: "Anh làm sao mà..?"

"Phát nhạc ở đài phát thanh trường học các em á?"

"Ừ ừ, đúng vậy."

Vẻ mặt Quan Nguyệt tràn đầy tò mò.

Lục Dương cười nói: "Chuyện này thì đơn giản, trên cơ bản mỗi tháng đài phát thanh sẽ quảng bá, để kiếm thêm một chút thu nhập, anh lên diễn đàn trường các em tìm tìm, tìm được điện thoại liên hệ ở đài phát thanh, nói đơn giản với họ vài câu, liền xong."

"Vậy sao anh trả thù lao cho bọn họ?"

"....Không thể nào, Quan Quan, em đừng nói đến bây giờ mình chưa chuyển khoản lần nào nhé."

"Em cũng không phải nhà quê."

"Em từ quê lên mà."

Quan Nguyệt làm bộ muốn đánh, Lục Dương liền vội chạy trốn, nàng ở phía sau đuổi theo.....

Mới một hồi.

Hai người đều thở hồng hộc.

Thấy xa xa có một kiến trúc mái vòm, Lục Dương hỏi: "Trường học các em có bể bơi, em đi qua lần nào chưa?"

"Chưa."

Quan Nguyệt cũng nhìn thoáng qua, lắc đầu.

Sau đó nhỏ giọng nói: "Triệu Oánh Oánh đã từng đi qua đó một lần, nhưng bên đó toàn là nam sinh, một nữ sinh cũng không có."

Quả nhiên.

Đời thực không giống trong phim.

Tới trường học để gặp mỹ nữ, nhưng đáng tiếc, mỹ nữ không bao giờ đến mấy loại địa phương này rồi, còn không bằng, ra quán trà sữa tìm thì còn có hy vọng hơn một chút.

"Anh muốn đi không?"

Quan Nguyệt hỏi.

"Được rồi, được rồi, anh sợ nam sinh trường các em nhìn thấy thân thể anh lại tư tị."

"Chém gió, anh căn bản không biết bới chứ gì."

Quan Nguyệt lập tức vạch trần lời nói dối của Lục Dương.

Lục Dương chỉ cười cười không nói.

Ở trường đi dạo một vòng, hai người lại tới cửa sau của trường, đi ra phố...Phụ cận đại học Hà Đông có rất nhiều nơi náo nhiệt, tuy rằng không có cửa hàng gì lớn, nhưng cửa hàng nào, cũng rất đông khách, cảm giác nơi này gần gần giống với bên Miêu Thôn, nhưng ở đây lại có nhiều người trẻ tuổi hơn.

Ven đường, cái gì cũng đều có bán.

Trên cơ bản mỹ vị gì, ở đây đều có.

"Đậu hũ bao nhiền tiền một khối."

Lục Dương đi đến một quán nhỏ.

Nhà này bán chính là Đậu Hũ nóng hổi, còn có huyết vịt, đậu hũ cùng huyết vịt đều ở trên miếng sắt kêu xì xì, phía trên còn rải một chút ớt, nhìn qua cũng rất ngon.

"Một tệ một khối."

Lão bản nói ra.

Giá cả cũng rất rẻ.

Lục Dương nói ra :"Cho ta hai khối."

Hai khối đậu hũ cũng không nhiều, tuy rằng vừa ăn cơm xong rồi, nhưng ăn thêm một ít cũng không cảm thấy no, lão bản dùng cái xẻng ở phía trên miếng đậu hũ cắt cắt, đậu hũ rất nhanh được chia thành từng khối nhỏ.

Sau đó lão bản xúc lên, bỏ vài một cái túi giấy, ở phía trên rải một ít hành lá.

Nhận lấy cái túi, Lục Dương trả tiền.

Hai ngươi vừa đi dạo vừa ăn.

"Cho anh."

Quan Nguyệt dùng cây tăm đâm lên một khối dính đầy ớt, cho Lục Dương, nàng biết rõ Lục Dương thích ăn cay.

"Em ăn đi."

"Miếng này cũng quá cay rồi."

"A."

Lục Dương há mồm đem đậu hũ nuốt vào, vẻ mặt Quan Nguyệt cười tươi như hoa, sinh viên đi qua đi lại, sau khi nhìn thấy tướng mạo Quan Nguyệt, thì bọn họ đối với Lục Dương không ngưng hâm mộ.

Có một người bạn gái xinh đẹp như vậy còn chưa nói.

Vậy mà giờ còn ở giữa đừng ân ân ái ái, cũng quá đáng lắm rồi

Đây không phải là đang hàng hạ FA à?