Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 658: Đẩy Nhanh Tiến Độ (1)




Cùng nhau đi dạo.

Tuy rằng đậu hủ đã ăn xong, nhưng trên tay hai người càng có thêm nhiều đồ ăn hơn.

Mận bắc răng đường, hạt dẻ, bánh rán nhân đậu đỏ.

Lục Dương không nghĩ tới, Quan Nguyệt còn là nữ nhân giàu ngầm.

Đi dạo phố một hồi.

"Quan Quan, chúng ta đi đâu bây giờ?"

Lục Dương nhìn thời gian, hiện tại mới có một giờ chiều, chiều nay còn có rất nhiều thời gian.

"Để em nghĩ đã."

Quan Nguyệt suy nghĩ một hồi, nhưng cũng không nghĩ ra địa phương nào có thể vui chơi.

Nhìn xung quanh, Lục Dương nói ra: "Em xem, ở đây có không ít khách sạn, chúng ta có cần vào đó nghỉ ngơi một chút không?"

"Còn là ban ngày, nghỉ ngơi cái gì, anh là lão gia à?"

Quan Nguyệt véo cánh tay Lục Dương.

Lục Dương lại nói: "Quan Quan, chúng ta cũng yêu nhau được hai năm rồi, đến bây giờ còn chưa GẶP qua nhau lần nào, có cặp đôi nào yêu nhau như vậy đâu."

"Lục Dương, anh đừng có vội được không? Chờ nhà chúng ta làm xong, được hay không...."

Quan Nguyệt yếu ớt nói.

Lục Dương nói không sai.

Bon hắn yêu nhau được hai năm rồi, nhưng vẫn tôn trọng nhau như khách, lâu lâu ngẫu nhiên Lục Dương cũng làm mấy chuyện xấu, nhưng cuối cùng vẫn giữ được điểm mấu chốt, nam nhân tốt như vậy, thật sự quá ít....Quan Nguyệt có chút hổ thẹn.

"Thật không?"

Trên mặt Lục Dương hiện lên nét vui vẻ.

Quan Nguyệt chịu nhả ra rồi.

Quan Nguyệt nhẹ gật đầu.

Nhìn thấy Lục Dương tiến lên phía trước, nàng vội vàng đuổi theo, hỏi: "Anh làm gì vậy?"

"Anh gọi điện."

Lục Dương lấy điện thoại ra.

"Gọi cho ai vậy?" Quan Nguyệt tiếp tục truy vấn.

Lục Dương không có trả lời, mà trực tiếp bấm số Từ Phượng Niên, sau đó nói: "Tiểu Từ, cậu thúc giụp bên đội thi công đẩy nhanh tay lên một cái, bảo bọn họ nhanh chóng làm xong căn biệt thự đó đi."

"Được, để tôi thúc giục bọn họ." Từ Phượng Niên ở trong điện thoại nói ra.

Lục Dương suy nghĩ một chút, còn nói thêm: "Đợi lát nữa tôi chuyển cho cậu ít tiền, cậu lì xì mỗi người ở đó năm trăm, nói cho bọn họ biết, nếu như tháng sau có thể hoàn thành, thì tôi sẽ lì xì thêm cho mỗi người một nghìn tệ."

"Được, tôi sẽ thông báo cho bọn họ." Từ Phượng Niên không hiểu rõ, vì sao Lục Dương lại gấp gáp như vậy, nhưng hắn cũng rất thức thời mà không hỏi.

"Tốt lắm, cứ như vậy mà làm."

Cúp điện thoại, Lục Dương liền nhìn thấy Quan Nguyệt ngây ngây ngốc ngốc nhìn mình.

"Anh ăn gian!."

Quan Nguyệt tức giận dậm chân, không nghĩ tới Lục Dương lại chơi một chiêu như vậy.

Lục Dương cười nói: "Đâu có đâu, anh chỉ thúc giục người ta làm việc thôi mà."

"Xấu."

Quan Nguyệt hừ một tiếng, ngược lại cũng không nói gì thêm, lời nói ra rồi, cũng không thể nuốt lại, nếu như căn nhà làm xong, nàng cũng không có lý do nào để từ chối.

Lục Dương ngẩng đầu nhìn, ở phía trước hai người có một tiệm nét, nhìn qua khá tốt, hắn nói ra: "Nếu như em chưa nghĩ được chỗ nào để chơi, thì chúng ta tới quán net lên mạng đi."

Nếu như không có chỗ nào để chơi, thì quán net chính là nơi để giết thời gian tốt nhất.

"Được."

Quan Nguyệt gật đầu, nàng cũng không phải lần đầu tiên đi tiệm net của Lục Dương, nhớ thời còn học cấp ba, hai người vẫn còn đi đến tiệm net trong trấn để chơi, có hôm còn chơi xuyên đêm.

Hai người đi vào tiệm net.

Tiệm nét này có quy mô không nhỏ.

Nếu như nói tiệm net này là tiệm net lớn nhất mà Lục Dương từng tới thì cũng không sai, từng dãy bàn đều được bày đặt chỉnh đề, làm cho người ta đi vào như đi phải hội trường.

Lục Dương lấy ra CMND, nói: "Mở một tài khoản, nạp hai mươi vào"

Quan Nguyệt một tay cầm đồ ăn, tay còn lại cũng lấy ra tờ giấy chứng minh thân phận của mình, giao cho Lục Dương.

Lục Dương cũng đồng dạng đặt lên quầy thu ngân, nói ra: "Nàng cũng giống vậy."

Nói xong, còn mở ra ví tiền, đưa tới một tờ năm mươi tệ.

"Bạn học, nạp rồi."

Rất nhanh, hai tấm CMND cùng một tờ giấy nhỏ, còn có một tờ mười tệ cùng một chỗ đưa tới Lục Dương.

Một nhân viên thu ngân khác, còn đưa ra một chồng thẻ đeo, nói ra: "Đây là quà tặng thêm, cho hai người mỗi người một cái."

Thẻ đeo này dùng để bỏ CMND vào trong để bảo quản, cũng có thể bỏ thẻ sinh viên vào đeo lên cổ, vô cùng tiện lợi, Quan Nguyệt vui vẻ nhận lấy, nói một tiếng cảm ơn.

"Cái này có gì hữu dụng chứ."

Từ quầy thu ngân rời đi, Lục Dương nhỏ giọng nói.

Quan Nguyệt đem CMND nhét vào tấm thẻ, vô cùng vừa vặn, quốc huy vừa vặn lộ ra bên ngoài, nàng nói ra: "CMND rất dễ bị hư, nếu mà hư rồi thì làm lại rất phiền toái, đeo cái này lên thì tốt rồi, an toàn một chút."

"Cái gì, đeo lên thì an toàn hơn một chút?"

Lục Dương hoài nghi Quan Nguyệt đang lái xe, nhưng hắn không có bằng chứng.

Quan Nguyệt cũng không pháp hiện ra ẩn ý của Lục Dương, tiếp tục nói: "Phòng ngủ của em, Trương Yến cũng có một cái, giống y như đúc cái này, em còn tưởng là nàng mua, hóa ra là do tiệm nét này tặng, khẳng định Vương Khánh Huy tặng cho nàng rồi."

"Cái tên Vương Khánh Huy này quả thật biết tiết kiệm tiền đó."