Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 649: Quan Hệ Cùng Nhân Mạch (2)




"Năm mươi lăm vạn, cái giá này hơi ít rồi."

Lão bản Thang có chút không quá tình nguyện.

Lục Dương nói: "Hợp đồng có thể ký 5 năm, tôi sẽ lưu lại 20 vạn tiền thế chấp cho ông, nếu như không thuê đủ 5 năm, tiền thế chấp sẽ là của ông, lão bản Thang là người kinh doanh cũng hiểu, không cho thuê được thì không kiếm được tiền, còn ảnh hưởng đến danh tiếng của cửa hàng, nếu như ông tính cả thời gian trong vòng 5 năm phải chạy lui chạy tới tìm người thuê, kỳ thật cái giá này đã rất là hợp lý rồi...."

Nghe nói như thế, Thang Vĩ giả bộ do dự một chút, nói ra: "Vậy được, Lục lão bản đã có thành ý như vậy, ta ít hơn cũng không sao, năm mươi lăm vạn thì năm mươi lăm vạn, về sau còn phải dựa vào Lục lão bản chiếu cố nhiều hơn."

"Lời này tôi nói mới đúng, về sau còn ở Hương Long buôn bán, còn nhờ lão bản Thang chiếu cố một chút."

"Dễ nói dễ nói."

Hai người thương lượng một vài vấn đề cuối cùng, cuối cùng đem hợp đồng soạn xong, cửa hàng Hưng Long cho Lục Dương thuê tầng hai cùng tầng ba, tổng cộng hai tầng, tiền thuê một năm là năm mươi lăm vạn, tiền thế chấp hai mươi vạn, tổng cộng đưa trước bảy mươi lăm vạn, hợp đồng ký kết 5 năm, tiền thuê thanh toán mỗi năm một lần, sau khi đáo hạn hợp đồng 5 năm, Lục Dương có quyền ưu tiên thuê tiếp....

Nhìn kỹ hợp đồng, không có cái hố nào, Lục Dương cùng ký tên, Thanh Vĩ ký tên hơn nữa còn đóng vào một con dấu, một người một bên, coi như đã đạt thành giao dich, Lục Dương ở ngay trong văn phòng chuyển khoản bay mươi lăm vạn vào tài khoản Thang Vĩ.

"Lục lão bản, về sau hợp tác vui vẻ."

"Hợp tác vui vẻ."

Song phương bắt tay nhau.

Sau khi ký xong hợp đồng, không làm phiền lão bản Thang, Lục Dương cùng Ngô Bá cùng nhau lên lầu, cửa hàng tầng một ở Hưng Long, đều dùng để kinh doanh đồ trang sức, có một số chỗ bán giày TaoBao, chia làm nhiều mặt tiền cửa hàng khác nhau, tầng hai tầng ba thì không giống vậy, là một chỉnh thể, lúc trước tầng hai là khu vui chơi, tầng ba là phòng dạy học thêm, tuy nhiên bởi vì kinh doanh không tốt, nên hết hạn thuê liền dọn đi.

"Cấp ba chúng ta còn thường chạy lên đây chơi game, không nghĩ tới, chỗ này bây giờ bị chúng ta thuê mất rồi." Ngô Bá cảm thán một câu.

Loại cảm giác này hết sức kỳ diệu.

Mặc dù nói, hắn chiếm không được nhiều cổ phần, nhưng dù gì cũng tham dự vào trong đó, cũng hai lăm vạn, coi như là đại cổ đông chỉ sau Lục Dương.....Vốn là một tên học sinh nghèo, bây giờ lại có hai tầng cửa hàng lớn như vậy, cảm giác lúc này hết sức kỳ diệu.

"Đúng vậy a, người nào cũng không nghĩ ra được."

Lục Dương nhìn xung quanh một vòng.

Tầng hai cùng tầng ba diện tích gần giống nhau, hơn nữa đều được lắp đặt đơn giản rồi, trên mặt đất trải gạch men sứ loại tốt, trên trần nhà bốn phía đèn sáng.

"Chỗ này không tệ lắm, quay đầu tìm người đến làm lại đơn giản một chút, nhưng cây cột lớn này đều bọc lại, bốn phía dán toàn là gương, ở mỗi tầng làm thêm mấy cái phòng thử đồ.

Lục Dương vừa đi vừa nói.

"Cái này đơn giản, có thể tìm người ta tới làm." Ngô Bá nói ra.

Lục Dương nói tiếp: "Còn có chính là móc áo, thứ này cần rất nhiều, sớm đặt một đống tới đây, về phần y phục, xem bên phía nhà xưởng Hằng Nguyên có mặt hàng nào mới không, mặt khác tới mấy nhà xưởng ở Quảng Châu, đặt một đống đồ chất lượng tốt, đặc biệt là áo bông cùng áo lông, chất lượng nhất định phải tốt, vừa khai trương, phải cho khách hàng biết cửa tiệm chúng ta chỉ bán đồ tốt...."

Ngô bá nhẹ gật đầu.

Một năm làm quản lý cửa tiệm bán quần áo, hắn cũng coi như là có ít kinh nghiệm.

Nhìn bộ dạng thẩn trọng của Ngô Bá, Lục Dương cười cười, nói ra: "Bá tử, không cần phải lo lắng....Ngươi bây giờ là lõa bản, phải ra dáng vẻ lão bản, làm tốt, về sau ngươi sẽ là danh nhân của huyện Thanh Sơn."

"Lo lắng cái cọng lông, ta chỉ hơi chút kích động mà thôi, với thiếu một chút kinh nghiệm kinh doanh." Ngô Bá giả bộ trấn định.

"Mấy thứ như kinh nghiệm, thì tích lũy dần dần là có."

Lục Dương cười cười.

Ở thời đại này bán quần áo, muốn thua lỗ cũng không phải là chuyện dễ dàng, Lục Dương muốn đường có đường, muốn quan hệ thì có quan hệ, vị trí cửa hàng thì tốt, nếu như còn thua lỗ, thì cũng có chút buồn cười rồi.

....

Cho tới trưa hai người vẫn chưa nhàn rỗi.

Chạy mấy nhà buôn, đặt một đống móc áo, Lục Dương lại dùng con đường của sàn thương mại điện tử, đặt một đống trang phục mùa đông....Lại tìm đội lắp đặt thiết bị, cuối cùng đem công tác chuẩn bị làm xong.

Đợi đến lúc hàng hóa chở tới đây.

Lại đem tầng hai cùng tầng ba trùng tu xong, lắp một ít camera giám sát điều khiển, đem hàng bỏ lên kệ, là có thể trực tiếp khai trương rồi, về phần nhân viên thì rất đơn giản, thứ huyện thành nhỏ không thiếu nhất....chính là người bán hàng, một tháng hai nghìn cũng có thể tuyển đến một đống cô nương đến làm.

Vội vàng làm xong những thứ này.

Đã đến giữa trưa, Lục Dương lái xe trở Ngô Bá về nhà.

"Đến chỗ rồi, ngươi nghĩ gì thế?"

Nhìn Ngô Bá ngồi bên cạnh ngẩn người, Lục Dương hỏi.

Ngô Bá cỡi thắt lưng an toàn, nói ra: "Lục ca, ta đang suy nghĩ, cửa tiệm nào cũng có cái tên của mình, có phải cửa hàng chúng ta cũng cần có một cái tên phải không?"

"Đây cũng là một vấn đề."

Lục Dương suy nghĩ một chút.

"Nếu không thì gọi là cửa hàng trang phục Thanh Sơn Hằng Nguyên đi."

Ngô Bá mở to hái mắt mà nhìn.

"Lục ca, không được, không được, ngươi đây không phải đang xâm quyền sao?"

Ở huyện Thanh Sơn, cái tên nhà xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên vẫn tương đối quen thuộc với mọi người, nên dùng cái tên này thì sẽ làm cho người ta sẵn có cảm giác thân thiết, nhưng như vậy cũng là đạo nhái, người ta kiện lên tòa thì rất phiền toái.

"Cái gì mà xâm quyền, ta không phải nói rồi sao, ta cùng xưởng trưởng Hằng Nguyên rất quen thuộc? Chuyện này, ta sẽ nói cho nàng biết, hơn nữa còn là trao quyền, không tồn tại hành vi vi phạm phát luật."

"Được Được, vậy thì được, nhưng mà Lục Dương, ngươi quen xưởng trưởng cũ mà, có phải xưởng trưởng mới đâu? Nàng rời đi rồi, lời nói còn có tác dụng sao?"

Ngô Bá cẩn thận hỏi.

Lục Dương cười cười: "Ai nói cho ngươi biết, xưởng trưởng mới của bọn họ không quen ta?"

"Vẫn là người trâu." Ngô Bá duỗi ngón tay cái, hắn quyết định mình không cần phải quan tâm mấy thứ này nữa, bản thân có thể nghĩ tới, chẳng lẽ Lục Dương chưa nghĩ tới sao?

Nếu cửa hàng trang phục lấy cái tên Thanh Sơn Hằng Nguyên, thì sinh ý khẳng định sẽ tốt hơn nhiều.

"Lục ca, lúc này cũng giữa trưa rồi, ngươi vào nhà ta ăn cơm đi." Ngô Bá mở cửa xe.

"Được rồi, mai ta đi rồi, cũng chỉ còn mấy bữa cơm, về nhà ăn được, đi đây...."

Khoát tay áo, Lục Dương liền lái xe rời đi.

Ở ven đường nhìn một hồi, thấy Lục Dương quẹo vào đường về nhà hắn, Ngô Bá mới tiến vào nhà.

"Bá tử, chuyện cửa hàng sao rồi?"

Mới vào nhà, Vương Á đã hỏi.

Ngô Bá đem cặp văn kiện đưa ra, nói: "Thuê rồi, hợp đồng Lục Dương nói con bảo quan, mẹ xem đi."

Vương Á mở ra túi văn kiện, lấy ra hợp đồng, Diệu Hồng cùng Ngô cha cũng đi tới, nhìn tiền thuê 55 vạn một năm, Vương Á cùng Ngô cha đều hít một hơi.

"Tiền thuê rất đắt a, có thể kiếm lời được sao?"

Vương Á có chút bận tâm hỏi.

Ngô Bá cười nói: "Giá này vẫn còn rẻ đấy, nếu không phải do Lục ca tìm người quen giới thiệu, thì còn phải tốn thêm mấy vạn...Cửa hàng lớn như vậy, cũng hai tầng lầu, đổi lại ở Lục Thành, vị trí tốt như vậy, hai trăm vạn cũng chưa chắc đã có thể thuê được..."

"Vẫn là làm chủ thuê nhà thoải mái, một chút mạo hiểm cũng không có, thu hoạch lại đảm bảo dài hạn." Ngô cha hâm mộ nói.

Ngô Bá nói: "Chờ nhà chúng ta kiếm được tiền rồi, mua nhiều cửa hàng cùng phòng để cho thuê không được sao, trước kia địa chủ đều như thế này mới bước ra, chủ thuê nhà cũng không phải có tiền ngay từ đầu, còn không phải xông pha từng chút một sao."

Nhìn thoáng qua bụng của Diệu Hồng, ánh mắt Ngô Bá kiên định, nói: "Con của chúng ta về sau, nhất định sẽ vượt quá ngày tháng tốt lành."