Sáng sớm ngày hôm sau, Ngô Bá đi tới nhà Lục Dương.
Trước là nói về kết quả thương lượng cùng người nhà.
Sau đó đưa ra ba tấm thẻ.
"Chỉ có bấy nhiêu thôi, nhiều hơn nữa phải bán nhà rồi."
Lục Dương nói ra: "Đủ rồi, còn thiếu để ta bù vào cho."
"Vậy chúng ta bây giờ liền đi tới cửa hàng Hưng Long hỏi chưa?"
Ngô Bá có chút nóng vội, tiền đã có, nhưng nếu như cửa hàng đột nhiên bị thuê đi thì thật là đáng tiếc, cửa hàng Hưng Long tốt như vậy, ở huyện Thanh Sơn cũng khó để tìm được cửa hàng thứ hai như vậy.
"Không vội, không vội."
Lục Dương cầm lấy điện thoại, nói ra: "Trước để ta gọi điện đã."
Ở trên danh bạ tìm tìm, Lục Dương đã tìm được số của Lâm Nghệ Hồng, bấm qua.....
Lâm Nghệ Hồng là xí nghiệp nổi danh lâu năm của Thân Thành, căn cơ thâm hậu ở bản địa, Lục Dương tuy rằng nhiều tiền, nhưng luận về quen biết ở huyện Thanh Sơn, thì hắn hoàn toàn không đủ tuổi để so sánh.
Ở cái địa phương nhỏ bé này, tuy vòng tròn rất nhỏ, nhưng có đôi khi, có tiền cũng chưa chắc muốn gì làm nấy được.
Cũng không phải nói.
Lục Dương bỏ tiền, lão bản Hưng Long lại không cho hắn thuê cửa hàng, chỉ là ở phía trên hợp đồng, chưa chắc có nhiều ưu đãi như được người quen giới thiệu, còn có về phương diện giá tiền, những vấn đề về sau tranh chấp, những thứ này không bằng tìm một người quen giới thiệu thì tốt hơn.
Ngô Bá cũng không nóng nảy, nhìn Lục Dương gọi điện.
Điện thoại rất nhanh đã có người nhận.
"Lâm tỷ."
Lục Dưng đứng dậy cười nói.
"Lục Dương, đại lão bản như cậu lại cam lòng gọi điện cho ta rồi hả?"
Giọng nói của Lâm Nghệ Hồng hết sức thân thiết.
Chủ yếu là trong khoản thời gian này, sau khi bỏ đi được gánh nặng xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên, thì sự nghiệp của nàng hết sức thuận lợi, hơn nữa còn theo lời đường muội ở bên kia, nàng cũng biết, Hằng Xuyên thông qua Lục Dương nên nhận được rất nhiều đơn đặt hàng, hiện tại mỗi ngày công nhân nhà máy phải làm bán sống bán chết, việc làm không hết, so với trước kia thì tốt hơn rất nhiều....
"Đây không phải là có chuyện phiền toái mới tìm Lâm tỷ sao?"
"Chuyện gì, cậu nói đi."
Lục Dương nói ra: "Là như vậy, em muốn thuê một cửa hàng để mở cửa tiệm bán quần áo, vừa ý với tầng hai tầng ba cửa hàng Hưng Long, bọn hắn hiện tại đang quảng cáo cho thuê hai tầng này, nên em muốn hỏi chị một chút xem có quen lão bản Hưng Long hay không....Em muốn nói chuyện với hắn một chút."
Lâm Nghệ Hồng rất khôn khéo, sao lại không hiểu ẩn ý từ lời nói Lục Dương chứ, nàng nói ra: "Lão bản Hưng Long thì ta rất quen, vào tuần trước còn cùng hắn ăn cơm trưa, nếu cậu muốn gặp, ta sẽ nói trước với hắn một chút...."
"Được, Lâm tỷ, xong việc này, em mời chị ăn cơm."
"Cái này thì qua mấy ngàn nữa đi, ta còn ở ngoài công tác."
"Tùy thời đều được."
....
"Lục ca, ngươi gọi điện cho ai vậy?"
Sau khi Lục Dương cúp điện thoại, Ngô Bá hỏi.
Lục Dương đưa di động vào trong túi áo, nói ra: "Là danh nhân ở huyện Thanh Sơn chúng ta, xưởng trưởng trước đây của Hằng Nguyên, nàng quen lão bản Hưng Long, bảo nàng hỗ trợ giới thiệu cho chúng ta, thì lúc bàn chuyện thuê thuận lợi hơn nhiều."
"À à."
Ngô Bá không nghĩ tới Lục Dương quen cả xưởng trưởng nhà xưởng Hằng Nguyên, hơn nữa quan hệ của hai người hình như rất tốt, hắn càng ngày càng cảm thấy, huynh đệ nhà mình thật lợi hại.
"Quan hệ của chúng ta không tệ, về sau mở cửa hàng, cũng có thế hướng bên kia nhập ít hàng....nhà xưởng Hằng Nguyên ở huyện chúng ta tiếng lành đồn xa, đến lúc kéo theo tên tuổi bọn họ quảng bá, thì vô số người mộ dạnh bọn hắn mà đến mua hàng."
Lục Dương nói tiếp.
Ngô Bá gật đầu, có chút ngượng ngùng nói: "Ta cảm giác ngươi so với ta, thì ta giống như Tiểu Bạch(người mới) không biết điều gì."
Ở bên cạnh vạc nước trong sân, Tiểu Bạch quay đầu lại, đôi mắt to đảo lòng vòng, nó có chút mờ mịt, vừa rồi hình như có người gọi tên của mình...."
"Bá tử, không nên nói bản thân như vậy."
Lục Dương cười cười.
Ngô Bá thuận theo ánh mắt Lục Dương, thấy được con chó Tiểu Bạch đang nhòm bọn hắn, hắn máng một tiếng: "Ài, ta quên mất, chó nhà của ngươi cũng tên là Tiểu Bạch."
"Đi thôi, chúng ta ra ngoài trước, đoán chừng sắp có điện thoại rồi."
Lục Dương vỗ vỗ bả vai Ngô Bá.
Hai người đi ra ngoài cửa.
Tiểu Bạch cũng quơ quơ cái đuôi chạy theo ra ngoài.
"Đi đi đi, vào nhà ngủ đi."
Lục Dương phất phất tay.
Mã Sơn đã bắt đầu vào mua đông rồi, thời điểm này trộm chó hoành hành tương đối nhiều, mặc dù Tiểu Bạch trên thân chả có mấy cân thịt, nhưng ai cũng không biết, nó có thể bị bọn trộm tiện tay bớ đi không, cho nên ít ra ngoài cửa vẫn là tốt hơn.
Tiểu Bạch đứng ở cửa ra vào, vẫy vẫy cái đuôi, không có đi ra theo, liền nằm ở cửa nhà cuộn mình lại.
Điện thoại ở trong túi ao vang lên, là dãy số của Thân Thành, trong lòng Lục Dương chắc chắn, nhận lấy điện thoại.
"Xin chào, là Lục lão bản sao? Ta là Thang Vĩ, cao ốc Hưng Long là do ta khai thác, vừa rồi mời nghe được Lâm lão bản nói, ngươi muốn thuê phòng ốc chúng ta phải không?"
"Không sai, lão bản Thang, tôi có ý định thuê tầng hai cùng tầng ba."
"Không biết Lục lão bản muốn làm sinh ý gì."
"Trang phục."
"À, cái này quy mô không nhỏ a, ta đang ở bên Hưng Long, nếu được, chúng ta có thể gặp mặt tâm sự chi tiết cụ thể?"
"Đây là chuyện đương nhiên rồi, lão bản Thang chờ một chút, ta liền qua đây."
"Vậy được."
Cúp điện thoại, Lục Dương lái xe đến cửa hàng Hưng Long.
Vừa mới đỗ xe, liền nhìn thấy một nam nhân trung niên cầm theo cặp công văn đi tới.
Xuống xe.
Lục Dương hỏi: "Là lão bản Thang sao?"
Nam nhân trung niên có chút kinh ngạc, nói ra: "Cậu chính là Lục lão bản sao? Quả thật là tuổi trẻ tài cao, mời vào..."
Có thể là do Lâm Nghệ Hồng đã nói một số thông tin, nên Thang Vĩ đối với Lục Dương hết sức khách khí, Lục Dương nhẹ gật đầu, ba người cùng nhau vào cửa, Ngô Bá ở bên cạnh giả bộ trấn định, hiển nhiên cũng không muốn mất đi mặt mũi.
Thấy Lục Dương đi ở phía trước, bộ dạng thản nhiên bình thản, hắn biết rõ, bản thân còn phải học hỏi nhiều lắm.
Dù là một cái huyện Thanh Sơn nho nhỏ, đồng dạng cũng ngọa hổ tàng long, ở chỗ này xông pha mở ra một mảnh trời, lấy năng lực cùng tâm tình của hắn bây giờ, thì không thể nào làm ra được.
Trong văn phòng tầng một.
Thang Vĩ mời hai người ngồi xuống uống trà.
Mặc dù là lão bản của cửa hàng lớn.
Nhưng Thang Vĩ cũng không có tìm thư ký, tự mình rót cho Lục Dương cùng Ngô Bá hai chén nước, nói ra:" Nếm thử trà tốt nhất của Thân Thành chúng ta đi, đây là trà thượng phẩm mua bên phía Lâm lão bản đấy."
Lục Dương bưng chén lên nhấp nhẹ một miếng, tán thưởng một câu: "Không tệ, không tệ, trà ngon."
Ngô Bá cũng nếm thử một chút, cảm giác chả khác gì gói trà 180 tệ một cân dưới nhà hắn.
Giống như người không uống rượu, sẽ không biết rượu gì tốt hay rượu nào kém, người không hút thuốc lá, sẽ cảm thấy gói thuốc nào cũng giống nhau.
"Lão bản Thang, chúng ta nói về sự tình thuê phòng đi."
Lục Dương đặt chén trà xuống ,không chậm không nhanh nói.
Hắn tới nơi này là để nói chính sự.
Thang Vĩ cười nói: "Cậu do Lâm lão bản giới thiệu đến đây, tôi cũng không lừa cậu làm gì, cửa hàng lúc trước thuê trên tầng hai là ba mươi lăm vạn một năm, tầng ba thì rẻ hơn một chút, hai mươi tám vạn một năm...Nếu Lục lão bản thành tâm mà thuê, thuê cả tầng hai tầng ba, thì một năm sáu mươi vạn là được rồi.
Ba mươi lăm vạn cùng hai mươi tám vạn, là sáu mươi ba vạn.
Nói cách khác.
Lão bản Thang giảm đi ba vạn tiền thuê.
Đây là giá thuê đóng gói, trong đó cũng có một phần mặt mũi của Lâm Nghệ Hồng.
Lục Dương cười cười, nói ra: "Lão bản Thang, tôi muốn thuê tầng hai cùng tầng ba, ông cũng khỏi mất thời gian phải tốn công sức tìm người thuê, như vậy đi, tôi ra một cái giá, 55 vạn, nếu được, hôm nay chúng ta liền ký hợp đồng, tiền sẽ bay vào tài khoản của ông luôn...."