Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 646: Trở Mình Làm Lão Bản (1)




Mấy phút sau.

Bên sông tiểu Hoàng.

Lục Dương gặp được hán tử da ngăm đen cường tráng Ngô Bá, lúc này mới chưa gặp bao lâu, gia hỏa này hình như lại béo thêm một chút.

Lục Dương tiến lên, ở trước ngực hắn nện cho một quyền, nói ra: "Bá tử, quả nhiên là người đàn ông có vợ có khác, lại béo lên rồi...."

"Hắc hắc."

Ngô Bá cười cười.

"Trong nhà, mẹ của ta một mực làm đồ ăn cho Diệu Hồng ăn, nàng có chút ăn không hết, nên đồ thừa toàn do ta giải quyết, nên chuyện lên cân cũng bình thường thôi... Mà ngươi sao lại về rồi...."

"Nghỉ quốc khách không được về sao?"

Lục Dương cười nói.

"Quan Nguyệt đâu rồi, nàng không về cùng với ngươi à?"

Ngô Bá hỏi.

Lục Dương lắc đầu, nói ra: "Nàng không về."

"A."

Ngô Bá cũng lười đi quan tâm chuyện nhà của Lục Dương, hắn ở trong túi áo sờ sờ, lấy ra một gói thuốc Ngọc Khê nhăn nhún, từ bên trong lấy ra một điếu, điếu thuốc này vô cũng nhăn nhún, không biết đã bị giày vò bao lâu, Ngô Bá vuốt vuốt thẳng, sau đó mới dùng bật lửa đốt.

Hít sâu một hơi, Ngô Bá nói ra: "Sảng khoái, trong nhà cũng không thể hút thuốc lá, quá nghẹn rồi."

Trong nhà có Diệu Hồng mang thai, Ngô Bá cũng không dám hút thuốc lá, mỗi lần đều vụng trộm chạy ra ngoài giải quyết vài hơi, hiện tại số lượng ngày hắn hút càng ngày càng ít đi...

"Có thể cai thì cai, ngươi xem ta đi, cũng không hút này."

Lục Dương nói ra.

"Dừng, ta cũng không thể so với ngươi, thuốc không hút, quả cau cũng không ăn, nhân sinh này còn có chuyện gì thú vị nữa? Ta hút ít đi thì được, chứ bỏ thì chịu."

Ngô Bá hiển nhiên không quan tâm.

Lục Dương cũng không thèm để ý.

Có thể ở trong nhà khống chế được bản thân, cũng đã là không tệ, hắn cũng nhìn ra, Ngô Bá nghiện thuốc không nhẹ, nếu muốn bỏ, cũng không phải chuyện dễ dàng.

"Xe hoa đủ không? Nếu không đủ, thì cha ta còn có một chiếc đấy, cũng màu đen."

Lục Dương hỏi.

Lúc trước Ngô Bá đã nói với hắn về sự tình xe hoa.

"Xe của ba ngươi ta xem rồi, không tệ...." Ngô Bá lắc đầu, nói ra: "Đủ rồi, không cần nhiều như vậy, sáu chiếc xe là đủ rồi, trừ chiếc của ngươi ra, thì năm chiếc còn lại ba ta đã thảo luận với bên tổ chức sự kiện."

"Ừ, vậy là tốt rồi."

Cảnh ban đêm động lòng người.

Một vòng trăng sáng treo giữa trời cao.

Hai người dạo vòng quanh con sông nhỏ.

Lục Dương nhìn mặt hồ, ánh trắng phản chiếu bên trong, gợn sóng lăn tăn giữa mặt hò, giống như vẩy cá vậy.

"Bá tử, kết hôn xong thì có tính toán gì chưa?"

Ngô Bá ngon tay bắn ra, tàn thuốc chuẩn xác rơi vào trong nước, hắn nói ra: "Ta xin nghỉ dài hạn, kết hôn xong tính ở nhà phụng bồi với Diệu Hồng, ta cũng đã tặng lễ cho lãnh đạo trường, chỉ cần đóng học phí là qua môn, không làm khó ta vấn đề tốt nghiệp.

Xem ra Ngô Bá có ý định phụng bồi Diệu Hồng, chờ Diệu Hồng sinh con rồi.

"Nếu không thì ở thị trấn này mở một cửa tiệm bán quần áo đi, cái này là nghề mà các ngươi quen thuộc mà."

Lục Dương nói.

"Lục ca, ngươi cảm thấy mở cửa tiệm ở thị trấn này có thể kiếm tiền sao?" Ngô Bá có vài phần động lòng, tại việc kinh doanh, hắn đối với Lục Dương hết sức bội phục....Người huynh đệ này của hắn, ánh mắt rất tinh, nghe theo tuyệt đối không sai.

"Có thể kiếm tiền."

Lục Dương vô cùng khẳng định nói ra.

"Kỳ thật, ở huyện thanh nhỏ bán quần áo cũng không kém nhiều so với thành thị."

Huyện thảnh nhỏ có áp lực cạnh tranh thấp hơn, tiền thuê nhà lại ít hơn, chỉ cần sản phẩm tốt, giá thành phù hợp, thì vẫn tương đối dễ bán, dù sao mấy thứ như quần áo, mặc kệ người nào cũng đều cần, đặc biệt là mấy địa phương bốn mùa rõ ràng như Thân Thành, hàng năm đều cần phải mua thêm quần áo..."

Hắn nói tiếp.

"Còn có một số ưu thế như, trong huyện thành, người trẻ tuổi rất ít, rất nhiều trung niên nhân đều không biết dùng taobao để mua hàng hóa, nên sẽ không mua qua sàn thương mại điện tử, khi đó áp lực cạnh tranh với mấy sàn thương mại cũng ít hơn."

Ngô Bá nghe xong, liên tục gật đầu, hận không thể bắt đầu ngay bây giờ: "Chúng ta bây giờ đi huyện thành dạo xem, xem có cửa hàng nào phù hợp không?"

Lục Dương cười cười.

"Vội vàng như vậy sao?"

"Một mực ở nhà nhàm chán, cũng sắp phải làm cha rồi, ta cũng cần phải kiếm tiền nuôi gia đình a...."

Lục Dương cười nói: "Không cần phải đi xem, hôm nay trên đường về, ta nhìn thấy cửa hàng Hưng Long tầng hai tầng ba đều trống không đây, thuê cả hai tầng, tầng hai bán nam trang cùng thời trang trẻ em, tầng ba bán nữ trang...."

Nghe được Lục Dương nói vậy, Ngô Bá hít sâu một hơi, kinh ngạc nói: "Chơi lớn như vậy sao?"

Hắn còn tưởng rằng, tùy tiện mở một cửa hàng cỏn con, giống như với bên khu Thành Đại Học, không nghĩ Lục Dương vậy mà trực tiếp thuê luôn cả hai tầng để làm cửa hàng...

Đây cũng không phải là làm ăn nho nhỏ.

"Lục ca, ngươi cũng muốn tham gia sao?"

Ngô Bá có chút mong chờ hỏi.

Lục Dương nói như vậy, khẳng định chuyện này một mình hắn làm không nổi, coi như bán đi phòng ở, thì Ngô Bá cũng không đào được nhiều tiền vốn như vậy...Trừ khi có Lục Dương tham gia.

"Xem trước cần bao nhiêu tiền, xem ngươi bỏ ra bao nhiêu, bỏ bao nhiêu thì chiếm bao nhiêu, còn thiếu thì ta sẽ góp vào, về phía nguồn hàng ta sẽ giải quyết." Lục Dương bình tĩnh nói.

Ở thị trấn mở một cửa hàng thời trang, Lục Dương có một ưu thế rất lớn, chính là nhà xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên....Có đại bản doanh gần đây, không phải sợ chuyện không có quần áo bán."

Hơn nữa giá thành phẩm cũng rất thấp.

Cái này trên cơ bản có lời không lỗ, tiện tay kéo Ngô Bá một phen, cũng vì huynh đệ giúp sức một chút. Còn có một phần là vì cha mẹ Lục Dương, hắn thân là tỷ phú, mặc dù nhờ số cổ phần nắm giữ mới bước chân vào, nhưng dù sao cũng có danh xưng tỷ phú, cũng không thể để ba mẹ đi căn tin làm công ăn lương, về làm lão bản không tốt sao?

"Cửa hàng Hưng Long a, điều này làm cho ta áp lực rất lớn."

Trái tim Ngô Bá nhảy bịch bịch.

Hắn đã đi qua Hưng Long nhiều lần, nên biết chỗ này rộng đến bao nhiêu.

Lục Dương nói ra: "Nhìn người kia, kì thật nếu ngươi muốn làm chủ một cửa hàng, có thể mở một cửa hàng nhỏ, nhưng lợi nhuận kiếm được cũng không được bao nhiêu, hơn nữa chuyện phát tài còn là năm mơ..."

"Ở thị trấn này, nếu muốn kiếm được nhiều tiền, sẽ phải là cái này...."

Lục Dương duỗi ngón tay cái ra.

"Chỉ có làm đệ nhất, mới có thể giữ được nhiều khách nhân, kiếm được nhiều lợi nhuận.....Ngươi mạnh ăn sạch!."