Tuy nhiên, nói hắn bó tay chịu trói cũng không được, nhìn hai chữ Lam Quang ở trên cái cốc, Lục Dương nhíu mày.
"Tần tỷ, chúng ta bị kiện cũng không phải chuyện gì to tát cả, khả năng nhiều nhà ở gần đây cũng bị như vậy, chị không cần phải lo lắng, đối phương có lẽ rất nhanh sẽ đưa ra yêu cầu giải quyết riêng, trước hết cứ nghe yêu cầu của bọn chúng là gì, sau đó chúng ta sẽ tính tiếp..."
"Ta sao lại đần như vậy a."
Tần Lam đưa tay đánh một cái vào má, Lục Dương tay nhanh mắt lẹ bắt được tay của nàng, nói ra: "Tần tỷ, hài tử còn ở chỗ này, chị đừng có hù nó, loại chuyện nhỏ nhặt này ta sẽ tìm người giải quyết, chị không cần phải để trong lòng, lần sau chú ý một chút là được, ngoài trừ phía bên đại lý ra, thì về sau mấy thứ khác đừng có cầm, ngã một lần thì khôn hơn một chút."
"Đúng vậy a, Tần tỷ, tên kia cũng quá xấu rồi, đổi lại em cũng bị lừa a." Liễu Thanh Thanh vội vàng khuyên.
"Ta thật sự quá ngốc mà."
Tần Lam nói ra.
Tiểu Đậu Đậu ở một bên không biết chuyện gì, níu góc áo của mẫu thân, dáng vẻ tỏ ra khẩn trương.
Thấy tâm tình của Tần Lam ổn định lại, Lục Dương buông tay, nói ra: "Tần tỷ yên tâm đi, lừa tiền của ta không dễ dàng vậy đâu, ta sẽ cho bọn họ trả giá gấp trăm lần."
Chuyện này xuất hiện.
Làm tâm tình của Tần Lam không tốt, Lục Dương cũng không thể để một mình nàng ở đây, nên gọi một cú điện thoại tới tiệm KFC, đặt mấy phần gà tới đây, sau đó cùng ngồi trong tiệm chờ.
Qua một hồi.
Tân Lam mới dần dần phục hồi lại tinh thần.
Nàng nói ra.
"Về sau gặp phải sự tình này, ta nhất định sẽ không mềm lòng."
"Người xấu."
Đậu Đậu cũng nói.
Nàng hình như cũng biết, mẹ bị lừa.
"Đậu Đậu nhanh lớn lên, giúp đỡ mẹ bán hàng được không?"
Lục Dương cười nói.
"Dạ."
KFC rất nhanh được đưa tới, Lục Dương đặt không ít, bốn người bốn phần cũng không ăn hết, Tần Lam cũng chỉ ăn nổi nửa cái Hamburg.
Quả nhiên, đối phương không để cho bọn họ đợi lâu, vào lúc ban đêm, điện thoại liền đổ chuông.
"Ngươi là lão bản siêu thị Giai Giai Mỹ phải không?"
"Là ta."
Lục Dương nhận điện thoại.
"Ta tới từ xưởng Lam Quang, siêu thị của ngươi vi phạm sản phẩm của công ty chúng ta, chúng ta khởi tố rồi."
"Ta biết rồi, các ngươi muốn giải quyết như nào?"
"Bồi thường năm nghìn tám trăm tệ, chúng ta sẽ rút đơn kiện." Đối phương cũng rất quyết đoán đưa ra yêu cầu.
Lục Dương nói ra: "Năm nghìn tám nhiều lắm đấy."
"Năm nghìn tám không nhiều đâu, nếu như đưa lên tòa án chắc chắn các ngươi sẽ thua, bồi thường lúc đó ít nhất cũng phải hơn vạn, hơn nữa, chúng ta còn có thể báo lên công thương, đến lúc đó các ngươi còn tổn thất hơn nữa, năm nghìn tám đã vô cùng hợp lý rồi..."
"Vậy được, để ta cân nhắc một cái."
"Trong vòng ba ngày, tiền phải đến số tài khoản, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí."
Đùng một tiếng, điện thoại cắt đứt, nhìn ra đối phương vô cùng chắc chắn sẽ chiến thắng.
Loại chuyện này, chắc hẳn cũng không phải lần đầu tiên hắn làm.
Năm nghìn tám quả thật không nhiều, nhưng đối với mấy cái siêu thị kinh doanh nhỏ như vậy, khả năng chính là doanh thu nửa tháng, hơn nữa, cái giá tiền này cân đo đong đến vô cùng chuẩn, đoán chắc là lão bản siêu thị sẽ bỏ ra để miễn rủi tai họa.
Một nhà năm nghìn tám, mười nhà chính là năm vạn tám, cả nước có bao nhiêu cái siêu thị nhỏ? Thậm chí là một ít tiểu thương ở nông thôn, hầu như nhiều vô số kể, đi một chỗ kiện một chỗ, quỷ mới biết bọn họ nhờ đó mà kiếm được bao nhiêu tiền.
Nhưng số tiền này, Lục Dương cũng không tính để bọn họ dễ nhận nhẹ nhàng như vậy đâu.
Tám giờ tối.
Chung cư Hoa Đình, phòng tập thể hình.
Bởi vì tỉ lệ vào ở ở đây không cao, nên phòng tập thể hình vẫn tương đối vắng vẻ, Lục Dương đứng ở máy tập thể hình, tay nắm chặt lan ca, chân đùng đưa trên không.
Một lát sau.
Từ Phượng Niên đã tới.
Nhìn thấy Lục Dương ở chỗ này, hắn bước nhanh tới, kêu một tiếng: "Chủ tịch."
"Ừ, ăn chưa?"
Lục Dương hỏi.
Từ Phương Niên nói ra: "Ăn rồi, tối nay vợ tôi làm sủi cảo."
"Cũng không tệ, mà cậu dạo gần đây tiền lương không thấp, sao không thuê một căn phòng lớn hơn, căn phòng kia của cậu cũng quá bé rồi, vợ cùng hài tử đều đã đến, cũng không có không gian hoạt động.
Lục Dương nói vài chuyện phiếm.
Từ Phượng Niên đi đến bên cạnh Lục Dương ,nói ra: "Năm nay tiếp kiệm được ít tiền, cuối năm có thể mua trả góp một căn nhà, cũng không cần phải đổi phòng mới bây giờ..."
"Cuối năm mua à, ý định mua ở đâu?"
Từ Phượng Niên chỉ chỉ vòa tòa nhà chọc trời, nói ra: "Tiểu khu này đi."
"Vậy cũng được, bên này giá phòng không cao, sinh hoạt cũng tốt."
Lục Dương cũng không phải tùy tiện nói.
Xung quanh tiểu khu này có nhà trẻ, trường tiểu học, đại học, phụ cận còn có chợ thực phẩm, xa hơn một chút thì có quảng trường Wanda, sinh sống ở đây cũng không tệ.
So sánh vời vùng mới giải tỏa, thì ở đây đáng sống hơn.
Tùy tiện hàn thuyên vài chuyện nhà, Lục Dương đi thẳng vào vân đề, nói ra: "Trước khi cậu chịu trách nhiệm thương lượng với bên sản xuất để nhập hàng, tôi nhớ hình như có một nhà xưởng gọi là Lam Quang, bọn họ đã liên hệ với chúng ta phải không?"
"Đúng vậy, quả thật có một công ty như vậy."
Từ Phượng Niên nhẹ gật đầu, vô cùng chắc chắn nói.