Lần này hai người đi ra ngoài, cũng không nói cho người nhà biết, với lại bình thường Y Thanh sẽ về nhà ăn cơm trưa, rất ít khi ăn ở căn tin trường học.
"Đi thôi."
Lục Dương cũng đứng dậy.
Ngồi thanh máy xuống, hai người rời khỏi cư xá.
Giữa trưa, 11:30.
Hai người phản hồi nhà trọ giáo viên.
Mở cửa, nhìn căn phòng quen thuộc, Y Thanh cười nói: "Sư đệ, sau khi nhìn xong căn hộ ở Tomson Riviera, thì nhìn lại căn nhà này,có phải có cảm giác ngôi nhà này như chuồng gà không."
"Không có, không có, có nhà ở Thượng Hải, cũng đã vượt quá chín mươi chín phần trăm số người ở đây rồi."
Lục Dương cũng không có tâm tình của loại nhà giàu mới nổi.
Căn nhà này của Y Sung, là thông qua trường học mua được, bởi vì hai vợ chồng là công nhân viên chức, nên giá cả thấp hơn giá trị trường rất nhiều, nhưng, coi như là vậy, thì ở Thượng Hải có một chỗ đặt chân đã là không tệ.
Trừ căn này ra, sư mẫu ở Thượng Hải còn có hai căn phòng bình thường đang cho thuê, một tháng tiền thuê cũng được hơn vạn.
Năm đó, thời điểm Lục Dương mới tới Thượng Hải, còn đi qua đó ở lại mấy tháng.
Ở Thượng Hải có ba căn nhà...Còn là con gái duy nhất, sư tỷ quả thật là một bạch phú mỹ.
"Mẹ của ta vẫn chưa về, hình như sáng nay bà có hai tiết a."
Y Thanh liếc nhìn phòng bếp.
Thời điểm không có lớp, giờ này sư mẫu sẽ ở phòng bếp làm cơm.
"Sư mẫu không về, hai chúng ta tự làm cơm trưa ăn đi."
Lục Dương cảm giác bụng có chút đối.
Nếu như không phải Y Thanh nói muốn trở về nhà ăn cơm, thì Lục Dương đã xử lý cái bụng mình ở trong cư xá.
"Ngươi biết nấu cơm?"
Tròng mắt Y Thanh đảo lòng vòng.
Lục Dương kinh ngạc nói: "Sư tỷ không biết làm sao?"
"Ta không có chuyên môn học qua, nên không biết nấu cơm không phải rất bình thường sao." Y Thanh trừng mắt liếc Lục Dương, người sư đệ này cũng quá đáng ghét rồi, có cần phải nói thẳng vậy không.
"À, vậy thì vựa vặn, ta học qua được mấy chiêu, sư tỷ vào làm trợ thủ giúp ta đi."
"Được."
Đi vào phòng bếp, Lục Dương mở ra nồi cơm điện nhìn, bên trong chỉ còn lại cơm thừa, Lục Dương tìm một cái tô, đổ cơm ra.
Y Thanh nhận lấy nồi cơm, nói ra: "Cái này ta biết, để ta vo gạo."
"Được."
Y Thanh đi vo gạo.
Lục Dương mở ra tủ lạnh nhìn nhìn.
Có thể bởi vì thường ngày làm việc khá vội vàng, cũng không có thời gian đi mua thức ăn thường xuyên, nên trong tủ lạnh chuẩn bị không ít rau củ quả, Lục Dương tìm tìm, trước lấy ra hai quả cà chua cùng ba quả trứng gà, ý định làm trứng xào cà chua, lại ở trong tủ lạnh tìm một ít rau xanh, một chút hoa tỏi, hai quả khoai tây nhỏ, tính tính, chừng này được khoản bốn món.
Bốn người ăn cơm,kỳ thật có bốn món đã là rất tốt rồi, nhưng mà dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn nâu ăn ở đây, nên hắn cũng muốn làm cho phong phú một chút, lại tìm tìm, đã tìm được một miếng thịt, cùng mấy quả ớt hình cầu.
Một món trứng xào cà chua, một món rau, một tỏi băm xào thịt, một ớt xào thịt băm, còn có khoai tay sợi, để chung lại thì có năm món, cũng đủ ăn rồi.
Những món này đều hết sức đơn giản, rất nhanh có thể làm xong.
Y Thanh đã vo xong gạo, Lục Dương nhìn nhìn, nước hơi nhiều một chút, hắn nhận lấy rồi đổ bớt ra, sau đó dùng khăn lau lau dưới nồi cơm điện, thả vào trong nồi đậy nắp lại, ấn xuống một cái, sau đó chỉ cần yên tĩnh chờ cơm chín là được.
Nhìn động tác thuần thục của Lục Dương, Y Thanh hiểu rõ, tiểu sư đệ cũng không phải là đang khoác lác, hắn thật sự biết nấu cơm....
"Kế tiếp ta phải làm gì."
"Rửa rau đi."
Lục Dương chỉ vào những nguyên liệu đã chuẩn bị.
"n."
Y Thanh lại bắt đầu rửa rau.
Lục Dương đem khoai tây gọt vỏ, sau đó rửa một cái, đặt qua một bên, Y Thanh đang rửa rau, quay đầu nhìn lại đã thấy Lục Dương bắt đầu cắt thịt, động tác của Lục Dương cắt thịt vô cùng điêu liệu.
Chặt thịt xong.
Lục Dương đem khoai tây cắt thành những mảnh dài hẹp nhỏ.
Hắn nhận lấy một cái chậu nước tử Y Thanh, sau đó đem khoai tây thả vào, nhìn khoai tây nổi bồng bềnh trong nước, như một đóa hoa cúc vàng.
"Ngươi cắt khoai tây thật lợi hại..."
Y Thanh thò tay vào trong nước quẫy nhiễu hai cái, cần lấy mấy sợi khoai tây nhìn nhìn, vô cùng bội phục nói ra.
Nàng đã từng nhìn qua mẫu thân thái thịt, động tác của hai người đều nhanh giống nhau, nhưng cắt khoai tây thành sợi, thì căn bản không tinh tế bằng Lục Dương....Hắn sao lại có thể luyện tập ra ngón nghề này.
Người sư đệ này quả nhiên bí ẩn.
Vi để tiếp kiệm thời gian, Lục Dương bật cả hai bếp ga, một bên làm nước canh, một bên khác xào rau, không đến nửa giờ, bốn món ăn cùng một món canh đã làm xong.
Toàn bộ hành trình Y Thanh chỉ đứng bên cạnh nhìn xem, ý định học tập một chút, nhìn động tác Lục Dương vô cùng thuần thục, nàng thập phần hâm mộ.