Miêu thôn.
Bên ngoài một ngồi nhà mới xây xong.
Một chiếc xe cảnh sát ngừng lại, sau đó có một đồng chí cảnh sát cùng một nữ nhân từ trên xe bước xuống, nhân viên cảnh sát trẻ tuổi tìm một người dân xác nhận một cái, sau đó trực tiếp hướng ngôi nhà mới xây đi tới.
Trong Thôn đột nhiên có xe cảnh sát đến, làm hàng xóm ở đây đều tò mò nhìn sang.
"Đây không phải là nhà lão Đinh sao? Làm sao lại có cảnh sát."
"Lão Đinh là một người thành thật, chắc không phải tội đâu, không phải hắn có một đứa con trai sao, thằng nhóc kia lúc bé cũng không học giỏi, thời điểm lên tiểu học, còn đem pháo đôi vào hầm xí của nhà ta làm phát nổ."
"Không biết, ngày hôm qua ta còn thấy hắn mang cái đầu trọc lóc về nhà, đây không phải chạy trốn sao, đột nhiên từ trường học trở về, nhất định là phạm phải sự tình gì rồi."
"Lão Đinh là người tốt, nhưng đáng tiếc..."
Còn chưa tới cửa vào.
Một đám bác gái đã đứng ra bàn tác, hiển nhiên, danh tiếng Đinh Siêu ở phụ cận quả thật không tốt, ai ai xung quanh cũng nhận định hắn là tội phạm vậy.
Còn người lớn gán, còn chạy vào nhà cầm ra một chiếc ghế cùng hạt dưa, sau đó chạy tới gần, ý đồ chuẩn bị xem náo nhiệt.
"Phanh phanh phanh."
Cửa chính vang lên vài tiếng.
Cũng không mất nhiều thơi gian, một nam nhân trung niên tương tự Đinh Siêu đi ra, nhìn đồng chí cảnh sát đứng trước cửa, ông có chút kinh ngạc hỏi: "Đồng chí, có chuyện gì vậy?"
"Anh là Đinh Chí Quốc phải không, có một người con trai tên là Đinh Siêu?"
Nhân viên cảnh sát trẻ tuổi hỏi.
"Không sai, không sai, tôi quả thật có một đứa nhỏ tên là Đinh Siêu, đang học đại học, thằng nhóc này phải phại sự tình nào sao?" Nhìn hàng xóm bốn phía vây xem, Đinh Chí Quốc có chút khẩn trương.
"Ông chính là bố của tên cặn bã nam kia, con của ông đem tôi lừa đến Lục Thành, hiện tại nhanh chân chạy mất, ông định xử lý chuyện này thế nào!."
Triệu Sảng đi đến phía trước một bước, đi thẳng đến trước mặt Đinh Chí Quốc, tâm tình kích động nói.
Chuyện vừa nói xong.
Toàn trường như nổ tung.
Hàng xóm bốn phía đều khiếp sợ không thôi, sau đó truyền đến tiếng nghị luận nho nhỏ.
"Quả nhiên là tên nhóc Đinh Siêu mà."
"Cô nương nặng cân như vậy, đứa nhóc Đinh Siêu kia cũng lừa gạt, chậc chậc chậc....."
"Ta nói rồi mà, tự nhiên chạy về nhà, khẳng định gây chuyện rồi, hóa ra là lừa con gái nhà người ta, bây giờ bị người ta tìm đến cửa, có trò hay để nhìn rồi."
"Mà khuê nữ này cũng quá hấp tấp rồi phải không?"
"Đúng vậy a, nhìn qua thấy hơi giống Trương Phi rồi."
"Lớn lên như vậy, vậy mà thằng nhãi con Đinh Siêu cũng xuống tay, ài, quay đầu lại ta phải báo Oánh Oánh nhà ta tránh ra xa đứa nhỏ Đinh Siêu này một chút, đứa nhỏ này cũng quá xấu rồi."
Đinh Chí Quốc rất bối rối, tính cách con trai nhà mình sao ông hiểu rất rõ ràng, làm sao có thể tìm một nữ nhân như vậy được, ông nói ra: "Cô gái, có phải hay không có hiểu lầm gì không, tiểu Siêu nhà chúng ta là một đứa bé rất trung thực, làm sao có thể lừa ngươi được."
"Ý của ông là ta lừa ông phải không, ông làm phụ thân đấy, khẳng định phải thiên vị cho con trai mình rồi, nếu ta không bì lừa gạt, thì chạy đến Lục Thành làm gì, vì hắn còn từ bỏ công tác, đây là vé tàu.... Ta là con gái, ngàn dặm xa xôi chạy đến Lục Thành, chính là vì đổ oan cho con ông sao? Đinh Siêu mà không nói xin lỗi với ta, ta chẳng muốn sống nữa!."
Nghe được Đinh Chí Quốc nói, Triệu Sảng lập tức to tiếng đáp trả.
Đinh Chí Quốc cảm thấy nóng mặt.
Mất mặt.
Thật sự quá xẩu hổ mất rồi.
Coi như là nhà mình điều kiện kém, cũng không có khả năng tìm người như vậy, cái thàng nhóc này...Đính Chí Quốc tay nắm thành quyền, hận không thể treo nhi tử lên đánh một trận.
Cũng may, lão bà về nhà ngoại chơi, nếu còn ở chỗ này, khẳng định sẽ bị Đinh Siêu làm cho tức chết.
Cái thằng ranh con này.
"Đồng chí, tôi muốn hỏi một chút, cuối chùng là chuyện gì xảy ra, nếu như là con trai chúng tôi sai, chúng tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm, nhưng chuyện này phải được điều tra kỹ càng."
Đồng chí cảnh sát trẻ tuổi liếc qua Triệu Sảng, nói ra: "Tiểu cô nương này tên là Triệu Sảng, từ Quảng Châu tới đây, sáng hôm nay nàng báo cảnh sát, nói bị con trai nhà ông lừa gạt đến Lục Thành, hiện tại trên người không có đồng nào, lại không có nhà để về, vì vậy hy vọng chúng ta tìm người giúp nàng, loại chuyện này cần phải có con trai ông đối chứng giải quyết...."
Sau khi hiểu rõ ngọn nguồn sự tình.
Đinh Chí Quốc hít sâu một hơi, cầm lấy điện thoại, gọi cho Đinh Siêu một cuộc.
Giờ phút này.
Siêu ca đang ở trong một tiệm net đập bàn đập phím.
"Đm thằng rừng, mày tính cosplay công chúa ngủ trong rừng sao? Một mực chết trong rừng, có biết chạy lên hỗ trợ hay không?"
"Rừng, mày mới chơi game à? 20 phút rồi, KDA 0:0:0, ngươi pick warwick rồi tính đánh theo loài mèo hả? Con soái trong bản đồ, còn mạnh hơn cả ngươi."
"ADC, ngươi không biết def trụ à, mới có mười mấy phút mất mẹ trụ một, còn fam được mười mấy lính, mày đánh AD hay SP vậy?"
"SP....."
Có người không để ý, có người buông chuột chửi lại hắn.
"Tao 0-5 nhưng tao vẫn fam hơn TOP nó, còn mày thì sao?"
"Mày về học lại tiểu học đi."
"Mày mới là người về học lại tiểu học, trong nhà xảy ra chuyện rồi, tranh thủ về đi đm ."
"Hừ, nhà của mày mới xảy ra chuyện!.'
Đinh Siêu mắng lại một câu, garen của hắn lại bị giết thêm một lần nữa, đập bàn thêm phát nữa, nhìn thoáng qua điện thoại đang run lên.
Chẳng biết vì sao.
Nhìn thấy cuộc gọi này, trong tim Đinh Siêu đập rộn một cú, trong lòng có dự cảm không may....