Nhà ga Lục Thành.
Đinh Siêu mặc một chiếc áo hoodie màu đỏ nhạt, trên tay cầm một bông hoa hồng đỏ au, mắt nhìn về phương hướng cổng ra vào nhà ga.
Cổng ra vào người đến người đi.
Hắn cầm lấy điện thoại, gọi một cuộc.
"Tiểu Sảng,ngươi không phải nói xuống tàu rồi sao? Sao vẫn chưa đi ra ngoài? Ngàn vạn lần đừng đi sai cổng, từ cửa Đông đi ra đấy, đừng đi cửa Tây, chỗ đó xa lắm."
Trong điện thoại truyền đến giọng nói nũng nịu của nữ nhân: "Vừa mới xuống tàu, ta sẽ không đi nhầm đâu, mà sao Lục Thành lại lạnh như vậy a."
Cũng sắp đến tháng mười rồi, nhiệt độ Lục Thành giảm xuống không ít, nhưng vẫn chưa có thể nói là lạnh, lúc này mặc quần áo ngắn tay cũng vô cùng thoải mái.
Đinh Siêu đưa tay vào sờ trong túi áo, còn có vài trăm tệ, hắn nói ra: "Không sao, đợt lát nữa ngươi đi ra, ta dẫn ngươi đi shopping, bên này có rất nhiều cửa hàng bán quần áo."
"Cường ca, anh quả thật là tốt, chờ em a."
"Được, ra đến nơi thì gọi điện cho ta, đúng rồi, ngươi mặc quần áo màu gì?"
"Em mặc váy màu trắng."
"Ừ."
Trong lòng Đinh Siêu mừng thâm, âm thầm nắm nắm tay.
Trong lòng của hắn đang nghĩ đến một nữ sinh mặc váy màu trắng xinh đẹp, chậm rãi hướng về phía hắn, nắm lấy cánh tay, sau đó nũng nịu kêu một tiếng Cường ca, nghĩ đến thôi đã thấy sướng cả người.
Sự tình cao hứng như vậy, nhất định phải tìm người chia sẻ.
Đinh Siêu nhìn nhìn danh bạ điện thoại, người đâu tiên hắn chủ động nghĩ đến là Lục Dương.
"Lục ca, đoán xe ta đang ở đâu?"
Giọng nói Đinh Siêu mang theo vài phần hứng phấn.
"Ký túc xã nữ sinh?"
Lục Dương đang lái xe hỏi.
"Không phải, không phải."
"Siêu ca, không phải là ngươi đang đứng ở phòng vệ sinh nữ chứ, cẩn thận một chút, đừng để ai phát hiện, kẻo không lại bị người ta đánh chết."
"Móa." Đinh Siêu tỏ ra khó chịu: "Trong lòng ngươi ta thành hạng người đó hã, ta làm sao có thể đến mấy loại địa phương đó được."
"Vậy ngươi dùng giọng nói bỉ ổi của mình làm gì?"
Đinh Siêu cười hắc hắc, nói ra: "Ta đang ở nhà ga Lục Thành, bạn gái của ta sắp ra ngoài rồi, cảm ơn ngươi đã trợ giúp lộ phí, nên tin tức tốt như vậy, người đầu tiên ta muốn chia sẻ, đó chính là ngươi a."
"Ừ, quả thật tin tức tốt đấy, bất quá Siêu ca, cái gì nên kiềm chế thì kiềm chế lại một chút, cẩn thận dọa sợ con gái nhà ngươi ta."
"Yên tâm, yên tâm."
Trên xe.
Lục Dương cúp điện thoại.
Chu Đình Đình ngồi ở phía sau ôm màn hình máy tính, có chút tò mò hỏi: "Ai vậy, cái gì mà nhà vệ sinh nữ?"
"Rình co.....A, không phải, tụi anh hay nói giỡn với nhau vậy thôi."
Lục Dương vứt di động qua bên ghế lại phụ, tiếp tục chuyên tâm lái xe, nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, tài xế lái xe tải vẫn như trước chạy ở phía sau...
"Còn bao lâu nữa thì đến?"
Chu Đình Đình lại hỏi.
Lục Dương nhìn thoáng qua bản chỉ đường trên xe: "Đại khái còn khoản mười phút nữa là đến, nếu em ôm mệt rồi, thì có thể sang bên cạnh là được, màn hình máy tính không dễ hỏng vậy đâu."
"Không được, vạn nhất hỏng thì làm sao bây giờ?"
Chu Đình Đình lắc đầu.
"Được rồi, tùy em vậy."
Lục Dương không nói gì.
Suy nghĩ lại cuộc gọi vừa rồi Đinh Siêu, hắn cũng không phải gọi tới để chia sẽ niềm vui với hắn, mà nhất định là muốn đả kích hắn hơn, này cũng quá khoe khoang rồi, chút tâm tư nho nhỏ ấy của Đinh Siêu không giấu giếm nổi Lục Dương, trong lòng Lục Dương âm thầm nghĩ đến, Siêu ca lần này chắc không bị lật xe chứ.
Nhà ga.
Đinh Siêu cũng cúp điện thoại, sau khi gọi cho Lục Dương, hắn lại gọi tiếp cho Lý Minh Bác cùng Lưu Lỗi, hận không thể nói cho người trong thiện hạ biết, bạn gái của hắn tới Lục Thành rồi.
Số mày nào có thể gọi, hắn đều gọi qua một lần.
Mắt thấy thời gian cũng không còn nhiều.
Đinh Siêu cất di động vào trong túi, xoa xoa đôi bàn tay, hướng về cổng ra vào đi tới gần thêm.
Chỉ chốc lát.
Từ trong cổng đi ra một đống người.
"Váy màu trắng..."
"Váy màu trắng..."
Trong lòng Đinh Siêu âm thầm lẩm nhẩm.
Ánh mắt của hắn không ngừng ở trong đám người đảo qua đảo lại, rất nhanh liền phát hiện một mục tiêu vô cùng phụ hợp, đó là một nữ sinh cao khoản 1m5, vóc dáng không cao, nhưng khóe léo đẹp đẽ, dáng người thon thả hấp dẫn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, nhìn qua hết sức đáng yêu.
Giống như thiếu nữ đi ra từ manga vậy.
Ka-wai-i(dễ thương)....
Sắc mặt Đinh Siêu kích động hẳn lên, quả nhiên không sai, bạn gái của hắn quả thật là một đại mỹ nữ, so với hình tượng trong lòng hắn thì giống nhau hoàn toàn, Siêu ca ta, rốt cuộc cũng đến thời rồi sao?
Đinh Siêu kích động không thôi.
Đến lúc nữ sinh đi ra.
Hắn lập tức đi tới.
"Xin chào, ta là Đinh Siêu...."
Nữ sinh liếc nhìn Đinh Siêu, chú ý mấy hạt Đậu Đậu trên mặt hắn, còn có hoa hồng trên tay, liền vội vàng lui về sau một bước, dịch sang một bên, ý định lách người đi qua.
"Ta là Cường ca a."
Đinh Siêu tiếp tục nói.
Nữ sinh nhíu nhíu mày, mắng.
"Ngươi là đồ điên a!."
Người đi đường xung quanh thần sắc quai dị nhìn Đinh Siêu, có người còn lấy ra điện thoại chuẩn bị báo cảnh sát.
Siêu ca giờ mới hiểu được, bản thân nhận lầm người, hắn có chút lúng túng, nói: "Xấu hổ, xấu hổ, khả năng là ta nhận lầm người."
"Đồ điên."
Nữ sinh kéo hành lý vội vội vàng vàng chạy đi.
Ánh mắt bốn phía nhìn tới làm Đinh Siêu có chút lúng túng, hắn cách ra xa vài bước, nhưng ánh mắt vẫn rất gắt gao nhìn chằm chằm vào phương hướng cổng ra vào nhà ga, tuy rằng nhận lầm người, nhưng hắn cũng không chút nào nhụt chí.
Hắn tin tưởng bạn gái của mình sẽ không kém hơn nữ sinh này.
Nhất định là một thiếu nữ xinh đẹp!
Qua thật lầu.
Dòng người đi ra càng ngày càng ít, thời gian cũng dần dần trôi đi.
Nữ thần trong lòng Siêu ca vẫn như trước không có xuất hiện.
Thời điểm Đinh Siêu chuẩn bị chạy qua tìm hiểu.
Liền có một nữ nhân dáng người cường tráng, thể trọng tiếp cận gần hai trăm cân, tay cầm hành lý kéo ra khỏi cổng, liên tục thở hổn hể mấy hơi, nữ nhân này lấy giấy lau mồ hôi, xong rồi thì tiện tay quăng ra, mắt thì nhìn bốn phía.
Sau đó nàng cũng chú ý tới Đinh Siêu.
Chủ yếu là Đinh Siêu đang cầm một bông hoa hồng, quả thật rất dễ thu hút sự chú ý của người.
"Váy....trắng...."
Đinh Siêu đương nhiên cũng chú ý tới nữ nhân này.
Nữ nhân này, mặc một chiếc váy dài màu trắng, nhưng cũng không thể che đi dáng người mập mạp của mình, nàng giống như một cái thùng gỗ. Dưới váy chỉ để lộ ra một đoạn chân ngắn, nhưng chỉ một đoạn chân ngắn này, Đinh Siêu cảm giác đôi chân của nàng còn lớn hơn cả mình.
Trong đầu hắn liền hiện lên mấy con động vật có thân hình cực lớn xuất hiện ở trong sở thú Lục thành.
"Không thể nào, ta nhất định xuất hiện ảo giác rồi."
Đinh Siêu hít sâu một hơi, lắc đầu, hắn muốn đem ý tưởng đáng sợ này ném ra khỏi đầu mình.
Coi như không phải bạn gái trong mộng, không đẹp bằng tiểu mỹ nữ vừa rồi, thì cũng không thể như vậy được!
Cũng không phải là người bạn gái hai trăm cân a!
Hít sâu một hơi khí lạnh.
Đinh Siêu vẫn đứng nguyên tại chỗ, không dám tiến lên.
Hắn vẫn như trước nhìn chằm chằm vào cổng ra vào, tự hộ mong đợi kỳ tích phát sinh...Nhưng mà, kỳ tích cũng không có xuất hiện, nữ nhân này căn bản là người cuối cùng rồi, ngoài trừ nàng ra, đằng sau cũng chỉ có mấy lão nhân cùng lão thái thái....
Nữ nhân nhìn xung quanh mấy vòng, tựa hộ cũng đang tìm người khác, nhưng nhìn một vòng cũng không có tìm thấy, cuối cùng chỉ có thể hướng phia Đinh Siêu đi tới.
Điêu Siêu liền cảm giác một cỗ áp lực cường đại đang trùng trùng điệp điệp đè lên người mình.
Mỗi bước đi của đối phương, hắn đều có cảm giác như huyết áp tăng thêm mười điểm.
Trong nháy mắt, vậy mà hắn xuất hiện cảm giác muốn chạy trốn.
"Ngươi là Cường ca?"