Đường Vân Tường, tiệm net Kiến Đỏ.
Tập thể nhân viên thu ngân bỏ gánh giữa đường, lại gặp phải mấy ban ngành nhà nước sắp tới kiểm tra, nên Mai Lượng đành phải gọi hai lão bản làm chung ra, bọn họ đều vội vàng chạy tới.
Hai người, một nam một nữ.
Bộ dạng đều hơn bốn mươi tuổi, tuy nhiên nhìn cách ăn mặc của bọn họ, so với Mai Lượng thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
"Mai Lương, đây là có chuyện gì, tại sao Tiền Tiểu Hoa cùng Chu Đình Đình đều rời đi?"
Nữ nhân nhìn thoáng qua, liền chất vất hỏi.
Mai Lương nói ra: "Ta đến tiệm net kiểm tra, vừa vặn nhìn thấy Chu Đình Đình đang lười biếng, ta nói nàng vài câu, bạn trai nàng liện gọi cho các ban ngành liên quan tố cáo chúng ta, nàng cũng nói không làm nữa, Tiền Tiểu Hoa nhìn thấy Chu Đình Đình bỏ đi, cũng bỏ đi theo."
"Đơn giản như vậy sao?"
Nữ nhân tỏ ra không tin.
"Đơn giản như vậy đó, ta còn cần phải lừa các ngươi sao? Dù sao hiện tại cũng như vậy rồi, buổi tối hôm nay ta có thể trực ca, còn sáng mai thì các ngươi qua làm đi." Mai Lượng nói ra.
"Ta còn có công việc, ngày mai tới không được." Nam nhân lắc đầu từ chối.
Nữ lão bản cũng nói: "Ngày mai có hẹn thầy giáo của con gái ta, không thể đi được."
"Vậy làm sao bây giờ?"
Mai Lương giang hai tay ra: "Cũng không thể nói ta một mình nhìn màn hình chằm chằm hai mươi tư tiếng nhé."
"Mai Lương, chuyện này không phải do ngươi gây ra sao, ngươi không chịu trách nhiệm thì ngường nào chịu trách nhiệm? Tích cách của Chu Đình đình thế nào, ta cùng lão Lý còn không biết sao? Nàng làm ở tiệm net chúng ta hơn một năm, một mực nghiêm túc chịu khó, như thế nào đột nhiên nói đi là đi."
Nam lão bản cũng nói: "Mai Lương, ngươi suy nghĩ một chút, thu ngân của chúng ta, mấy năm trước đổi bao nhiêu người, lần đó ngươi có chuyện bận không quản lý được, ta mới vất vả tìm được hai người đáng tin cậy, bây giờ lại bị ngươi làm cho chạy mấy, ngươi đến cùng muốn thế nào?"
"Các ngươi đang trách ta phải không? Ta không phải chỉ muốn tốt cho tiệm net thôi à." Mai Lượng giải thích.
Nữ nhân lạnh giọng nói ra: "Ngươi suy nghĩ vì tiệm net, hay vì chính ngươi thì trong lòng của ngươi tự biết, còn sắp tới ban ngành kiểm tra thế nào, ngươi tự đi mà quản, ta mặc kệ."
"Không được thì đóng quán net đi, hiện tại tiền lời cũng không còn nhiều nữa." Nam nhân nhíu mày, hắn sớm đã có suy nghĩ này rồi.
Mai Lương trợn to hai mắt.
"Cái ngươi sao có thể nói vậy được?"
Quán nét này như con gà đẻ trứng vàng, Mai Lương không muốn cứ như vậy mà mất đi.
Nhưng hắn biết.
Hai người cổ đông còn lại đều là người có tiền, có những sản nghiệp khác, so với hắn không giống nhau, nếu quán nét làm bọn họ tốn nhiều thời gian, nói không chừng quả thật làm vậy.
Mai Lương đành thỏa hiệp, nói: "Ta có thể kiên trì vài ngày, nhưng phải mau chóng tuyển thu ngân mới được."
Đang lúc mấy người nói chuyện.
Có mấy người đeo băng Hồng Tụ Chương đi đến, nói ra: "Xin chào, chúng tôi đến đây kiểm tra phòng cháy."
Hai người lão bản thờ ơ lạnh nhạt, Mai Lương đành phải đi tới, lấy khuôn mặt tươi cười đón tiếp.
Sau một lát.
Hồng Tụ Chương kiểm tra tiệm net một vòng.
Đầu lĩnh của đám người kia nói ra: "Nơi đây căn bản không trang bị đây đủ đồ dùng phòng cháy chữa cháy, phạt ngươi một vạn, cho ngươi ba ngày để chỉnh đốn lại, ba ngày sau, chúng ta sẽ tới kiểm tra lại, nếu như lại tiếp tục không hợp cách, cũng chỉ có thể niêm phong chỉnh đốn lại kinh doanh quán net."
"Lãnh đạo, ngươi xem một chút, có thể giảm bớt một tí hay không, chúng ta kinh doanh cũng không dễ dãng." Mai Lượng khúm núm nói.
"Không được, lãnh đạo phía trên đã yêu cầu, phải xử lý nghiêm túc chuyện này, ngươi đừng có ôm tâm lý may mắn, ba ngày sau mà vẫn không đạt tiêu chuẩn, trừng phạt còn nghiêm trọng hơn."
Nói xong, Hồng Tụ Chương viết một cái hóa đơn, ném cho Mai Lương rồi đi.
Lưu lại một câu.
Chạy ra ngân hàng nộp tiền phạt đi.
Rời đi rồi.
Nhìn con số ở trên hóa đơn tiền phạt, sắc mặt Mai Lương co quắp vài cái, đau lòng không cách nào thở nổi, hiện tại việc kinh doanh quán net cũng không được như xưa, một tháng cũng chỉ có hai ba vạn lợi nhuận, lần này phạt một cái đi một nửa.
Mai Lương tuyệt đối không nghĩ tới, vậy mà phạt nhiều tiền như vậy, sớm biết như vậy đưa tiền lương cho bọn họ là được rồi, hiện tại hối hận cũng chậm.
"Hắc hặc, 'Không có lương tâm', lúc tước không phải ông kiêu ngạo lắm sao? Này thì không chịu đưa tiền lương cho Chu Đình Đình, hiện tại bị phạt một vạn, thật sự sáng khoái a." Chiêm Tuấn đi tới, ý định ra ngoài.
Mai Lương tức đến phán run.
"Chiêm Tuấn, ngươi vẫn chưa tắt máy kìa."
Nữ lão bản ở một bên nhắc nhở.
Chiêm Tuấn chơi ở tiệm net bọn họ đã nhiều năm, tiêu phí lẻ tẻ tính lại cũng hết mấy vạn rồi, bọn hắn tự nhiên nhận thức được.
Chiêm Tuấn lắc đầu: "Không cần, còn mười tệ thôi, cứ treo vậy đi, dù sao về sau ta cũng không đến đây chơi nữa rồi, Miêu Thôn bên này vừa đúng không thiếu nhất tiệm net, hẹn gặp lại!."
Nói xong khoát tay áo rời đi.
Chiêm Tuấn đi ra tiệm nét.
Bầu không khí bên trong áp lực vô cùng.
Sắc mặt Mai Lương xanh tái mét, hai người cổ đông khác cũng không tốt cho lắm.
"Ta không làm nữa."
Nữ lão bản nói ra.
"Dựa theo cổ phần, ta chiếm một nửa, những thứ như tiền thuê nhà thì coi như xong, máy tính ta phải có một nửa, nếu không thì các ngươi mua lại, không thì ta tự xử lý."
Những năm nay.
Nàng cũng minh bạch rồi.
Lúc trước tìm Mai Lương hợp tác, chính là sai lầm lớn nhất của nàng, bây giờ coi như rút vốn vẫn có chút lợi nhuận, chứ để về sau cho Mai Lương giày vò, đắc tội với người khác, có lẽ không lâu đâu, đến cái dây chun cũng không lây được.
Vừa rồi bên phòng cháy chữa cháy nói rất rõ rồi đây.
Mai Lương đắc tội với người ta rồi.
Tuy rằng không biết là người nào, nhưng đại khái chắc chắn có liên quan đến người bạn trai kia của Chu Đình Đình, so với Mai Lương thích món lợi nhỏ, không có ánh mắt nhìn đại cục, thì nàng hiển nhiên biết nhiều hơn đôi chút.