Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 538: Haidilao (1)




Trước quầy thu ngân.

Tiểu Hoa nghe xong sự tình vừa rồi cũng tức giận không thôi.

"Mai Lương cũng quá đen rồi, nào có ai làm như vậy, ta làm thu ngân ở mấy tiệm net khác, chưa gặp qua ai chơi dơ như thế..."

"Được rồi, dù sao ta cũng không làm nữa, kệ hắn đi." Chu Đình Đình thở dài.

Ở chỗ này làm việc hơn một năm, nàng có chút không nỡ bỏ.

Tiểu Hoa tức giận nói: "Ngươi đi rồi, ta cũng không muốn làm nữa, đầy chỗ lương cơ bản hơn một nghìn a, có loại lão bản như Mai Lương, cái tiệm net này sớm muốn cũng đong cửa."

"Đại lão bản cùng Nhị lão bản rất tốt."

Chu Đình Đình nói.

"Bọn họ cũng không xứng tốt, tốt như vậy mà tìm đối tác như bò vậy sao?"

Nhìn Tiểu Hoa đanh đá, Lục Dương cười cười, nữ nhân này kỳ thật cũng không tệ lắm, hắn nói ra: "Tiểu Hoa, xong chuyện này, chúng ta cũng không tới tiệm net này nữa rồi, đợi lát nữa ngươi tàn làm, đến Miêu Thôn đi, chúng ta mời ngươi ăn cơm."

"Được."

Tiểu Hoa nhẹ gật đầu.

Nàng biết rõ.

Đây là cơm chia tay a.

Chu Đình Đình đi làm lâu như vậy rồi, hiên tại đột nhiên rời đi, nàng vẫn còn rất thương tâm.

Sau khi Chu Đình Đình cùng Lục Dương rời đi, Mai Lương nói chuyện điện thoại xong cũng đã trở về, nhìn quầy thu ngân, Chu Đình Đình cùng người trẻ tuổi kia đi rồi, hắn đi đến đây.

"Chu Đình Đinh đâu?"

"Đi rồi."

Ngữ khí Tiểu Hoa không tốt, nói ra.

"Khẩu khí của ngươi có ý gì?"

Mai Lương hừ một tiếng.

Tiểu Hoa vốn nghẹn một bụng lửa, nhìn Mai Lương còn tính giáo huấn bản thân mình, nàng trực tiếp mở miệng mắng: "Mai Lương, ngươi tính toán cái gì, tưởng lão nương phải hầu hà ngươi ư, Chu Đình Đình đi rồi, ta cũng không làm nữa, chính ngươi tự tìm ngươi mà làm."

Nói xong, nàng cầm lấy balo của mình, hất tay lên rời đi.

Mai Lương á khẩu không biết nói gì.

Vốn tưởng rằng Chu Đình Đình rời đi thì chẳng sao cả.

Còn có thể giảm bớt tiền lương một người.

Không nghĩ tới Tiểu Hoa cũng muốn đi.

Các nàng đều rời đi, không phải chỉ còn lại mình sao, chẳng lẽ bản thân hắn phải liên tục làm trong hai mươi tư tiếng? Tuyển người tuy không khó, nhưng người mới cái gì cũng không biết, ít nhất phải huấn luyện hai ba ngày mới được.

"Tiền Tiểu Hoa, ngươi khinh bỉ ai.."

Mai Lương nổi giận nói theo.

...

Bên ngoài tiệm nét Kiến Đỏ.

Chu Đình Đình đem xe điện đẩy đi ra, nhìn Lục Dương: "Ta chở ngươi?"

"Kỹ thuật được không đó."

Lục Dương có chút không yên lòng.

"Rất tốt ."

Nhìn bộ dạng tư tin của Chu Đình Đình, hắn nhấc chân lên, nhẹ nhõm ngồi phía sau xe điện, hắn còn cầm lấy balo cùng túi đựng laptop của nàng.

Thời điểm xe chuẩn bị khởi động.

Lục Dương đem túi đựng máy tính để ở trước người, balo thì đeo lên cánh tay, hai tay lặng lẽ ôm lấy eo nhỏ của Chu Đình Đình.

Thân thể Chu Đình Đình khẽ run lên.

Nhưng nàng cũng không nói gì thêm.

Nam nữ bằng hữu.

Chừng ấy điểm thân mật cũng rất bình thường.

Chu Đình Đình cũng không phải người không biết gì, tuy ở trong hiện thực nàng yêu đương có thật đúng là hơi ngốc, nhưng nàng đọc không ít tiểu thuyết, xem không biết bao nhiêu bộ manga, nên nói một người lão luyện cũng không sai.

Thời điểm hai người chuẩn bị rời đi.

Tiền Tiểu Hoa cũng xuống lầu.

Thấy hai người chuẩn bị rời đi, nàng vội vàng hô một tiếng: "Chu Đình Đình."

Chu Đình Đình quay đầu, kinh ngạc nói: "Tiểu Hoa, sao ngươi cũng xuống đây?"

"Ta cũng không làm nữa rồi."

Tiểu Hoa gọn gàng nói.

"Xấu hổ quá, ngươi khẳng định vì chuyện của ta mới nghỉ rồi." Chu Đình Đình áy náy nói, bản thân công việc không còn nữa, không nghĩ tới còn làm liên lụy tới bằng hữu của mình.

Tiểu Hoa khoát tay áo, nói ra: "Kỳ thật ta đã sớm không muốn làm nữa, tiền lương ở đây tuy thấp nhưng cũng chẳng sao cả, tuy nhiên tên Mai Lương kia bản tâm quá đen, mẹ kiếp, dựa vào đâu mà mấy thứ như bật lửa, khăn tay lại tính lên đầu chúng ta, ta khẳng định chắc chắn hắn tham ô mấy thứ này."

Nghe Tiền Tiểu Hoa giải thích.

Lục Dương mới biết tình huống thế nào.

Trong quán net có đồ ăn vặt cùng thức uống.

Mỗi lần giao bản còn phải cần kiểm kê, nếu như thiếu đi, không khớp sổ sách, thì chính những người thu ngân này chịu trách nhiệm, nhưng có một số thứ nhỏ nhắn, như bật lửa, khăn giấy thì không dễ để kiểm kê, vì vậy mỗi tháng sẽ tổng kết một lần, thời điểm các nàng trực ban, bán đi một cái đều ghi chép vào hồ sơ máy tính, nhưng làm như vậy mỗi tháng đều thiếu hụt trăm cái, vậy mà Mai Lương đều toàn bộ tính lên đầu các nàng.

"Ta cũng thật sự bội phục hai người, loại công việc này có thể kiên trì làm lâu vậy."

Nghe được hai người nói xong.

Lục Dương lắc đầu.

"Vậy trừ có thể làm sao? Hiện tại công việc khó tìm, với lại chúng ta cũng không có bằng cấp."

Chu Đình Đình có chút thất lạc.

"Hiện tại có thể khảo thi mà."

Lục Dương suy nghĩ một chút.

Tiểu Hoa ở một bên, nói ra: "Không dùng được, ta nghe nói bằng cấp, mây công ty người ta còn chưa chắc đã nhận nói gì đến bằng khảo thi."

"A, vậy để ta giới thiệu công việc cho hai ngươi đi, đi thôi, ăn cơm chúng ta nói tiếp."

Lục Dương nghĩ đến cửa hàng bán quần áo bên kia vừa vặn thiếu người, bất kể Chu Đình Đình hay là Tiền Tiểu Hoa, cũng đều là đối tượng phù hợp.

"Thật không? Vậy thì phải cảm ơn lão bản rồi." Tiền Tiểu Hoa vui vẻ nói.

Tiền Tiểu Hoa đến rồi.

Lục Dương chỉ có thể bước xuống xe.

Nói ra: "Ngươi ngồi xe của Chu Đình Đình đi, để ta lái xe theo."

Chu Đình Đình sửng sốt.

"Ngươi lái xe tới, vì sao vừa nãy không nói."

Ý của nàng là, vậy tại sao Lục Dương lại ngồi ở đằng sau, còn ôm eo nàng nữa.

"Có gì đâu mà nói, bên chỗ kia không có địa phương đỗ xe, ta chuẩn bị để ở đây, tuy nhiên bây giờ có thêm người rồi, không có cách nào khác a, xe điện cũng không thể chở ba được."

"A a."

Tiểu Hoa tựa cười mà không phải cười nhìn thoáng qua Lục Dương.

Sau đó nói: "Xấu hổ quá, Lục Dương, quấy rầy ngươi rồi."

"Cái gì mà quấy rầy, Tiểu Hoa đừng ăn nói lung tung, lên xe đi, hôm nay ta mời khách."

Chu Đình Đình nói ra.

Tiểu Hoa ngồi trên xe, nói ra: "Không được không được, ngươi quá keo rồi, hay để cho Lục Dương mời khách."

"Này, cẩn thận một chút."

Nhìn hai nữ sinh trên xe, Lục Dương dặn dò một tiếng.

"Không có việc gì đâu, yên tâm."

Chu Đình Đình khoát tay áo.

Sau đó cưỡi chiếc xe điện nhỏ rời đi.

Lục Dương đi đến chiếc xe của mình, cũng lái xe theo ở phía sau.

Ở mấy nơi như thành thôn thế này, đi xe điện thì thoải mái hơn, ít nhất là không bị tắt đường, còn ở nội thành, lái xe hơi vẫn là chủ đạo, Lục Dương lái xe về miêu thôn, thời điểm tới nơi, Chu Đình Đình cùng Tiền Tiểu Hoa ở giao lộ đã đợi được một hồi.

Hơn nữa, đi xe điện có thể trực tiếp đi vào trong Miêu Thôn, xe con của hắn thì không được, cũng không phải là đường không rộng, mà hai bên bày bán quá nhiều, đem lề đường chiếm hết.

Nơi đây cũng không có cái gì gọi là chấp pháp trật tự đô thị, trên cơ bản đều là một mảnh lộn xộn, nếu mà thật sự ngay ngắn, rõ ràng, thì ở đây cũng không được gọi là hồng kong thập niêm 80.

Trong Thành Thôn người tương đối nhiều, Tiểu Hoa từ trên xe leo xuống đi bộ, Chu Đình Đình thì lái xe điện chạy chậm rãi, trên cơ bản hai người đi song song với nhau, thỉnh thoảng Chu Đình Đình còn duỗi ra đôi chân dài của mình, chống xuống dưới mặt đất, bằng không xe cũng không vững vàng như vậy.

"Để ta mua ít trai cây."

Lục Dương nhìn vào sạp trái cây bên cạnh, hỏi.

"Các ngươi muốn ăn gì?"

"Ta cái gì cũng được."

Tiểu Hoa cũng không có khách khí.

Chu Đình Đình lại nói: "Không cần mua đâu, hoa quả lần trước ngươi mua ta còn chưa ăn xong."

Lục Dương không tin, lần trước hắn tới đây cũng phải hai ba tháng rồi, chỉ có hoa quả làm bằng nhựa mới không hỏng mất, hắn cười cười ,nói ra: "Ta mua cho mình a."