Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 531: Ngươi Không Hiểu! (1)




"Đây là tòa nhà của ngươi?"

Trương Bân có chút kinh ngạc.

Vốn cho rằng Lục Dương còn trẻ như vậy, chắc là vừa mới tốt nghiệp đại học, mới thuê phòng ở chỗ này, không nghĩ tới hắn lại là chủ của tòa nhà.

"Đúng vậy a."

Lục Dương nhẹ gật đầu.

"WOW, ngươi còn trẻ như vậy đã làm chủ thuê nha, đoán chừng toàn nhà này cũng phải hai ba mươi căn phòng, tiền thuê một tháng cũng không ít." Trương Bân có chút hâm mộ nói.

Hắn cũng thuê phòng ở Miêu Thôn, một tháng hơn ba trăm, còn chỉ là căn hộ có một phòng khách với một phòng ngủ, tòa nhà này của Lục Dương, nếu tính chung bình ra, thì một gian cũng có hai phòng rồi.

Lục Dương nói ra: "Phòng mặc dù nhiêu, tuy nhiên tầng một tầng hai mới có người ở, còn mấy tầng trên đều trống không, ta cũng đã khóa lại rồi."

"Khóa làm gì, sao không cho thuê đi?" Trương Bân có chút kinh ngạc, hắn nói tiếp: "Hay là vì phòng quá cũ, không cho thuê được? Mà cũng không đúng a, chỉ cần hạ giá xuống, thì tìm không thiếu người thuê."

Ở bên Miêu Thôn này, cái thiếu nhất chính là phong cho thuê, chứ không bao giờ thiếu người thuê, không cần nói đến những công nhân từ bên ngoài lên Lục Thành làm, chỉ cần kể đến xin viên tốt nghiệp mỗi năm, đại bộ phận bọn hắn khi ra trường xong đều đến Miêu Thôn thuê nhà, Miêu Thôn là nơi lớn nhất ở Thành Thôn, có danh xưng là hồng kong thu nhỏ, nên rất nhiều người trẻ tuổi, vì thanh danh này mà tới đây thuê.

Mấy thứ như phòng ở này, nhu cầu rất nhiều, không sợ bẩn, chỉ sợ giá không rẻ, chỉ cần giá rẻ, cho dù phong nát đến mấy cũng có người ở.

Lục Dương lắc đầu: "Mỗi tháng đi thu tiền nhà quá phiền toái, hơn nữa nhiều người còn cần ta đến quản lý, ta cũng không có rảnh như vậy, nên không bằng khóa lại, mấy người ở tầng một tầng hai bây giờ cũng không tệ, cũng không cần ta quan tâm, vì vậy liền mặc kệ."

Hùng đại tỷ ở bên cạnh cũng nói vào: "Chủ thuê nhà là một người rất tốt, đối với chúng ta rất thoải mái."

"Thoải mái ở đâu, Hùng tỷ, rất ít khi gặp chị khoa trương như vậy a." Trương Bân vui tươi hớn hở nói.

Đại tỷ nói tiếp: "Đương nhiên là thoải mái sống rồi, tiền thuê nhà rẻ, so với mấy chỗ khác còn rẻ hơn, tiền điện một số 5 nguyên, so với mấy chỗ khác còn rẻ hơn một nửa đấy."

"Ít như vậy sao?"

Trương Bân rất giật mình.

Tiền điện 1 số 0.5 tệ.

Đây cũng quá sướng rồi.

Trước mắt ở Miêu Thôn, tiền điện trên cơ bản 1 số 1.2 tệ, cơ hồ đã thành ước định của mọi chủ nhà, chủ yếu là tiền thuê nhà đã tiện nghi rồi, nên chủ nhà chỉ có nhờ tiền điện mà kiếm thêm một chút, nên hầu như không có nhà nào tính tiền điện theo giá nhà nước, bản thân hắn đang thuê một căn phòng, nói mãi, chủ thuê nhà mới chịu giảm đi hai nguyên, thu một số một tệ.

Chủ yếu hắn kinh doanh chuối nướng, vì phòng ngừa nguyên liệu biến chất, nên hắn mua hai cái tủ lạnh lớn, hơn nữa thông thường phải dùng điện, vì vậy tiền điện mỗi tháng còn cao hơn tiền nhà.

Trương Bân có chút xấu hổ, hỏi: "Lục Dương, bên chỗ cậu còn phòng trống không?"

"Làm sao vậy, Trương ca, anh cũng muốn qua đây sao?"

Lục Dương nhìn thoáng qua Trương Bân.

"Đúng vậy a, chỗ ta đang sống tiền điện mắc quá."

Trương Bân trung thực thừa nhận.

Lục Dương cười cười, nói ra: "Được a, Trương ca nếu không chê, thì liền chuyển tới tầng một ở đây đi, tầng một là căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách đấy, rất rộng, hơn nữa còn không phải lên tầng, ra quán cũng thuận tiện..."

Trương Bân muốn tới, Lục Dương tự nhiên sẽ không cản rồi.

Loại người trọng tình trọng nghĩa, hơn nữa còn là lão binh xuất ngũ, hắn cầu còn không được.

Có Trương Bân ở đây, có thể giảm nạn trộm vặt, móc túi, cũng không cần lo lắng mấy chuyện này nữa, Chu Đình Đình dù sao vẫn còn ở đây, với lại Miêu Thôn này, long xà hỗn tạp, tương đối hỗn loạn, Lục Dương cũng không yên tâm lắm.

Nghe được Lục Dương nói vậy, Trương Bân do dự, nói: "Hai phòng ngủ một phòng khách, có phải quá lớn rồi hay không, ta không dùng được nhiều như vậy."

Hắn chủ yếu là lo về vấn đề tiền thuê nhà, dù sao hai phòng ngủ một phòng khách, ở mấy chỗ khác, tiền thuê nhà cũng năm trăm rồi, một mình hắn, không cần xa xỉ như vậy.

Dưới quê còn phòng cũ sắp sụp, còn trông chờ vào tiền của hắn để về sửa chữa, Trương Bân cũng không dám tiêu sài hoang phí.

Lục Dương không biết ý nghĩa của Dương Bân, hắn cười nói: "Trương ca, phòng lớn có gì không tốt, về sau chị dâu tới đây ở, cũng không lộ vẻ chen chúc, với lại phòng của ta giá cả đều giống nhau, đều hai trăm năm một tháng, anh không chọn phòng lớn, muốn ưa chọn phòng nhỏ sao?"

"Hai trăm năm?"

Ánh mắt Trương Bân lộ ra vẻ không dám tin tưởng.

"Đúng vậy a, chính là cái giá này, không tin, anh hỏi Hùng đại tỷ đi là biết."

Trương Bân nhìn sang nữ nhân ở bên cạnh.

Hùng đại tỷ nói ra: "Đúng vậy a, lúc trước chị ở trên lầu, xong rồi lão bản chuyển chị xuống dưới, giá cả vẫn như cũ, những nhà khác đều như vậy."

Cái giá hai trăm rưỡi này, chỉ có thể nói là quá thấp, so với giá phòng Trương Bân đang ở bây giờ, thì còn rẻ hơn một trăm, hơn nữa vị trí còn ở tầng một, chưa nói đến tiền điện.

"Giá tiền này có phải thấp qua rồi không, ba bốn trăm ta vẫn có thể tiếp nhận được." Trương Bân có chút xấu hổ, hắn cảm thấy mình chiến tiện nghi quá nhiều, huống chi tiền điện còn rất rẻ, bản thân quả thực chiếm đại tiện nghi.

"Sao vậy, hiện tại mọi người đều chịu cái giá này, hay Trương ca muốn mình đặt biệt, để ta tăng toàn bộ tiền nhà của mọi người bằng anh luôn nhé?" Lục Dương cười nói.

Đại tỷ bên cạnh vội vàng nói: "Sao lúc ngươi bán chuối nướng, cũng không thấy ngươi lằng nhằng như vậy, Lục lão bản còn sợ ngươi chiếm tiện nghi hay sao? Với lại ngươi cùng Lục lão bản quen thuộc như vậy, tới đây ở, cũng có thể giúp hắn nhìn hộ tòa nhà."

Trương Bân nhìn nhìn Lục Dương, nói ra: 'Được, ta đây cũng không làm kiêu nữa."'

"Vậy thì đi thôi, tầng một còn mấy căn phòng trống, anh chọn một căn đi."

Ba người lần nữa đi vào chung cư.

Trương Bân cũng không nhìn nhiều, liền chọn một căn phòng gần cửa, nơi đây là căn phòng lúc trước của chủ nhà cũ ở, ở gần cầu thang, chỉ càn có người ngoài tiến vào cửa lớn, là có thể nghe được.

Trương Bân chọn ở đây, cũng một phần vì hỗ trợ Lục Dương quản lý.

Lục Dương cũng không lằng nhằng, trực tiếp đem chìa khóa phòng giao cho hắn, nói ra: "Dây điện bị đốt rồi, anh cũng không cần phải vội dời qua, với lại việc hiện tại bây giờ, là hỏi thăm số điện thoại nhà điện, cái dây diện này cũng quá già rồi, ta đang có ý định đổi sang cái mới."

Trương Bân suy nghĩ một chút.

"Số điện thoại nhà đèn thì ta không biết, nhưng đội trưởng khẳng định biết rõ, dù sao hắn cũng là người địa phương, bằng hữu trước kia cũng nhiều, nên địa phương nào cũng biết, để tôi giúp cậu hỏi một chút."

Trương Bân gọi một cú điện thoại.

Nói rõ tình huống.

"Lục lão bản, điện thoại của cậu là bao nhiêu?"

"183..."

Lục Dương đem số điện thoại của mình nói ra.

Trương Bân cúp điện nói, nói ra: "Đội trưởng nói, hắn có một người bạn vừa vặn làm ở công ty điện lực, nói sẽ giúp cậu liên hệ, đợi lát nữa sẽ có người gọi tới đây."

"Cảm ơn."

Lục Dương cảm tạ một tiếng.