Trở lại văn phòng.
Vừa mới bậy máy tính lên, chuẩn bị nhìn thông tin kinh doanh, điện thoại của hắn đã vang lên.
Lục Dương còn tưởng nhân viên nhà hàng đưa đồ ăn đến đây, nhìn tên, không nghĩ là Từ Phượng Niên gọi tới, hắn nhấn nghe điện thoại.
"Chủ tịch, ngài có ở công ty không?"
Giọng nói Từ Phượng Niên ở trong điện thoại truyền ra.
Lục Dương trả lời: "Tôi đang ở trong văn phòng làm việc."
"Chủ tịch đợi tí, tôi có chuyện cần bàn bạc với ngài."
Sau một lát, Từ Phượng Niên đi vào văn phòng làm việc, hắn mặc một bộ âu phục, nhìn nét mặt với biểu cảm bây giờ, so với thời làm môi giới, thì như hai người khác nhau. Mở cửa tiến vào, Lục Dương vẫy tay, hắn liền tiến đến, vừa vào cửa, Từ Phượng Niên trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói ra: "Chủ tịch, mấy ngày nay tôi đã dẫn ba nhà đi thực địa đo đạc, trước mắt đã có hai công ty thiết kệ dựa theo yêu cầu của ngài mà gửi bản thiết kế qua trước, đây là các phương án lắp đặt của bọn họ, mời ngài xem xét..."
"Được."
Lục Dương không nghĩ tới hiệu xuất lại nhanh như vậy.
Từ Phượng Niên đem bản vẽ đặt trên mặt bàn, tổng cộng có hai phần, được dùng phần mền trên máy tính vẽ ra, quy mô đều rất rõ ràng, so với biệt thự Lục Dương mua hoàn toàn giống nhau.
Từ Phượng Niên nói tiếp: "Bản vẽ điện tử, tôi vừa gửi qua email cho ngài, tôi cũng đã nhìn xem, nhà thứ hai tốt hơn một chút, bất quá cụ thệ chọn nhà nào, còn tự mình chủ tịch quyết định."
Lục Dương cầm lấy bản vẽ nhìn nhìn.
Hai bản vẽ này, đều nghiêm khắc dựa theo yêu cầu của Lục Dương mà làm, nhưng trong đó lại thấy rõ nhiều điểm khác biệt, Từ Phượng Niên nói bản thứ hai tốt hơn một chút, hơn nữa cái giá bọn họ đưa ra, cũng tiện nghi hơn nhà đầu tiên.
Nhà thứ nhất lắp đặt thiết bị, sơn sửa, lót gạch...tổng cộng hết chín một vạn, nhà thứ hai cũng như vậy, đồng dạng cũng làm rất đẹp, báo giá chỉ có tám mươi vạn, chênh lệch mười một vạn, giá tiền khác nhau rất lớn.
"Sao lại rẻ như vậy?"
Lục Dương tò mò hỏi.
Từ Phượng Niên giải thích: "Bởi vì nhà thứ hai mới bước chân vào thị trường Lục Thành, nên bọn họ muốn mở rộng thương hiệu, vì vậy về phần giá cả luôn có chút ưu đãi, để kiếm thêm danh tiếng."
Lời giải thích này, cũng là hợp tình hợp lý.
Lục Dương suy nghĩ một chút, nói ra: "Ta cảm thấy nhà thứ hai cũng được, nhưng về bố cục thiết kế cùng lắp đặt, cũng không rõ ràng lắm, trước hết đợi công ty thứ ba báo giá cùng đửa bản vẻ tới, nếu không có gì đặc biệt, chọn nhà thứ hai đi."
"Được."
Từ Phượng Niên nhẹ gật đầu.
Còn nói thêm: "Chủ tịch yên tâm, tôi sẽ nhìn chằm chằm vào bọn họ."
"Được, làm phiền anh rồi."
Lục Dương trả lời một câu, điện thoại lại vang lên lần nữa, lần này người gọi là nhân viên nhà hàng tới đưa món ăn, hắn đứng dậy, vỗ vỗ bả vai của Từ Phượng Niên, nói ra: "Vợ và con trai của anh không phải đến Lục Thành rồi sao? Giữa trưa không có việc, có thể về nhà nghỉ ngơi một chút."
"Được, chủ tịch." Từ Phượng Niên cười cười.
Hai người đi ra văn phòng, trước cửa ra vào, Lục Dương nhìn thấy nhân viên đưa đồ ăn, là một tiểu cô nương gầy gò, mang theo hai cái túi, lộ ra vài phần miễn cưỡng.
Nhìn bộ dạng của nàng, có lẽ vội vàng lắm.
"Là ngươi."
Nữ sinh ngẩng đầu, Lục Dương liền nhận ra là ai, chính là tiểu muội thu ngân ở nhà hàng Tây, gọi là gì nhỉ...hình như là Tú Tú.
"Lục ca, là ngươi?"
Thấy người đến là Lục Dương, trong mắt Lâm Tú Tú ánh lên một đạo hào quang, nàng rất lâu không có gặp Lục Dương rồi.
"Ngươi làm ở đây sao?"
"Đúng vậy, ta làm ở đây."
Lục Dương chỉ hai cái túi trên tay Lâm Tú Tú, cười nói: "Đây là đồ ăn ta gọi, trước kia đều chưa nhìn thấy ngươi đưa đồ ăn bao giờ, đây là lần đầu tiên phải không."
"Ngươi là người gọi sao."
Lâm Tú Tú có chút kinh ngạc, thời điểm vừa rồi, lão bản đã dặn dò với nàng, nói khách hàng này có thân phận rất đặc thù, nhất định không được chậm trễ, nên nàng mới vội vội vàng vàng như vậy.
Không nghĩ đến người khách hàng này lại là Lục Dương.
Song nhớ lại, Lục Dương là người có tiền, dưới nhân định của lão bản, nhất định là khách hàng đặc thù.
Lâm Tú Tú nhẹ gật đầu, nói ra: "Đúng vậy a, hôm nay có nhiều đơn đặt hàng, nên người khác đi đưa đồ ăn không có trở vè, lão bản lo lắng kéo dài thời gian, sợ đồ ăn nguội, nên bảo ta giúp đỡ mang tới đây."
"A, ngươi vất vả rồi."
Lục Dương nhận hai cái túi trên tay Lâm Tú Tú.
"Vậy ta đi trước đây, ngươi từ từ ăn."
Lâm Tú Tú khoát tay áo, nhìn có một người ở trong thang máy, nàng vội vàng chạy tới, còn gọi to: "Chờ tôi với."
Nhìn bộ dạng hấp tấp của tiểu cô nương, Lục Dương cười cười.
Đúng là gần đây hắn không có đi tới nhà hàng Tây ăn cơm.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Lâm Tú Tú còn hướng ra ngoài vẫy tay, Lục Dương cũng nhẹ gật đầu, đợi đến lúc thang máy đóng cửa, hắn mới chậm rãi mang theo đồ ăn, hướng về văn phòng Lữ Tiểu Vũ đi tới.
Trong thang máy.
Lâm Tú Tú đứng trong một góc nhỏ, nghĩ đến lời nói vừa rồi, nàng có chút mờ mịt, Lục ca không phải sinh viên sao? Tại sao lại chạy tới nơi này đi làm? Bản thân không phải đưa nhầm người chứ.
Không có, Lục ca là người có tiền như vậy, thẻ hội viên có hơn vài nghìn, sẽ không ăn nói lung tung.
Lâm Tú Tuất nhanh bỏ đi ý nghĩa của mình.
Nhưng nàng nghĩ mãi không ra, tại sao Lục Dương lại ở đây, hay là hắn học quá giỏi, sớm tốt nghiệp đại học, nên tới nơi này thực tập?
Ngay tại thời điểm đang suy nghĩ, nam nhân bên cạnh có chút tò mò hỏi: "Ngươi quen với chủ tịch chúng ta sao?"
"Chủ tịch gì?"
Lâm Tú Tú hồ nghi nói.
"Thì người vừa rồi ngươi nói chuyện đấy, hắn chính là chủ tịch của chúng ta, toàn bộ tầng bảy cùng ba công ty, đều là của hắn đấy..."Giọng nói của nam sinh tỏ ra kính nể.
Lâm Tú Tú mở to hai mắt.
Lục Dương đại ca.
Lợi hại như vậy sao?