Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 497: Không Chút Lưu Tình! (1)




Sau một năm lẻ ba tháng.

Qua nhiều lần thi lại.

Hao phí vô số tâm huyết.

Lữ Tiểu Vũ cuối cùng cũng có bằng lái xe.

Cái này không thua gì đánh thắng một chiến dịch quan trọng.

Lục Dương cầm bằng lái lên nhìn xen, mở ra nhìn nhìn, là bằng lái của Lữ Tiểu Vũ, làm ngày hai tám tháng tám, cũng chính là vài ngày trước...

Ảnh chụp trên bằng lái rất nhỏ, nhìn qua cũng chỉ thấy đây là một tiểu cô nương có mái tóc đuôi ngựa, má phồng, giống như ảnh chụp của sinh viên lúc mới ra trường, hình như thời điểm chụp ảnh còn kìm nén sự bực bội của mình.

"Đồng học Tiểu Vũ, không dễ dàng a."

Lục Dương sợ hãi thán phục.

Hắn vốn còn cho rằng, Lữ Tiểu Vũ muốn có được bằng lái xe, ít nhất còn cần thêm nưa năm hay một năm nữa, không nghĩ tới nhanh như vậy liền xong, xem ra mua hè này, đối với đồng học Tiểu Vũ cũng không có nhàn rỗi.

Hóa ra do lấy được bằng lái, tâm tình của nàng mới không tệ.

"Một bữa ăn sáng."

Lữ Tiểu Vũ lấy bằng lái của mình trên tay Lục Dương về, lần nữa cất vào trong ngăn kéo.

"Được được được."

Lục Dương cố nhịn không cho mình bật cười.

Mất hơn một năm mới lấy được bằng lái, còn tưởng ngầu lắm hay sao.

"Đồng chí Tiểu Vũ, đồng chí nghĩ muốn xe nào chưa? Hiện tại có bằng rồi, tôi có thể tùy tiện giúp đồng chí mua xe."

Điều này Lục Dương đã đáp ứng Lữ Tiểu Vũ từ đầu.

Lữ Tiểu Vũ trước mắt là nhận vật số hai của công ty, tuy chỉ có 6% cổ phần, nhưng lại gánh chịu 80% nghĩa vụ, cấp cho nàng một chiếc xe cũng là chuyện nên làm.

"Thế lấy chiếc BMW ngươi nói lần trước đi, ta ở trên mạng cũng xem qua rồi, nhìn qua cũng không tệ lắm..." Lữ Tiểu Vũ suy nghĩ một chút nói ra, nàng vốn muốn đi honda, nhưng bị Lục Dương bác bỏ, nàng nhìn qua cũng cảm thấy được mà ,cảm giác cũng không tệ."

"Được."

Một chiếc xe hai mươi vạn mà thôi, không thấm vào đâu, Luc Dương cảm giác BMW mini cũng rất thích hớp với Lữ Tiểu Vũ, nhãn hiệu cũng được, không tính là bần hàn, mấu chốt kiểu xe tương đối nhỏ, thuận tiện cho Lữ Tiểu Vũ sử dụng.

Chuyển làn, hay đỗ xe, đều rất đơn giản.

Từ văn phòng Lữ Tiểu Vũ đi ra.

Lục Dương đi tới phòng tài vụ một chuyến.

Bây giờ phòng tài vụ, so với trước kia, thì đã khác rất nhiều rồi, bởi vì bên phía sàn thương mại điện tử mở rộng rất nhanh, nên công ty thông bá tuyển dụng rất nhiều kế toán, một văn phòng đã ngồi đầy ắp người, đại tỷ vào công ty lâu nhất cũng sớm chở thành chủ quản ở đây rồi.

"Chủ tịch."

Thấy Lục Dương tới.

Chủ quản tài vụ vội vàng đứng dậy.

"Công ty có ý định cấp cho giám đốc Lữ Tiểu Vũ một chiếc BMW mini, loại mới nhất, cô ở bên này an bài một chút." Lục Dương nói thẳng mục đích."

"Được, chủ tịch."

Đem chuyện này an bài xong, Lục Dương trở về phòng làm việc của mình.

Hai tháng không có ở.

Làm cho văn phòng có chút bụi bặm.

Đối diện bàn làm việc, còn có đồ đạc vẽ manga của Từ Thi, cũng bị bám một lớp bụi rồi, đương nhiên, điều này cũng không phải do công nhân vệ sinh lười biếng, mà chủ yếu là do Lục Dương từng nói, phòng làm việc của hắn không cần người khác quét dọn.

Thời điểm có Từ Thi, nàng cũng sẽ vội vàng giúp Lục Dương quét dọn, nhưng mà nghỉ hè hai tháng, nàng cũng đi về, đến bây giờ còn chưa tới công ty.

Lục Dương tìm một cái khăn, đem cái bàn lau đơn giản một chút, sau đó bật máy tính lên, đem ổ cứng HDD cắm vào máy tính bàn.

Mở file lên, trong ổ cứng có tổng cộng bốn video.

Hắn mở ngày đầu tiên lên.

Trực tiếp ấn tới trưa.

Bởi vì cấu trúc dữ liệu thi vào buổi sáng, vì vậy trước đó không cần phải nhìn, kéo thời gian đến mười một giờ năm mươi, Lục Dương nhìn thấy một lão sư nào đó mà hắn không biết, đem một chồng giấy đặt trên bàn làm việc của La Lão Sư, sau đó liền rời đi.

Một lát sau.

Chồng thứ hai, chồng thứ ba, đều lần lượt cầm tới, Lục Dương cũng không biết mấy chồng này là bài thi của lớp nào, trong đó có bài thi của lớp số hai hay không.

Hắn tăng nhanh tốc độ.

La Lao Sư trở về, nhìn thấy bài thi trên bàn làm việc.

Lục Dương chỉnh tốc độ xuống lại gấp đôi, chủ yếu là hắn muốn xem, có phải thời điểm này, bài thi không cẩn thận bị bỏ quên.

Bất quá, cũng không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn.

La Lão Sư cầm lên nhìn, liền đem tất cả bài thi cất vào trong tập hồ sơ, cất vào trong tủ chén, sau đó kéo tủ lại, khóa...sau đó ra ngoài, cùng các lão sư khác nói chuyện phiếm, rồi rời đi.

Đại khái năm phút sau.

Lại một chồng bài thi được đưa tới.

Song bây giờ tất cả giáo viên đều đã đi ra ngoài ăn cơm, bên trong không có người nào, lão sư kia sau khi đặt bài thi xuống xong thì cũng đi ra, Lục Dương lại tua nhanh tốc độ, hắn co cảm giác, rất có thể trong khoảng thời gian này xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Thời điểm mười hai giờ hai mươi, đột nhiên, có một gương mặt quen thuộc xuất hiện.

"Không phải là do nàng ta chứ."

Lục Dương khẽ nhíu mày.

Sắc mặt hắn có chút không tốt, trên trán nổi đầy gân xanh.

Người xuất hiện trên camera bây giờ chính là bạn cùng phòng lúc trước của Từ Thi, Dư Phương, sau khi bị Trần Thu Nguyệt đánh cho vài bạc tai vì khi dễ Từ Thi, trước đó nữa là một lần ở lúc gặp mặt năm nhất, nàng ép Từ Thi phải hát, lúc đó Lục Dương cũng nhớ kỹ mặt nàng

Lục Dương chỉnh tốc độ lại bình thường.

Hắn muốn kiểm tra phán đoán của mình.

Dư Phương vốn đi vào văn phòng, trên tay cũng là một tập bài thi, đặt ở trên bàn giáo viên khác xong, lúc chuẩn bị rời đi, nàng bắt gặp phải bài thi trên bài làm việc của La Lão Sư.

Tuy rằng camera hơi cũ, không phải rõ ràng, nhưng vẫn có thể thấy vẻ mặt kinh ngạc của nàng ta.

Sau đó còn do dự một chút.

Nhìn xung quanh một vòng.

Xác nhận văn phòng không có ai, nàng còn cố ý tới cửa nhòm ngó, phát hiện không có ai, sau đó liền chạy đến bàn làm việc của La Lão Sư, ở trong bài thi tìm kiếm...rất nhanh, nàng đã tìm được một tờ bài thi, sau đó trực tiếp vo lại một đoàn, nhét vào trong túi áo, vội vàng chạy ra ngoài văn phòng.

Chân tương rõ ràng.