Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 495: Biến Hóa Của Lữ Tiểu Vũ (1)




Không giống như phòng học cùng sân trường, phòng giáo vụ vẫn lắp đặt camera như cũ, không có đổi mới.

Bảo vệ kỹ thuật viên kiểm tra một chút, nói ra: "Văn phòng giáo vụ vẫn còn file lưu trữ."

Lục Dương vội vàng nói: "Giúp tôi tìm đến camera phòng 107 của viện công nghệ."

"Làm phiền cậu rồi, Tiểu Lưu." Lâm Hổ mỉm cười.

"Việc nhỏ."

Kỹ thuật viên tên Tiểu Lưu ở trong máy tính tìm tìm, sau đó mở ra một cái file, bên trong chứa đầy tài liệu hình ảnh, hắn nói ra :"Đây là file quay hình giám sát của camera phòng 107 viện công nghê, từ nửa năm trước đến nay."

Lục Dương tính một cái.

Khoa máy tính bọn họ bắt đầu thi vào ngày hai mươi lăm tháng sáu, nói cách khác, nếu như bị mất trong văn phòng, thì tỉ lệ đại khái từ ngày hai mươi lăm trở về sau, khoản từ hai mươi lăm đến hai mươi tám, đến ngày hai mươi tám trường học được nghỉ rồi, trên cơ bản cũng không có làm việc, bài thi khẳng định cũng bị La lão sư mang về nhà chấm.

"Giúp tôi coppy file từ ngày hai mươi đến ngày hai mươi tám tháng sau, bốn ngày đó."

Lục Dương lấy ra một cái ổ cứng máy tính HDD.

Hôm nay tới đây, chủ yếu để lấy file ghi hình, vì vậy hắn đã sớm chuẩn bị cho mình một ổ cứng HDD.

Kỹ thật viên tên tiểu Lưu đem ổ cứng HDD kết nối vào máy tính, rất nhanh luyền coppy file giám sát qua, tuy hình ảnh không được rõ ràng lắm, nhưng cũng không phải vấn đề lớn.

Sau khi hoàn thành, Lục Dương nhận lại ổ cứng, nói ra: "Cảm ơn người huynh đệ."

"Không cần khách khí."

Kỹ thật viên cười cười.

Tuy rằng không biết lai lịch của Lục Dương, nhưng người này được Lâm Hổ mang đến, nên hắn vẫn tương đối nể tình.

"Lâm ca, vậy tôi đi trước đây, hôm nay cảm ơn anh rồi."

Phần ân tình này Lục Dương nhận xuống.

Dù sao đối phương đến lễ vật cũng không nhận.

"Quá khách khí rồi, ngài đi thong thả."

Lâm Hổ đem Lục Dương đưa đến tận cửa, xong rồi mới quay trở lại.

Kỹ thật viên Tiểu Lưu đứng dậy, có chút tò mò hỏi: "Lâm ca, người trẻ tuổi này là ai, chủ tịch Dương là ai? Sao anh phải khách khí như vấy, là con trai của lãnh đạo cấp cao nhà trường à?"

"Lãnh đạo cấp cao của nhà trường cũng không cao bằng hắn."

Lâm Hổ móc ra gói thuốc.

Tiểu Lưu khách khí nhận một điếu.

Hai người đi tới trước cửa.

Lâm Hổ nói ra: "Biết công ty internet lớn nhất trường học chúng ta không?"

"Biết rõ, Csite đúng không." Tiểu Lưu cười nói.

Lâm Hổ gật đầu: "Hắn chính là chủ tịch của Cste."

Tay cầm điếu thuốc của Tiểu Lưu có chút cứng đờ, nói ra: "Không thể nào, cũng quá trẻ rồi."

"Tài không đợi tuổi, ta cũng vừa mới nghe ngóng thì mới biết được, Csite chính do một tay hắn tạo nên, nghe nói giá trị công ty kia cũng mấy trăm triệu rồi."

"Không phải, tuyệt đối không phải."

Tiểu Lưu lắc đầu.

"Còn không phải sao?" Lâm Hổ có chút giật mình.

"Đương nhiên là không phải rồi, Lâm ca, anh không rõ về giá trị của mấy công ty công nghệ đâu, nếu như nói mấy tháng trước, giá trị của Csite hơn trăm triệu thì em còn tin, hiện tại thì không phải con số này rồi, lấy người dùng Csite hiện nay, còn có sàn thương mại điện tử, nếu như đóng gói bán đi, thì cũng phải được mấy tỷ, chủ yếu là bọn họ vẫn chưa kêu gọi đầu tư, nên vì vậy còn bị đánh giá thấp."

"Đắt như vậy sao?"

Lâm Hổ tưởng tin mình nghe được đã rất lợi hại rồi, lão bản mấy trăm triệu đã rất lợi hại rồi, đã rất dạo người, không nghĩ tới vậy mà còn xem thường Lục Dương.

Cái ngàng internet này, cũng quá biết kiếm tiền rồi.

"Đúng vậy a."

Tiểu Lưu hít một hơi.

"Lâm ca, theo anh nhờ quan hệ này, em có thể đi cửa sau được không, đi qua mang khác..."

Lâm Hổ trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.

"Bây giờ công việc của cậu không tệ, cũng phải nhờ quan hệ mới vào được đây, bát sắt bây giờ còn chê à?"

Tiểu Lưu lắc đầu: "Bát sắt cũng rất tốt, nhưng không thể nào so với Csite được, tiền lương hiện nay một tháng của em mới chỉ có ba nghìn, có thể làm gì, đi qua Csite thì khác, một tháng bên đó cũng bằng nửa năm bên này rồi, bát bên Csite làm bằng vàng chứ không phải bạc nữa."

Nhìn bộ dạng chờ mong của Tiểu Lưu, Lâm Hổ hít một hơi thật sâu, trong lòng thì đang tự hỏi, tên tiểu tử nhà mình sắp xuất ngũ rồi, mượn tình cảm này đến Csite làm có lẽ không có vấn đề, hôm nay quả nhiên giúp đỡ đáng giá.

Từ chỗ bảo vệ rời đi, Lục Dương tới thẳng công ty.

Tuy bây giờ vẫn chưa tới giờ làm việc, song công ty đã có không ít người, toàn bộ đều ở tầng bảy, bốn cái văn phòng người ra người vào, trên đường đi, không ít người chào hỏi Lục Dương, hắn cũng cười cười đáp lại.

Mấy tháng không tới rồi.

Công ty có không ít gương mặt mới, thấy Lục Dương đi vào văn phòng 702, mấy văn phòng khác, không ít người xì xào bàn tán, tựa hộ đang thảo luận đây có phải lão bản truyền thuyết hay không.

"Chủ tịch, nhớ ngài chết mất."

Hà Nghệ đang nói chuyện phiến, nhìn thấy Lục Dương đi đến, nàng có chút kinh hỉ mà nói.

"Chủ tịch, hai tháng nay ngài làm gì thế a."

Diệp Đồng cũng nhỏ giọng hỏi.

Lục Dương cười nói: "Đi ra ngoài giúp công ty mở rộng nghiệp vụ."

Lời này ngược lại hắn cũng không phải ăn nói lung tung.

Tuy rằng hai tháng nay, hắn đi ra ngoài du lịch mất một tháng, lại rong chơi ở nhà hết hai chín ngày, nhưng lại dùng một ngày, giúp đỡ công ty mua lại một nhà xưởng sản xuất quần áo, nói đi ra ngoài nghiệp vụ, cũng không có vấn đề gì.

Mấy nữ nhân nghe xong kinh ngạc không thôi.

Bạch Phượng sùng bái nói: "Chủ tịch, ngài cũng cực khổ quá rồi."

"Đúng vậy a, chủ tịch, nếu như ngài mệt mỏi, có thể nghỉ ngơi một chút, chạy bến ngoài hai tháng rồi, cũng nên được nghỉ ngơi."

Giang Bạch mặc dù không nói gì.

Nhưng nghe nói Lục Dương vì công ty mở rộng nghiệp vụ, đi công tác hai tháng mới xong, trong lòng hắn cũng âm thầm vì mình lười biếng mà hổ thẹn, so với người ưu tú, thì người ta còn ưu tú hơn ngươi, còn so về nỗ lực, ngươi mới thành công một tí đã buông lỏng, hắn quyết định hôm nay trở về nhà sẽ gỡ đi phần mềm stream....