Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 472: Liễu Thanh Thanh Trở Lại Lục Thành (1)




Chung cư Hòa Bình, trong phòng chỉ có một mình Liễu Thanh Thanh ở đó.

Một tuần trước, cha mẹ của Liễu Thanh Thanh đã dọn về nhà cũ, còn căn phòng này, bọn họ có ý định trả lại cho Lục Dương, đương nhiên là Lục Dương sẽ không nhận rồi, hắn đưa cho Liễu Thanh Thanh, coi như căn này là nhà của bọn họ ở huyện Thanh Sơn.

"Ngày mai em đi Lục Thành rồi sao?"

Trên ghế salon, Lục Dương nhẹ nhàng ôm Liễu Thanh Thanh vào trong ngực.

"n."

Liễu Thanh Thanh gật đầu: "Chuyến mười giờ sáng ngày mai."

"Là tàu cao tôc sao?"

"Đúng rồi, là dựa theo yêu cầu của anh mà mua a."

"Được."

Hơn một năm trôi qua, dáng người của Liễu Thanh Thanh ngày càng hoàn mỹ, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm, nếu như nàng mặc sườn xám vào, có thể tôn lên dáng người hình chữ S, từ lúc học cấp ba, Liễu Thanh Thanh luôn đi trước tất cả mọi người, dù đến bây giờ nàng có vẻ như rớt lại phía sau, trong số các nữ nhân mà Lục Dương quen biết, không ai có thể hơn nàng về dáng người.

Trần Thu Nguyệt cùng Tống Giai là hai người có thể phân cao thấp với nàng.

Nhưng Trần Thu Nguyệt thì đẫy đà.

Tống Giai thì hơi gầy gò.

Nếu tính trên phương tiện dáng người, thì Liễu Thanh Thanh vẫn đứng ở vị trí đầu, về phần những người còn lại thì không cần phải nói, hoàn toàn không cùng một đăng cấp, nếu bảo Từ Thi so sánh với dáng người với Liễu Thanh Thanh, thì giống như lực sĩ so tài với người đóc sách vậy, không phải cùng một cấp bậc.

"Để ngày mai anh đưa em đi."

Lục Dương ở bên tai Liễu Thanh Thanh nói ra.

"Dạ."

Giọng nói Liễu Thanh Thanh êm dịu, không có cự tuyệt.

Trước mặt Lục Dương, nàng vĩnh viên ôn nhu như vậy.

Suy nghĩ một chút, nàng đem chuyện xảy ra ngày hôm qua nói lại một lần, nói ra: "Hôm qua em cũng mẹ đi bênh viện kiểm tra, thì gặp phải bác sĩ Lâm, nàng hỏi tình huống của chúng ta như thế nào."

"Bác sĩ Lâm nói thế nào?"

Lục Dương hỏi.

Liễu Thanh Thanh đem lời nói của Lâm Thanh Nhã lặp lại một lần, khi nói chuyện nàng cũng nhái theo ngữ khí của Lâm Thanh Nhã, nghe xong Lục Dương đổ mồ hôi lạnh không thôi, nếu như hắn không phải chuẩn bị từ trước, thì Liễu Thanh Thanh thẳng thắn như vậy, dưới tình huống không biết trước, sẽ bị Lâm Thanh Nhã moi ra toàn bộ.

Liễu Thanh Thanh nói ra: "Bác sĩ Lâm rất thông minh, anh phải cẩn thận trước mặt nàng mới được."

"Tạm thời có lẽ sẽ không gặp nhau đâu."

Lục Dương thở dài một hơi.

Xong hắn ở trên mặt Liễu Thanh Thanh hôn một cái, nói ra: "Thanh Thanh, thật sự ủy khuất cho em rồi."

"Không có."

Liễu Thanh Thanh nghiêng đầu dựa vào lồng ngực của Lục Dương, nhìn ánh đèn treo trên trần nhà, nàng thấp giọng nói ra: "Đây vốn chính là lựa chọn cưa em."

"Anh sẽ đền bù cho em thật tốt."

Lục Dương trở mình, đem Liễu Thanh Thanh đặt dưới thân thể.

Tay thì lại ở trên người nàng lục lọi.

Liễu Thanh Thanh cũng rất phối hợp, không chỉ ngăn cẳn cái tay xấu của Lục Dương, mà còn giúp Lục Dương nới lỏng thắt lưng, đang lúc ngay cấn, điện thoại của Lục Dương lại vàng lên, điều này phải làm cho cả hai người đều ngừng lại, Lục Dương cầm lấy điện thoại nhìn tên

Là Lữ Tiểu Vũ gọi tới.

Hắn nén giận.

Nhấn nút nghe điện thoại.

"Giám đốc Lữ, gọi cho tôi có chuyện gì không?"

Ngữ khí của hắn có vài phần bất mãn khi bị quấy rầy.

Lữ Tiểu Vũ ở đầu dây bên kia có chút sửng sốt, lúc trước không phải Lục Dương gọi nàng là bạn học Tiểu Vũ, đồng chí Tiểu Vũ, Cá con thân ái, sao lần này lại biến thành giám đốc Lữ rồi? Nàng cũng không suy nghĩ nhiều, nói ra: "Bản báo cáo của nhà xưởng ta đã đọc xong, nếu như phía trên không phải ghi láo, thì một triệu tám cũng không phải là đắt, chúng ta vẫn đủ không gian để thu lợi, hơn nữa, ngươi chọn nhà xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên là một chuyện tốt, nhà xưởng này có thể giúp chúng ta tự mình thiết kế các loại hàng hóa như áo, quần,...mà không cần thuê ở bên ngoài nữa, đây là chuyện tốt."

"À, vậy thì tốt rồi, ngươi thấy không, ta mới hai tháng không làm việc, nhưng một khi đã làm việc, liền kéo sinh ý cho công ty." Dừng lại một chút, Lục Dương nói tiếp: "Được rồi, ngươi an bài người tới đây hoàn thiện quá trình hợp đồng đi, tí nữa nói tiếp, ta còn có chút việc bận, cúp trước đây."

Cúp điện thoại xong.

Nhìn Liễu Thanh Thanh đang nghi hoặc nhìn mình, Lục Dương giải thích.

" Là chuyện của công ty."

"n."

Liễu Thanh Thanh cũng không hỏi nhiều.

Nguyên tắc của nàng là nếu Lục Dương nói cho nàng biết thì nàng sẽ nghe, còn không nói thì thôi, nàng cũng sẽ không hỏi nhiều.

Bất kể là trên công việc hay là sinh hoạt.

"Em biết xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên không."

Lục Dương cười nói.

Đối với Liễu Thanh Thanh, hắn không cần phải giấu giếm nhiều làm gì, nàng rất hiểu chuyện.

"Biết." Liễu Thanh Thanh nhẹ gật đầu.

Nàng đương nhiên là biết rõ rồi, lúc trước rất nhiều họ hàng của nàng đều muốn vào đây làm, có cha nàng giúp đỡ, nhưng cũng không có ai thành công.