Có lẽ không cần dựa vào lợi nhuận của công ty, tới thời điểm hắn tốt nghiệp, có thể dựa vào những số tiền đầu tư này, mua được mấy căn nhà ở Tomson Riviera, bước vào cuộc sống phú hào của thành phố Thượng Hải.
Ting ting.
Chuông điện thoại vang lên ở bên cạnh.
Lục Dương cầm lên nhìn qua.
Ở trên màn hình hiện tới người gọi là Quách Tiểu Ngọc.
Hắn nhấn vào núi nghe, nói ra: "Bạn học Tiểu Ngọc, gọi điện cho ta có chuyện gì không?"
"Lục Dương, những ngày nay ngươi đang làm gì vậy, cũng không thấy ngươi đi tản bộ buổi tối, với lại sự tình cậu nhỏ, ta cũng giúp đỡ không ít, ngươi có nên báo đáp gì không?" Trong diện thoại, Quách Tiểu Ngọc cười nói.
"Thế ngươi muốn cái gì, chỉ cần không phải lấy thân báo đáp là được, mấy chuyện khác đều có thể."
Lục Dương vừa nói, vừa đóng lại laptop.
Nhờ việc của cậu nhỏ, hắn và Quách Tiểu Ngọc trò chuyện không ít, nên cũng không cần khách khi như lần đầu găp lại.
"Hì hì, lấy thân báo đáp, ngươi nghĩ thật hay, ngày mai ta phải về trường rồi, coi như ngươi mời ta một bữa để báo đáp, thế nào?"
"Chuyện này thì tích là gì chứ, đừng nói là một bữa, mười bữa cũng được."
"Mười bữa, ngươi sao không nói sớm, ngày mai ta phải về lại trường rồi, làm sao có thời gian mà để ngươi mời mười bữa?"
"Vẫn là do đại học danh giáo khai giảng sớm."
Lục Dương cười cười, hắn biết Quách Tiểu Ngọc đậu vào đại học Giang Thành, đây là một ngôi trường đại học xếp trong top đầu những trường giỏi nhất cả nước, Lôi Quân chính là sinh viên tốt nghiệp từ đại học này.
"Đúng vậy a, nghỉ hè cũng quá nhanh rồi."
Quách Tiểu Ngọc cảm thán.
Lục Dương cười nói: "Ngươi muốn ăn gì?"
"Kentury Fried Chicken được không?"
Quách Tiểu Ngọc hỏi.
Fentucky Fried Chicken(KFC) cấp bậc cũng không cao, nhưng Lục Dương nghĩ một chút, huyện Thanh Sơn nhỏ như vậy cũng không có nơi gì tốt hơn, nói: "Không có vấn đề, ngươi ở nhà chờ ta, ta lái xe đi qua chở ngươi."
Cúp điện thoại, Lục Dương mượn lấy xe của phụ thân, lái xe đến nhà Quách Tiểu Ngọc.
Quách Tiểu Ngọc đã đứng chờ ở dưới.
"Kỹ thuật không tôi."
Nhìn Lục Dương đánh lái quay đầu xe điêu luyện, Quách Tiểu Ngọc kinh ngạc nói ra.
"Coi như cũng được, dù sao ta cũng là lão tài xế mà."
Quách Tiểu Ngọc mở cửa, ngồi kế bên vị trí lái.
Huyện Thanh Sơn cũng không lớn, Lục Dương đạp chân ga thì đã đến nơi, đem xe đừng ở ven đường, hai người đi vào bên trong cửa hàng KFC, Lục Dương cũng không nhiều lời, kêu hai phần ăn, rồi ngồi xuống cùng Quách Tiểu Ngọc trò chuyện.
"Lục Dương, ngươi học ở trường có nhận được học bổng không."
Quách Tiểu Ngọc rõ ràng không biết nói chuyện phiếm, nàng cũng không nhìn bộ dạng Lục Dương ra sao à, làm sao có chuyện hắn nhận được học bổng được.
Lục Dương cười nói.
"Học bổng có rất ít, vẫn nên nhừng cho mấy bạn học cần hơn."
"Đây là lý do ngươi không lấy được học bổng sao?"
"Thế ta phải nói mình không đủ tuổi để nhận học bổng à..."
Sau khi nói chuyện về cuộc sống đại học, hai người lại nói đến vấn đề tốt nghiệp, Quách Tiểu Ngọc hỏi.
"Lục Dương, sau khi tốt nghiệp đại học ngươi muốn làm gì?"
Hắn không nghĩ tới Quách Tiểu Ngọc lại hỏi đến vấn đề này, Lục Dương tự tin nói: "Làm một đại lão bản."
"Lý tưởng không tồi."
Quách Tiểu Ngọc âm thầm cười trộm.
Hiển nhiên, nàng đang cho rằng Lục Dương nói đùa.
Lục Dương lắc đầu: "Bạn học Quách Tiểu Ngọc, ta đang nói sự thật ,sau khi tốt nghiệp, ta khẳng định là một đại lão bản."
"Nếu ngươi làm đại lão bản, cho ta một chân làm kế toán được không? Ta học ngành kế toán chuyên nghiệp đấy." Quan Tiểu Ngọc cũng giỡn nói lại.
Lục Dương lắc đầu.
Quách Tiểu Ngọc che miệng nói ra: "Làm sao, không được à, thành tích học tập của ta rất tốt đấy."
"Thành tích tốt cũng vô dụng, kế toán của công ty chúng ta đều là sinh viên tốt nghiệp trọng điểm, hơn nữa còn cần kinh nghiệm ba năm làm việc, yêu cầu đầu tiên tuy ngươi thỏa mãn, nhưng yêu cầu thứ hai thì bị loại rồi."
Lục Dương nghiêm túc nói.
Lời hắn nói cũng không sai, kế toán ở công ty tuy rằng tiền lương không cao so với mấy ban ngành khác, nhưng yêu cầu lại cao như vậy, đây là điều do Lữ Tiểu Vũ đặt ra.
Nói xong.
Hắn lại nói thêm một câu: "Nếu ngươi nguyện ý bắt đầu từ thực tập sinh, ta ngược lại có thể cho ngươi vào làm, dù sao chúng ta cũng là bạn học cũ."
"Bạn học cũ mà chỉ có chút tí tình cảm này a."
Quách Tiểu Ngọc bặm miệng nói ra.
----
Ở trong một ngân hàng nào đó.
Ngô Bá sau khi gửi lợi nhuận của cửa hàng cho mẹ Lục Dương xong, hắn lại đi tới một cây ATM gần đó, tra thẻ vào, nhìn số dư đã vượt quá năm vạn.
Ngô Bá mỉm cười, chỉ vài tháng nữa thôi, hắn có thể sắm cho mình một chiếc xe đi lại, lúc đó có thể chở Diệu Hồng thoải mái đi chơi.
Nghĩ đến chiếc xe, Ngô Bá càng có thêm động lực làm việc, hắn hào hứng, ra ngoài ngân hàng, quay về trường học….