Sáng sớm, Lục Dương đã rời khỏi nhà Liễu Thanh Thanh từ sớm, chủ yếu là ba mẹ Liễu Thanh Thanh trở về sáng nay, nếu hắn phải bọn họ thì khá lúng túng.
Ở bên ngoài tìm một tiệm ăn sáng làm chén mì hoành thánh, ăn xong Lục Dương bắt một chiếc xe về nhà.
Kế tiếp trôi qua một đoạn thời gian, Lục Dương vô cùng an nhàm ngoài trừ cùng Quan Nguyệt đi xem phim hai lần ở rạp ra, thì hắn bình thường rất ít khi ra ngoài ra, phần lớn thời gian đều ở trong phòng dốc lòng học tập, những quyển sách mượn ở lúc trước, Lục Dương cũng đọc gần xong hết, cũng không còn mấy cuốn.
Ngoài trừ đọc sách, thời gian còn lại chính là viết chữ...
Kỳ nghỉ này chơi nhiều vậy rồi, nên Đả Canh Nhân cũng không còn mấy chương bản thao nữa, nếu Lục Dương không gõ tiếp, chỉ sợ phải cho độc giả đợi chờ.
Nếu như mà để độc giả chờ, thì Lục Dương đợi ăn gạch đi.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, thì Đả Canh Nhân chính là quyển tiểu thuyết cuối cùng của Lục Dương, sau khi hoàn thành, hắn sẽ không viết sách nữa, vì vậy lần này hắn nghiêm túc viết không thôi.
Lúc đầu Lục Dương viết tiểu thuyết để kiếm tiền, nhưng bây giờ mục đích đã đạt được, nên hiện tại bỏ thời gian ra viết tiểu thuyết đối với Lục Dương không có lợi lắm.
Trong khoản thời gian này, bên kia cậu nhỏ vẫn phát triển tương đối thuận lợi, Tiền Quân và Quách Tuệ tình cảm tăng lên rất nhanh chóng, Quách Tuệ còn mời Tiền Quân tới nhà làm khác, cậu nhỏ cũng đi tới, cha mẹ Quách Tuệ đối với cậu nhỏ trung thục, lớn lên đẹp trai thì rất hài lòng.
Bên phía cậu nhỏ thì không cần phải nói, chỉ cần đối phương là nữ thì bà ngoại sẽ không phản đối, huống chi Quách Tuệ luận dung mạo hay tính cách, đều rất tốt.
Kế tiếp chính là giai đoạn kết hôn.
Dưới sự ủng hộ của Lục Dương, Tiền Vân đưa em trai mình một ít tiền, lại công thêm số tiền tích góp của cậu nhỏ, tổng cộng có hơn hai mươi vạn, ở thị trấn Song Cát mua một căn nhà hai tầng cạnh nhà dì nhỏ.
Sau khi mua xong phòng ở, hai bên gia đình kế tiếp là gặp mặt nhau, sau đó phải làm theo thủ tục trình tự một lần, cuối cùng tìm một thầy bói để xem ngày kết hôn.
Sau khi xem xong, thời gian cũng đã định.
Ngày mùng sáu tháng mười âm lịch.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trước năm mới hai thắng, cậu nhỏ sẽ bước vào hôn nhân, việc này so sánh với kết hôn muộn đến tám năm sau, cô dâu cũng không trải qua hai đời chồng, thì đã kiếm lời lớn.
Dưới sự thúc đẩy của Lục Dương, lại một người nữa được thay đổi quý tích nhân sinh.
Ngày hai mươi tám tháng sau.
Khoảng cách khai giảng chỉ còn mấy ngày.
Lục Dương nhận được một bưu phẩm, mở ra nhìn, là một xấp giấy toàn là từ tiếng Anh, hắn chỉ có thể hiểu được đại khái ý tứ, là hợp đồng tương lai được bên kia gửi tới đây.
Lục Dương cầm lấy điện thoại, mở ra phần mềm hợp đồng tương lai nhìn.
Nhìn thấy hợp đồng đã được hoàn thành, giá bán vàng của Lục Dương là một nghìn tám trăm đô la cho một ounce.
Số dư tài khoản bên trong cũng tăng trưởng thêm mấy ví trí.
"Sao mà nhiều vậy !."
Nhìn thấy số dư trong tài khoản, sắc mặt Lục Dương vui mừng không thôi.
Trải qua hai tháng thao tác, tài khoản lúc đầu của hắn chỉ có hai triệu đô la bây giờ đã biến thành hơn mười triệu hai trăm ngàn đô, con số này gấp năm lần đầu tư.
Nếu như đổi thành nhân dân tệ, thì chính là sáu mươi triệu.
Một mục tiêu nhỏ, đối với Lục Dương không còn xa nữa.
Hợp đồng tương lai hai tháng, đầu tư lời hơn tám triệu đô, tốc đố này cũng quá nhanh đi.
Lại nghĩ tới tiền nhuận bút tháng này, bởi vì Lục Dương mỗi ngày chỉ đăng 1 chương, nên tiền nhuận bút chỉ còn khoản ba mươi vạn, trong lòng Lục Dương cảm thấy số tiền nãy cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Mười triệu đô, so với các tổ chức đầu tư lớn, thì chỉ là hạt mưa nhỏ, nhưng đối với một cá nhân, thì đã là con số rất nhiều.
Lục Dương không dám nói mình là người giàu nhất huyện Thanh Sơn, nhưng số tiền lưu động của hắn, đừng nói là huyện Thanh Sơn, mà coi như toàn bộ Thân Thành, không xếp hạng một thì cũng nằm trong top đầu,
Đây còn chưa tính đến doanh thu của công ty bên kia.
Lục Dương nhìn biểu đồ trên máy tính.
Sau khi hắn bán xong, giá vàng vẫn còn tăng lên một chút.
Lượng giao dịch cũng vô cùng lớn.
Nhưng trong lòng Lục Dương hiểu rất rõ ràng, giá vàng đến đây tuy rằng vẫn còn tăng nữa, nhưng khẳng định giữ không được bao lâu.
Lục Dương kiếm được tiền thì khẳng định cũng có người mất, hắn kiếm được nhiều là nhờ biết rõ xu thế tương lai, còn bây giờ mà đầu tư vào vàng, thì chín phần mười là cọng rau hẹ chờ người ta gạt.
Đến thời điểm rớt ra, làm không biết bao nhiêu nhà đầu tư tổn thất không thôi, có người thậm trí nghèo rớt mồng tơi.
Lục Dương cũng không có ý định lấy số tiền này ra, có lẽ vài ngày nữa sẽ có cơ hội đi tắt đón đầu xu hướng, lúc đó còn có thể kiếm nhiều tiền hơn hiện tại.
Lục Dương phát hiện.
Cơ hội kiếm tiền của hắn còn nhiều lắm.
Cổ phiếu, hoàng kim, sang năm lại có thể bắt đầu với tiền ảo.