Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 436: Đến Nhà Trần Thu Nguyệt (2)




Nhưng Lục Dương cũng phải công nhận một điều, tỷ muội chơi chung với Trần Thu Nguyệt cũng rất có đường, ít nhất là các nàng không làm Trần Thu Nguyệt mất mặt.

Nửa giờ sau.

Trần Thu Nguyệt mới cưỡng ép đuổi ba người rời đi.

Bây giờ chỉ còn lại hai người.

"Cấp ba em giống như các nàng ấy hã..."

Nhìn mấy người lên xe rời đi, Lục Dương nhịn không được hỏi.

"Làm sao? Anh chịu không nổi hả?"

Trần Thu Nguyệt hừ lạnh một tiếng.

"Không không không, anh chỉ cảm thấy bọn họ rất trất'ss, em đừng có hiểu lầm, ý anh là khen ngợi bọn họ đấy." Lục Dương vội vàng giải thích.

Trần Thu Nguyệt mới hạ nhiệt một tí, nói ra: "Kỳ thật thời cấp ba em cũng không khác bao nhiêu, chỉ thành thục hơn các nàng một tí, đừng nhìn các nàng bộ dạng như vậy, chứ thời cấp ba chỉ có Triệu Nhã là có bạn trai, Lý Phỉ Phỉ cùng Mục Mộc Mộc giống với em, thời cấp ba đều chưa yêu ai."

"Có chút lạ à nha."

"Cái này có gì lạ đâu, cấp ba em học là trường trọng điểm, mấy người bọn em đều bỏ tiền vào học, nên mấy nam sinh trong trường toàn đầu gỗ, không biết học thì viết, giống như một cái cây đu đủ vậy, vì vậy làm sao các nàng có thể vừa ý được."

"Được rồi, biết rồi, biết rõ các em lợi hại được chưa, mà bây giờ đi đâu."

Hai người đi tới ven đường.

"Về nhà em chơi đi."

Trần Thu Nguyệt đột nhiên nói ra.

Yết hầu Lục Dương giật giật, nói ra :"Đi nhà em chơi...không tốt lắm đâu."

Chủ yếu là do hắn có chút chột dạ, nếu hắn toàn tâm toàn ý đối với Trần Thu Nguyệt thì không sao, hắn cũng không ngại đi gặp phụ mẫn tương lai một lần, nhưng hắn cặn bã thế này, đi gặp nhạc phụ tương lai có chút chột dạ.

"Yên tâm đi, trong nhà của em không có ai đâu."

"Thật không?"

Lục Dương hỏi lại lần nữa.

Nếu Từ Thi nói như vậy, hắn chắc chắn sẽ không nghi ngờ gì.

Nhưng nha đầu này, ra bài luôn không theo sáo lộ, không thể tin trăm phần trăm được, vị dụ như hôm qua còn nói chuyện với mình, nói ở nhà chán chết đi được.... nhưng hôm nay rõ ràng đi chơi với tỷ muội của mình, hơn nữa còn rất vui vẻ.

"Đương nhiên là thật rồi, ba của em đi công tác, mẹ của em phải lên công ty làm việc, mỗi ngày đều nửa đêm mới về nhà."

"Vậy thì được."

Không có ai ở nhà, Lục Dương cũng không có chột dạ nữa.

Trần Thu Nguyệt đưa tay cản một chiếc taxi, sau đó nói ra địa điểm.

20 phút sau.

Xe dừng lại bên ngoài chung cư xa hoa.

Quét thẻ vào cổng.

Lục Dương đánh giá hoàn cảnh bốn phía.

Vị trí chung cư tuy không tệ, cảnh vật trang trí bốn phía cũng được, có thể nhìn thấy nhiều cây cổ thụ cao to, nhìn nơi tập thể dục đằng kia, có không ít người đang chạy bộ, xem ra tỉ lệ người vào ở đây cũng không thấp.

Trên sân cỏ, còn có một ít cậu nhóc cãi nhau ầm ĩ, giống như phố xa sầm uất bên trong chung cư vậy.

Cho dù hiện tại giá phòng vẫn chưa tăng cao, nhưng giá thành khu vực tốt như này thì cũng phải bảy tám nghìn một mét vuông, nhìn những căn phòng ở đây, căn ít nhất cũng phải hơn triệu, có thể sinh sống ở đây, trên cơ bản đều là người có tiền.

Tòa nhà khu ba, tầng bảy.

Trong tầng này có hai hộ gia đình.

Ra khỏi thang máy, gian nhà bên phải chính là nhà của Trần Thu Nguyệt, Trần Thu Nguyệt xuất ra chìa khóa mở cửa, nhìn không gian rộng rãi của căn nhà, ít nhất cũng phải hơn một trăm ba mươi mét vuông, so với căn nhà Lục Dương mua thì nhỏ hơn một chút, đương nhiên, có khả năng ở chung cư này căn hộ như vậy đã là lớn nhất rồi.

"Không cần thay giày sao?"

"Không cần, trong nhà em vài ngay không có dọn rồi, đợi buổi tối em dọn lại là được."

"Vậy được."

Lục Dương thẳng tiến đi vào.

"Để em lấy anh ly nước."

Trần Thu Nguyệt cầm lấy bình nước, lúc này nàng mới phát hiện bình nước trống rỗng.

"Hết nước rồi."

Nàng lại đi tới tủ lạnh, lấy cho Lục Dương một lon Red bull.

"Trong nhà của em chỉ còn cái này thôi."

Lục Dương gật đầu, nhận lấy lon redbull mở ra uống một ngụm.

Trần Thu Nguyệt thì cầm lấy bình nước, đổ nước lọc vào, sau đó đặt lên cái khay, ấn xuống cái nút, nhìn đèn tín hiệu chuyển sang mau đò, nàng mới đứng dậy, nói ra:" Ba của em mua đấy, ông thích uống cái này lắm."

"n."

Lục Dương nhẹ gật đầu.

Uống một hơi, Lục Dương đem lon Red Bull đặt ở trên bàn.

"Sao anh bây giờ mới tới đây, không nhớ em à?"

"Nhớ chứ, nhưng công ty nhiều chuyện quá, bây giờ mới thoát thân ra được, xong liền bay tới Giang Thành gặp em luôn đây."

"Thế có cần vào phòng em nghỉ ngơi một chút không?"

Trần Thu Nguyệt chớp chớp mắt.

Đối với yêu cầu này, Lục Dương tất nhiên sẽ không có lý do gì cự tuyệt rồi, đối với tình yêu của các cặp đôi, một tháng không gặp nhau, đã tính là quá lâu rồi.

Mới đi vào phòng.

Trần Thu Nguyệt đã đóng của lại.

Sau đó hai người liền hôn nhau nồng nhiệt...