Sau khi học xong tiết học tự chọn.
Lục Dương đi vào vườn khởi nghiệp, vừa mới ra thang máy, hắn đã gặp phải Hoàng Hiệu.
"Chủ tịch, tôi có một việc muốn thương lượng với ngài một chút."
"Được, vào phòng làm việc của tôi rồi nói."
Hoàng Hiệu đi theo Lục Dương vào văn phòng.
Sau một lát.
Lục Dương cười nói: "Tôi còn tưởng việc gì? Nếu Dương lão sư đồng ý tới công ty, tôi hai tay hoan nghênh."
Hoàng Hiệu nghe xong, thở dài một hơi, nói ra: "Lão Dương bên kia hay sĩ diện, nếu tôi không mở miệng, chỉ sợ hắn cũng sẽ không mở miệng với ngài, để tí nữa tôi nói lại chuyện này cho lão Dương biết."
"Được, anh cứ nói với thầy Dương, bộ phận kỹ thuật luôn chào đón thầy tới."
"Được, chủ tịch, tôi đi làm việc tiếp đây."
Đưa mắt nhìn Hoàng Hiệu rời đi.
Lục Dương nở nụ cười trên mặt.
Quả nhiên dự đoán lúc trước của hắn không sai.
Chỉ cần đem hai huynh đệ này kéo tới đây, thế nào Dương Quang cũng sớm muộn bị kéo tới, đây cũng là một việc tốt đối với công ty, có thêm một lập trình viên cao cấp, còn đối với Dương Quang, có thể kiếm thêm thu nhập.
Ra cửa.
Lục Dương tới nhìn Lữ Tiểu Vũ, phát hiện nàng không có trong phòng làm việc.
"Giám độc Lữ đâu rồi?"
Lục Dương hỏi Trương Hoa.
Trương Hoa vội vàng nói: "Vừa rồi có một CEO của một công ty tới đây, giám đốc Lữ đa ra nói chuyện làm ăn với bọn họ rồi."
Nói chuyện làm ăn?
Thế cần gì lão bản tự mình tới đây nhỉ?
Lục Dương ở cửa đợi một hồi, mới nhìn thấy Lữ Tiểu Vũ từ văn phòng thương mại điện tử trở về, bởi vì bên văn phòng EC không gian rất lớn, nên Lữ Tiểu Vũ đã thiết kế một phòng tiếp khách, vì vậy nếu như có khách hàng tới công ty, sẽ an bài qua bên kia chiêu đãi.
Ngoài trừ Lữ Tiểu Vũ ra.
Còn có một nam nhân mặt vest đen, sau khi tạm biệt Lữ Tiểu Vũ, người nọ vào thang máy rời đi.
"Ai vậy?"
Lục Dương hỏi.
"Còn nhớ Studio Thanh Sơn vẽ manga không?"
"Quên rồi."
Lục Dương lắc đầu.
Hắn đối với cái studio này cũng không có ấn tượng gì.
"Chủ tịch, ta hoài nghi ngươi bị mắc chứng hay quên rồi.." Lữ Tiểu Vũ nhìn thoáng qua Lục Dương, ánh mắt kia nhìn Lục Dương đầy thương hại.
"Lữ Tiểu Vũ, đừng có lằng nhằng nữa, là ai?"
"Thời điểm trang web chúng ta mới đưa vào sử dụng, ngươi không phải từng đi qua công ty bọn họ sao? Kết quả lúc đến, cả công ty bọn họ đều đi ăn liên hoan kia."
Lục Dương lúc này mới nhớ lại chuyện lần đó.
"Ngươi sau khi trở về, còn nói sẽ kéo công ty này vào sổ đen, vĩnh viễn không hợp tác, sao lại bây giờ mau quên như thế."
"Được rồi."
Lục Dương không nói lại, hắn nhớ lại, quả nhiên có công ty này, rõ ràng đã hẹn trước thời gian, lúc đến thì cho hắn leo cây, nhưng mà chuyện này cũng đã hơn nửa năm rồi, nên Lục Dương cũng không nhớ rõ cũng là chuyện bình thường.
"Hắn tới làm gì?"
Sắc mặt Lục Dương không tốt, hỏi.
Lữ Tiểu Vũ vừa đem vấn đề bàn bạc nói ra: "Đương nhiên là muốn hợp tác với chúng ta, Csite chúng ta hiện nay là đã website có nhiều người truy cập vào nhất để đọc manga, nên muốn đặt sản phẩm lên nền tảng chúng ta."
"Ngươi đồng ý chưa?"
Lục Dương hỏi.
Nghĩ đến bộ dạng vừa rồi của nam nhân kia, cũng không có chút nào buồn rầu.
Nếu như bị cự tuyệt, hắn đáng lẽ phải buồn rầu chứ.
"Chưa."
Lữ Tiểu Vũ lắc đầu, cười nói: "Ta nói cho hắn biết, ta chỉ vụ trách quản lý công ty mà thôi, về phương diện manga hay đầu tư, cần phải có cái gật đầu của chủ tịch đã, nên ta nói chờ ngươi liên hệ."
"Ngươi trực tiếp cự tuyệt không được sao?"
Lục Dương cảm thấy hơi nhàm chán.
"Ngươi không cảm thấy tự mình cự tuyệt mới thoải mái sao? Bọn hắn lúc trước cho ngươi treo cây, nhưng bây giờ lại tới đây xin chúng ta hợp tác, ngươi không có chút điểm hứng phấn nào sao?"
"Ta cũng không phải mấy đứa nhóc mới lớn, có gì đâu mà kích động."
Lục Dương có chút câm lặng.
Hắn cảm thấy Lữ Tiểu Vũ cứ thích vẽ vời cho thêm chuyện.
Buổi chiều.
Công ty đối phương không đợi Lục Dương gọi mà đã gọi tới.
Lục Dương nói thẳng, công ty năm nay không có kế hoạch hợp tác với bất cứ studio nào, nên cự tuyệt bọn họ, mặc dù đối phương hết sức biểu đạt áy náy, nhưng Lục Dương cũng không chút nào để ý.
Tuy nói, không có bạn bè vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích mới trường tồn với thời gian, nhưng đối với việc mình và Trần Thu Nguyệt bị cho leo cây, hắn vẫn rất tức giận đấy.
Từng bị người ta cho leo cây, nay còn nói chuyện hợp tác, Lục Dương đồng ý mới là điều mất mặt, hơn nữa, hiện tại Csite đang là nền tảng ACG đứng đầu cả nước, không biết bao nhiêu Studio với cá nhân đều muốn hợp tác với Csite, Csite hiện tại cũng không thiếu nội dung gì, với lại không hợp tác với Studio bên đó, công ty cũng không có chút điểm tốn thất gì, dù sao bên ấy cũng không có manga nào hot.
Mở ra QQ nhìn một chút.
Rất nhiều ngày không online, hắn đã nhận được không ít tin nhắn từ bạn mình.
Có Quan Nguyệt nhắn tới.
"Lục Dương, cuối tuần này anh bận gì không?"
"Làm gì?"
Lục Dương nhắn lại.
Sau đó lại nhìn mấy tin nhắn khác.
Có tin nhắn từ bạn học cấp ba, có tin nhắn từ bạn chơi game lúc trước, bất quá nhiều ngươi đều không có thông tin, Lục Dương cũng không biết ai là ai, nên đều bỏ qua mất tin nhắn này.
Còn có tin nhắn của Ngô Bá: "Lục Dương, trường học của ta sắp được rồi, trường ngươi thì sao?"
Ngô Bá nói nghỉ, tự nhiên là nghỉ hè rồi.
"Hẳn là cuối tháng sau đi."
Lục Dương nhắn lại.
Cuối tháng sáu đầu tháng bảy, đây là khoản thời gian trường cho nghỉ hè, kiếp trước có một đoạn thời gian trường hắn cho nghỉ sớm, hình như là trước mùng một tháng bảy, bởi vì lúc hắn về nhà thì Tiền Vân vẫn phải đi tới căn tin, học sinh tiểu học ở huyện Thanh Sơn vẫn chưa được nghỉ.
Ngoài trừ mấy tin nhắn này ra, còn có thêm vài thông báo kết bạn.
Lục Dương nhìn nhìn.
Là một người là, thông tin cá nhân đều trắng xáo, nhưng hình đại diện lại là một mỹ nữ lớn lên rất đẹp, giống như minh tinh vậy.
Người nào vậy?
Lục Dương ấn cự tuyệt một phát.
Hắn sợ bản thân bấm đồng ý, đối phương lại gửi tin nhắn tới, Soái ca, chơi đêm không?
Nhìn hắn thế này thôi chứ cũng biết giữ mình lắm đấy.
Mấy loại chuyện chơi đêm thế này, vẫn nên thôi đi.
---
Khoa y học.
Điện thoại ở trong túi áo rung lên một cái, Lâm Viện Viện lấy điện thoại ra nhìn, nhìn thấy thông báo Lục Dương từ chối lời mời kết bạn của nàng, nàng bĩu môi lên, lông mi híp lại với nhau.
Nghĩ một lát, Lâm Viện Viện lại thêm hảo hữu, hơn nữa còn gửi thêm tin nhắn: "Lục Dương, ta quen ngươi."
Gửi xong.
Tròng mắt nàng đảo vài vòng, lặng lẽ nhìn thoáng qua Tống Giai đang ngồi bên cạnh.
Trong lòng âm thầm nghĩ đến.
"Giai Giai tỷ, ngươi phải cố giữ mình, ta sẽ khiến cái tên Lục Cặn Bã lộ ra nguyên hình của hắn."
...
Trong văn phòng.
Nhìn thấy người vừa bị mình tự chối thêm bạn kia lại gửi thêm lời mời nữa, hơn nữa còn báo ra tên mình, trong lòng Lục Dương sửng sốt, nếu làm cái nghề kia mà nói, thì sẽ không cố chấp như vậy, bị cự tuyệt một lần thì sẽ đi tìm đối tượng khác
Huống chi, đối phương còn biết tên mình, khẳng định có thể quen hắn.
Hay là...
Lừa đảo.
Dù sao ở trong trường học, cũng rất ít người biết mình có tiền.
Lục Dương nhíu máy lại, vẫn ấn vào đồng ý, hắn cũng muốn nhìn một chút, đối phương muốn chơi chiêu gì.
Máy tính liền vang lên âm thanh thêm bạn thành công.
Lục Dương lại tiếp tục đọc mấy tin nhắn khác, Quan Nguyệt cũng đã online nhắn lại.
"Cuối tuần này có trận đấu ma-ra-tông a, Triệu Oánh Oánh muốn đi xem nên kéo theo em đi, em thì tính rủ anh đi chung cho vui.”
Lục Dương hỏi: "Thứ bảy hay chủ nhật?"
"Chủ nhật, mười giờ sáng là bắt đầu."
"Được, sáng mốt anh tới đón em."
Lục Dương cũng không từ chối, lần trước tặng quà sai, làm hắn có chút xấu hổ, vì để đền bù, chủ nhật đi xem ma-ra-tông với Quan Nguyệt cũng được, dù sao hôm ấy hắn cũng không có chuyện gì làm.