Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 366: Lữ Tiểu Vũ Đi Thi (3)




"Đạp chân phanh lại, đừng nhúc nhích, nhấc phanh tay lên."

Nhìn thấy Lữ Tiểu Vũ làm theo từng bước của mình, Lục Dương yên tâm rời đi, Lữ Tiểu Vũ không biết Lục Dương muốn làm gì, một lát sau, nàng nhìn thấy Lục Dương cầm nửa viên gạch đi tới.

Nhìn vị trí buồng lái, Lục Dương ở trên mặt tường bên cạnh chà chà vài cái, liền xuất hiện một ký hiệu không rõ ràng lắm, cầm tảng đá trên tay quăng ra, phủi tay, Lục Dương quay lại xe, nói ra: "Đợi đến khi thi, ngươi không cần phải nhìn kính chiếu hậu đằng sau, thời điểm đỗ xe, ngươi cứ chạy đến song song với cái ký hiệu này,rồi dừng xe lại."

"Còn có thể làm như vậy sao?"

Lữ Tiểu Vũ mở to hai mắt.

"Cái này không tính là ăn gian chứ."

"Đương nhiên là ăn gian rồi, mà ngươi chỉ cần không nói, ta không nói, là sẽ không ai biết."

Lục Dương nói một câu.

Lữ Tiểu Vũ hướng về ký hiệu nhìn mấy lần, đem ký hiệu nhớ rõ trong đầu, sau đó khởi động xe, hoàn thành nốt bài thi còn lại.

Lần thử thứ hai, Lữ Tiểu Vũ hoàn mĩ hoàn thành mọi hạng mục kì thi, thời điểm đỗ xe, nàng điều khiển chiếc xe tới ký hiệu Lục Dương đã đánh dấu sẵn, dẫm phanh lại, xe vững vàng đỗ đúng vạch, không xê dịch một phần, trong mắt Lữ Tiểu Vũ nhiều thêm vài phần thần sắc mừng rỡ, tay nắm vô lăng có chút run rẩy, điều này làm Lục Dương ở bên cạnh không biết nói gì, cũng không phải kì thi chính thức, ngươi kích động cái rắm a.

Lần này nàng cũng thoải mái hoàn thành bài thi, xe đến điểm đỗ, Lục Dương từ trên xe bước xuống, nói ra: "Chính ngươi tự mình luyện tập đi."

Chỉ còn mấy chục phút nữa, Lữ Tiểu Vũ phải nắm chặt thời gian để luyện tập.

Nhìn Lữ Tiểu Vũ lái xe rời đi.

Lục Dương đi đến tạp hóa ở sân huấn luyện.

"Có Trung Hoa không? Cho hai cây."

Lục Dương sờ lên túi tiên.

Vẫn may, có mang theo ví.

Siêu thị lão bản cười ha hả cầm lấy hai cây thuốc.

"Bốn trăm một cây."

Lục Dương kiểm tra một chút, không thấy có vấn đề gì, trả tiền rồi xin một cái tui đen bỏ vào.

Từ tạp hóa đi ra.

Lục Dương thở dài, cảm giác mình đã hết lòng vì Lữ Tiểu Vũ, Lữ Tiểu Vũ lần này thi không qua, chính là phụ dụng tâm lương khổ của hắn rồi.

Đương nhiên.

Lữ Tiểu Vũ hoàn thành kì thi cũng có chỗ tốt cho Lục Dương, thay vì đem thời gian lãng phí ở việc học lái xe, thì Lữ Tiểu Vũ có thể dành thơi gian đó chăm chỉ làm việc.

Đến phòng giám khảo.

Lục Dương tìm được hiệu trưởng của sân huấn luyện này, vừa rồi nộp tiền thi, chính là nộp tiền cho ông.

"Tiểu huynh đệ, ngươi đây là?"

Hiệu trưởng nhìn hai cây thuốc trong túi đen thì có chút kinh ngạc.

"Cậu có chuyện gì cần giúp sao?"

"Không phải giúp cho ta, mà nhờ hiệu trưởng an bài bạn gái ta có chiếc xe tốt một chút, tốt nhất là phân cho nàng mấy chiếc xe có cảm ứng hơi cũ cũ, nàng khảo thi hơn một năm rồi, bây giờ vẫn còn mắc lại bài 2, ta thật sự nhịn không được nữa a."

Lục Dương chỉ vào Lữ Tiểu Vũ đang luyện tập.

"Việc này..."

"Mời hiệu trưởng nhận lấy chút lòng."

Lục Dương đem thuốc lá đẩy tới.

"Được rồi, tôi quý cậu lắm mới nhận đấy, việc này cậu đừng nói cho ai biết là được."

"Hiểu hiểu, nói ra điều này cũng không có lợi cho ai cả mà."

Nhìn bộ dạng của Lục Dương rất đáng tin, hiệu trưởng nhớ cái tên Lữ Tiểu Vũ này, thời điểm phân xe, có thể chiếu cố dùm một cái, Lục Dương cảm tạ hai câu rồi rời đi.

Trở lại sân huấn luyện, Lữ Tiểu Vũ vừa vặn trở về.

Lục Dương âm thầm nghĩ, ta đã loại bỏ hết nhân tố bên ngoài rồi, lần này còn không qua được nữa, ngươi chính là một con cá đần.

"Này, ngươi đứng ngây ngốc đó làm gì đấy?"

Lữ Tiểu Vũ dừng xe.

Từ trên xe đi xuống.

"Còn có mấy phút nữa là thi rồi, nghỉ ngơi một chút rồi thi."

"Cũng được, ngươi đi đại sảnh chờ đi, đợi lát nữa vào thi, xem giám khảo phân xe ở đâu, đến lúc đó đừng có vào nhầm xe là được, với lại nhớ thắt dây an toàn."

"Biết rồi, biết rồi."

Lữ Tiểu Vũ trả lại chìa khóa, đi tới phòng thi ngồi đợi.

Lục Dương không vào được, liền ngồi bên ngoài đợi.

Hiệu trưởng từ bên trong đi ra ngoài, hướng Lục Dương cười cười, Lục Dương cũng liền hiểu ý, xem ra việc này sắp xếp xong xuôi rồi.

Thi bài 2, giai đoạn chọn xe đều dựa vào nhân phẩm, có người chọn được xe tốt, máy cảm ứng đã rất cao tuổi, có người thì xui xẻo, chọn được cái máy mới lắp năm nay,...

Nên Lục Dương nhờ hiệu trưởng giúp đỡ, cũng chỉ vì muốn Lữ Tiểu Vũ có thể thuận lợi thông qua thôi, còn việc này đối với hiệu trưởng, đây là sân của ông, nên chuyện này cũng chỉ là một vấn đề nhỏ.

Đợi khoản nửa giờ sau.

Cuộc thi bắt đầu.

Lữ Tiểu Vũ chọn được xe số ba, Lục Dương cũng quan sát, xe số 5 có vấn đề nhất, ba người ngồi trên xe đó thi liên tục rớt, xe số một thi bốn người thì qua được hai, xe số ba thì thi bốn qua ba, Lữ Tiểu Vũ là người thứ năm ngồi chiếc xe này.

Đến phiên của Lữ Tiểu Vũ.

Lục Dương đi vào sân huấn luyện quan sát.

Nhìn Lữ Tiểu Vũ thuận lợi hoàn thành các hạng mục.

Xuống xe còn hưng phấn nắm tay, Lục Dương biết rõ, mấy trăm tệ mình đi có tác dụng rồi.

Sau khi được đóng dấu thông qua, Lữ Tiểu Vũ nhìn con số 100 điểm trên đó, hưng phấn nói: "Lục Dương, ta thi một lần đã qua, có phải rất lợi hại không."

"Đừng có mà đắc ý, đây mới chỉ là bài 2 thôi, khi nào người qua bài 3, thì hãy khoác lác."

Lục Dương cười cười.

Nhìn khuôn mặt đỏ ửng vì hưng phấn của Lữ Tiểu Vũ.

Lục Dương nghĩ tới, đây mới bộ dạng của thiếu nữ nên có chứ.

Đem phiếu điểm nộp lên.

Hiệu trưởng hướng Lục Dương nhẹ gật đầu, còn nhìn Lữ Tiểu Vũ nói ra: "Chúc mừng ngươi đã thông qua cuộc kì, với lại bạn trai của ngươi không tồi nha."

"Gì cơ?"

Lữ Tiểu Vũ mở to hai mắt.