Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 361: Nàng Điên Rồi Sao? (3)




Đợi một lúc.

Một đám người trẻ tuổi sách hành lý đi ra.

Ba nam ba nữ.

Bộ dạng giống như vừa tốt nghiệp vậy.

Nhìn thấy mấy người, Lữ Tiểu Vũ vội vàng chạy tới, nhìn mấy nữ sinh kinh hỉ nói ra: "Tĩnh tỷ, Phàm Phàm, A Như, các ngươi đều đến rồi..."

Ba nam sinh kia nhìn qua tương đối ngại ngùng.

Lữ Tiểu Vũ cũng đi tới chào hỏi bọn họ.

Ba nam sinh này tốt nghiệp khoa máy tính, Lữ Tiểu Vũ tìm thấy bọn họ ở trong nhóm chat trường học, tuy chưa biết trình độ ra sao, nhưng có thể tốt nghiệp được, thì năng lực chắc hẳn phải có.

"Ta là Trương Họa."

"Ta là Vương Băng."

"Ta là Trương Ngạn Bác."

Ba người đều báo ra tên của mình, mặc dù bọn họ đã từng giới thiệu qua trên mạng.

"Ta là Lữ Tiểu Vũ, vị này là chủ tịch của công ty, Lục Dương."

Lữ Tiểu Vũ giới thiệu một chút Lục Dương.

Lục Dương trên mặt nở nụ cười, lộ ra biểu lộ hiền lành.

Bất quá sau khi biết tuổi của hắn, sau người này đều kinh ngạc không thôi, Lữ Tiểu Vũ mặc dù ở trên mạng đã từng nói qua, lão bản của nàng rất trẻ, nhưng không nghĩ tới lại trẻ như vậy, so với bọn họ còn trẻ hơn.

"Tôi là Lục Dương, rất vui khi gặp mọi người ở đây, mọi người ngạn dặm xa xôi tới đây đã khổ cực rồi, trưa nay tôi có chuẩn bị một bữa cơm nhạt, có điều gì chưa hiểu rõ, chúng ta có thể nói chuyện trên bàn cơm."

Lục Dương bắt tay ba nam sinh.

Ba nam sinh vô cùng khách khí, đợi Lục Dương đưa tay ra mới bắt lại.

Lục Dương tuy rằng trẻ tuổi, nhưng là chủ tịch của một công ty lớn, dù sao Csite đối với người trẻ vẫn rất nổi tiếng, nên mấy người cũng biết được tầm ảnh hưởng Csite bây giờ lớn thế nào.

Trong vòng trọn bọn họ đánh giá Csite rất cao.

"Chào mọi người."

Lục Dương lại hướng ba nữ sinh chào hỏi.

Ba nữ sinh ngoài trừ Đường Tĩnh ra, thì đều ăn mặc theo kiểu học bá, tóc ngắn đeo kính, ăn mặc cũng hết sức đơn giản, quần jean áo sơ mi, chỉ có Đường Tĩnh là mặc một bộ trang phục trễ ngực, mang kính râm, ưu nhã hào phóng.

"Xin chào, ta thường xuyên nghe Lữ Tiểu Vũ nhắc về ngươi."

Đường Tĩnh vươn tay ra.

Nhẹ nắm một cái, Lục Dương liền buông xuống.

Hắn vừa cười vừa nói: "Ta còn phải cảm ơn Đường Tĩnh đã giúp đại ân a."

"Từ Thi sao rồi?"

Đương Tĩnh cũng biết Lục Dương cảm ơn mình về chuyện gì.

"Tốt lắm."

"Tiểu muội muội kia rất tốt, ngươi từng có phụ lòng nàng."

Thân là cố vấn tâm lý của Từ Thi, làm sao Đường Tĩnh lại không biết tâm tư của Từ Thi được, có thể nói, Từ Thi ở trước mặt nàng không thể giấu được tâm tư gì.

Dù sao nàng ta cũng không biết nói dối.

"Đi thôi, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi ăn cơm."

Lục Dương không muốn tiếp tục ở vấn đề này dây dưa, hắn nói ra: "Lữ Tiểu Vũ, ngươi bắt taxi đi đi, ba mỹ nữ do ngươi phụ trách, ta mang ba nam sinh này qua trước."

Lữ Tiểu Vũ rất thân thuộc mấy nữ sinh, Lục Dương liền giao cho nàng phụ trách, nhà ga không thiếu nhất chính là xe taxi, Khách sạn Sophie Lục Dương đặt cũng không xa nhà ga, chỉ đi khoản ba cây là tới.

Nếu không có tắt đường, dẫn châm ga vài cái liền tới.

"Chủ tịch Dương, hiện tại Csite đang làm app trên điện thoại sao?"

Trên xe, nam sinh tên Vương Băng nói ra.

"Đúng vậy."

Lục Dương vừa lái xe, vừa nói chuyện với bọn họ: "Bộ phận kỹ thuật của công ty đang tập trung vào phát triển phần mềm trên điện thoại, chỉ có điều bây giờ mới gần làm xong APP trên Android mà thôi, còn về phần IOS, bởi vì không đủ nhân thủ, nên vẫn chưa bắt đầu."

Nghe Lục Dương nói như vậy, Vương Băng cười nói: "Vậy thì tốt rồi, Trương Ngạn Bác là chuyên gia trong phát triển phần mềm IOS, tôi cũng biết một chút."

"Cái này tôi có thể học, dù sao thứ này học cũng rất nhanh."

Trương Họa cũng mở miệng nói ra.

Dù sao cũng tốt nghiệp đại học số một của nước, điểm ấy tự tin bọn họ cũng phải có.

"Vậy thì quá tốt rồi."

Lục Dương nói ra: "Công ty chúng ta vừa vặn thiếu khuyết nhân tài mảng này, tuy nhiên, các cậu khoản đáp ứng đã, đợi đi thăm quan công ty rồi mới quyết định."

Ngươi ta ngàn dặm xa xôi tới đây, cũng không phải để du lịch, tự nhiên cũng vì đãi ngộ của Csite mà tới đây, đương nhiên, trong đó còn có một phần bạn học.

Chỉ cần bọn họ động lòng, Lục Dương nắm chắc cơ hội giữ lại, chỉ là vấn đề về đãi ngộ mà thôi, việc này đối với Lục Dương thì rất đơn giản.

Nhìn ba nam sinh ngồi sau, Lục Dương nhận thấy, ba nam sinh này cũng không phải khó đối phó, điều duy nhất khiến Lục Dương lo lắng là vị học tỷ Đường Tĩnh kia.

Dù sao nàng ta cũng làm cố vấn tâm lý, khẳng định đẳng cấp rất cao, nên việc này Lục Dương dứt khoát đưa cho Lữ Tiểu Vũ đi xử lý.

Đến nơi.

Lục Dương đỗ xe.

"Hoan nghênh quý khách."

Vừa tiến vào cổng khách sạn, đã có hai người bảo vệ mở cửa, còn có hai hàng tiểu thư xinh đẹp cúi đầu chào hỏi, điều này làm cho ba nam sinh cảm thấy có chút khẩn trương, Lục Dương thì hơi hơi nghi ngờ, có phải bọn họ chưa có bạn gái phải không.

Mà điều này cũng không quá kỳ quái, nam sinh học IT mà, thời gian fix bug còn chưa có thì kiếm đâu thơi gian tìm bạn gái.

"Tiền sinh, có đặt chỗ trước rồi sao?"

Một nhân viên phục vụ xinh đẹp tới hỏi.

"Đặt rồi, ta là Lục Dương, điện thoại...Cô check đi."

"Mời ngài đợi một chút."

Nhân viên kiểm tra một chút, sau đó nói: "Tiên sinh, phòng ngài đặt tại tầng ba, có cần ta mang ngài tới không?."

"Đợi một tí nữa, còn có mấy người chưa tới."

"Tốt, tiên sinh."

Ở tầng một đợi một hồi, Lữ Tiểu Vũ mang theo ba nữ sinh đi tới, Lục Dương liền kêu nhân viên phục vụ, dẫn bọn hắn đi tới tầng ba.