Nhìn Lục Dương than thở rời đi, Lữ Tiểu Vũ nhếch mép, đắc ý bắt chéo hai chân lại.
Không biết từ lúc nào.
Nhìn thấy lão bản mình kinh ngạc, đối với Lữ Tiểu Vũ mà nói là một chuyện rất vui vẻ.
Trở lại văn phòng.
Lục Dương nhìn chiếc đồng hồ treo tường.
Đã tám giờ rưỡi rồi.
Hắn và Lữ Tiểu Vũ hẹn mười giờ xuất phát, đi nhà ga đón bạn học của nàng từ bên đại học Tsunghia qua, trong đó có cả cố vấn tâm lý của Từ Thi, Đường Tĩnh.
Nhìn thời gian, cũng chỉ còn khoản hai tiếng mà thôi.
Thời gian còn rất dài.
Lục Dương mở word lên tiếp tục gõ chữ, lại nhìn số liệu của công ty, cả buổi hôm qua, doanh thu của EC đã đột phá chín mươi tán vạn, cách con số một trăm vạn chỉ một tí.
Tuy nhiên, ngày hôm qua EC cũng chỉ mới được đưa vào sử dụng nửa ngày thôi.
Nếu Lục Dương đưa vào sử dụng sớm hơn, con số chắc chắn đã đột phá một trăm vạn.
Đương nhiên, Lục Dương cũng không quan tâm những chuyện này lắm.
Lại nhìn quyền hạn của các tài khoản admin.
Lục Dương có chút sửng sốt.
"Nha đầu Chu Đình Đình điên rồi sao?"
Lục Dương lúc trước có từng cho Chu Đình Đình một tài khoản thử nghiệm, vì vậy ở trên máy tính của Lục Dương, có thể quản lý cái tài khoản thử nghiệm, nhìn thấy thời lượng truy cập của Chu Đình Đình, nửa tháng nay, cái tài khoản kia đã online hơn hai trăm giờ.
Nếu là như vậy.
Thì mỗi ngày nàng phải online 13.3 tiếng đồng hồ.
Cho dù treo tài khoản cũng không được, bởi vì nếu như để con chuột bất động mười phút, tài khoản sẽ tự thoát ra.
Chu Đình Đình làm việc theo ca, nói cách khác, coi như nha đầu này mỗi ngày đi làm tám tiếng đều bật tài khoản lên, vậy cũng phải đọc thêm 6 tiếng nữa, nha đầu này điên rồi sao.
Một ngày dùng mười mấy tiếng để đọc manga?
Di nhiên, Lục Dương không biết, hành động lần trước của hắn, đã làm cho Chu Đình Đình bị đả kích rất lớn, nên nàng ta đã muốn hoa đau thường thành sức lực, muốn dùng manga để giết đi thời gian rảnh rổi của mình, cho nên mới có chuyện như vậy.
Lục Dương lại mơ hồ sơ chi tiết nhìn xem.
Điều này giống như đang nhìn trộm người khác vậy.
Muốn nhìn hồ sơ hoạt động của người khác cũng phải việt dễ, ở trong công ty chỉ có quyền hạn cấp cao như Lục Dương, cùng Chu Nghiễm là có thể xem được, còn những người khác thì cần sét duyệt mới có, Lục Dương làm như vậy cũng vì tăng tính bảo mật cho người dùng lên cao, nhìn hồ sơ hoạt động của Chu Đình Đình, trên cơ bản nàng đều đọc manga, bắt đầu từ ngày mùng hai tháng năm, nàng dùng một ngày, đọc xong toàn bộ manga Ma Vương.
Sau đó là Tu Chân Trở Về, cũng dùng thời gian tương tự.
Hầu như tất cả manga hot của Csite, nàng đều đọc qua một lân, đương nhiên, Cực Phẩm Gia Đình của Từ Thi vẽ cung không ngoại lệ.
Làm cho Lục Dương có chút mông bức nhất là, Chu Đình Đình còn bình luận dưới manga, để lại một tin nhắn.
"Manga vẽ rất đẹp, các nhân vật nữ cũng rất xinh, chỉ có nhân vật nam chính là quá đáng ghét."
Sau đó.
Sau đó cái tài khoản này bị Từ Thi cấm bình luận.
Đây cũng là tài khoản duy nhất mà Từ Thi cấm, trước kia cũng có người mắng nàng vẽ không tốt, nhưng Từ Thi cũng không dùng tới cấm chat.
...
Lắc đầu.
Sau khi đọc mấy bình luận của tài khoản này, Lục Dương cũng hiểu dần dần được nguyên nhân, vẫn là do hắn tạo nghiệt a.
Xem ra lần trước mình đùa hơi lớn.
Nhìn tiểu nha đầu Chu Đình Đình đơn thuần như vậy bị mình đả kích biến thành dạng gì rồi này.
Vốn tính gọi cho nàng an ủi một chút, nhưng suy nghĩ lại, Lục Dương cảm thấy được rồi, nếu khiến nha đầu này có hi vọng thì càng ngày chỉ lún càng sâu thôi.
Có lẽ cứ để như vậy, qua một đoạn thời gian dài, nàng sẽ tốt lên...
Dù sao.
Chu Đình Đình cũng là một cô gái lạc quan tích cực.
----
Gần mười giờ sáng.
Lục Dương lên mạng đặt một phòng ăn tại khách sạn Sophie.
Cái khách sạn này không tệ, được đánh gia năm sao, đồ ăn ở trong đó cũng rất ngon, nghe nói là có nhà đầu tư Pháp hùng vốn vào, nên từ phục vụ đến đầu bếp bên trong đều được đào tạo tại Pháp, kiếp trước Lục Dương cũng từng mang bạn bè tới đây ăn mấy lần, đồ ăn cũng rất được.
Người khác ngàn dặm xa xôi tới đây, Lục Dương cũng không thể tùy tiện tìm một nhà hàng nhỏ để đối phó được, nhân tài mà, phải khiến bản thân họ cảm thấy được tôn trọng mói được.
Mặc kệ bọn họ có nguyện ý lưu lại hay không.
Nhưng một bữa cơm, Lục Dương vẫn có thể mời được, hơn nữa có thể làm cho bọn họ hiểu, ở trong lòng hắn vẫn có chút địa vị.
Mười giờ rất nhanh đã đến.
Lục Dương kêu Lữ Tiểu vũ cùng đi.
"Bọn họ khoản mười một giờ sẽ tới nhà ga."
Ra Tây Môn, Lữ Tiểu Vũ nói ra.
"Bảo bọn họ đi ra thì tới cửa Tây đi."
Lục Dương lấy chìa khóa xe.
Lữ Tiểu Vũ nhẹ gật đầu.
Nhà ga Đông Nghiễm có rất nhiều người, trong đó còn có ngư long hỗn tạp, xe cũng không thích hợp đi vào, gặp nhau ở cửa Tây thì thuận lợi hơn nhiều, bởi vì giao thông ở đó không thuận lợi, nên có rất ít người ra vào.