Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 338: Nhà Đầu Tư




Ba ngày nghỉ Quốc Tế Lao Động rất nhanh đã hết.

Công ty cũng bước vào giai đoạn phát triển nhanh, từ tháng tư đến nay, Csite cũng làm không ít nhà đầu tư phải trầm trồ vì sức tăng trưởng của nó.

Đã có không ít nhà đầu tư tìm đến Lư Tiểu Vũ, bọn họ đều muốn đầu tư vào Csite, trong đó còn có những nhà đâu tư nổi tiếng khắp thế giới...

Đầu tư, không phải là lấy tiền để đốt, mà là vì để số tiền đó càng có thể kiếm nhiều tiền hơn, một hạng mục đầu tư tốt, có thể giúp nhà đầu tư kiếm gấp mười hoặc trăm lần lợi nhuận, Csite tự nhiên là ứng viên sáng gia cho các nhà đầu tư.

Nhìn thấy mọi người đã bắt đầu xem trọng công ty, Lữ Tiểu Vũ ngày càng nhiệt tình với công việc, ba ngày nghỉ nàng đều lên công ty tăng ca, điều này làm cho Lục Dương cảm giác, bản thân mình đã nhặt được bảo bối rồi.

Lục Dương lên công ty vốn định tìm Từ Phượng Niên hỏi thăm một chút.

Nhưng mà nghe Lữ Tiểu Vũ nói, Từ Phượng Niên đã đi rồi.

Thương mại điện tử của Csite đã làm xong, bất cứ lúc nào cũng có thể đưa lên, nhưng trước mắt hàng hóa bán ra trên đó không có mấy nhà, nên sau khi Từ Phượng Niên biết rõ tình huống, hắn liền mang theo tư liệu đi ra khỏi công ty.

Các tư liệu này cũng do Lữ Tiểu Vũ làm đấy.

"Ngươi tìm được một nhân viên rất tận tâm đấy."

Trong văn phòng, Lữ Tiểu Vũ xoay chiếc bút bi trên tay mình làm cho Lục Dương nhức đầu không thôi.

Lục Dương tìm một ly nước, rót một ít nước sôi, tùy tiện ngồi đối diện Lữ Tiểu vũ, nói ra: "Hắn làm việc vô cùng nghiêm túc, lại thêm nhiệt tình, ta vừa ý cũng vì mấy điểm này."

Lữ Tiểu Vũ bình phẩm, nói: "Tuy rằng tư chất hơi ngu độn một chút, nhưng bồi dưỡng thật tốt, cũng là một nhân tài có thể sử dụng."

Đối với lời nói của nàng.

Lục Dương chỉ cười cười.

Hiển nhiên, tư chất ngu độn mà Lữ Tiểu Vũ nói, có chút khác lý giải với người bình thường.

Cầm tờ giấy trên bàn lên nhìn, Lục Dương có chút kinh ngạc: "Vậy mà có Hillhouse Capital..."

Trên tờ giấy này, đều là danh sách các nhà đầu tư đã liên hệ với Lữ Tiểu Vũ nửa năm qua, lúc đầu liên hệ chỉ có mấy nhà đâu tư nhỏ, hoặc đầu tư cá nhân, nhưng đằng sau liền xuất hiện một ít nhà đầu tư cỡ lớn rồi.

Hillhouse Capital cũng ở trong đó.

Bất kể ở bây giờ hoặc trong tương lai, Hillhouse Captital luôn là một công ty đầu tư mang tầm cỡ quốc tế, luôn luôn đầu tư vào các ngành nghề hiện đại, khả năng sinh lời cao,...

Nhìn danh sách đầu tư của nó, cũng biết cự đầu này có ảnh hưởng như thế nào.

Từ Midea, Gree, Jingdong, Tencent, Baidu, Didi, Meituan, Qunar, Trip.....Ngoài trừ sản xuất hàng tiêu dùng ra, thì tất cả ngành nghề từ internet đến ý tế, năng lượng mới, điện lực, rượu,...hầu như đều bị công ty này đầu tư.

Đây chính là một đế quốc tài chính khổng lồ.

Năm trước, Lục Dương có đọc được một tin tức.

Đông ca(Lưu Cường Đông) cần 45 triệu đô la mỹ để mở rộng sản xuất, ra mắt sản phẩm, HillHouse không nói một lời, đầu tư vào 300 triệu đô la, từ đó có thể thấy, ánh mắt bọn họ nhìn xa trông rộng đến thế nào.

Đợi đến lúc Jingdong đưa ra thị trường.

Ba trăm triệu đô, lập tức biến thành ba mươi tỷ đôla, thậm trí còn nhiều hơn, loại tốc độ kiếm tiền này, không còn phải gấp trăm lần nữa.

Tuy đầu tư cũng có lỗ có lời, nhưng có ánh mắt đầu tư nhìn xa trông rộng, thì khả năng thành công vẫn nhiều hơn, dù sao, đến ngay cả Warren Buffett cũng có lúc lỗ mà.

"Đúng vậy, bọn họ muốn đầu tư mười triệu tệ, đổi lấy 49% cổ phần của công ty."

Lữ Tiểu Vũ tỏ ra không quan tâm nói.

"Ngươi trả lời lại thế nào?"

Lục Dương nhìn nàng.

Lữ Tiểu Vũ cười nói:" Ta nói tài chính tạm thời vẫn đủ trèo chống công ty, nếu công ty thiếu hụt tài chính, sẽ liên lạc lại với bọn họ."

Lục Dương nhẹ gật đầu.

Lữ Tiểu Vũ không bịt lại đường lui là tốt rồi.

Mặc dù công ty tạm thời không cần đầu tư, nhưng cũng không thể bịt hết đường được, bởi vì ai cũng không biết sau này thế nào, ngay cả Lục Dương cũng vậy.

Hắn cười cười.

"Vậy là công ty chúng ta được mấy nhà đầu tư lớn định giá hai mươi triệu nha."

"Thấp hơn một chút."

Lữ Tiểu Vũ uốn nắn lại.

Lúc trước Lục Dương rót vào sáu triệu tài chính, lúc đó định giá công ty mới có hai triệu, bất quá, chia tay ba ngày phải thay đổi cách nhìn, nhìn công ty bây giờ, đã khác lúc xưa rất nhiều.

"Đồng chí Tiểu Vũ, bây giờ đồng chí cũng là phú bá trăm vạn nha."

Lục Dương cười chúc mừng.

Coi như công ty được định giá hai mươi triệu, Lữ Tiểu Vũ có 6% cổ phần của công ty, cũng chính là một triệu hai rồi, so với lúc đầu chỉ đầu tư hai trăm ngàn, thì giá trị đã tăng lên gấp sáu lần rồi.

Lữ Tiểu Vũ có chút hưng phân, hóa ra trong lúc bất chi bất giác, nàng cũng biến thành phú ông trăm vạn rồi a.

Nghĩ đến quá trình tìm việc chua xót ở Lục Thành, Lữ Tiểu Vũ cảm thấy quý trọng cuộc sống bây giờ.

"Ngươi liên hệ với bạn học mình chưa? Có ai nguyện ý tới đây không?" Lục Dương uống một ngụm nước, đặt ly xuống, hỏi.

Lần trước hắn cũng từng bàn bạc qua với Lữ Tiểu Vũ, công ty thiếu nhất tầng quản lý cùng chủ quản, nên muốn nàng mời một số bạn học qua đây hỗ trợ.

Lữ Tiểu Vũ nói: "Bạn học của ta có rất nhiều ngươi đã xuất ngoại, còn khoa chúng ta thì sẽ có ba người tới đây, còn có mấy sinh viên khoa máy tính ở trường, bọn họ đều tỏ ra hứng thú, nên muốn tới đây xem xét, còn nữa, học tỷ điều chị tâm lý cho Từ Thi cũng tới..."

"Chính là cái người tên Đường..."

Tên là gì, Lục Dương đã quên mất tiêu.

"Đường Tĩnh."

Lữ Tiểu Vũ bổ sung.

"Ừ, đúng rồi, đợi nàng ta đến, có thể giúp ngươi một chút, hơn nữa, ta còn phải cảm ơn nàng ta về vấn đề của Từ Thi."

Lục Dương đối với học tỷ này của Lữ Tiểu Vũ rất mong chờ.

Học tâm lý học, khẳng định cũng sẽ biết quản lý.

Với lại hai người bọn họ đều có nhiều điểm chúng.

Hiện tại ở công ty thiếu nhất là nhân tài quản lý, bây giờ chỉ có mỗi mình Lữ Tiểu Vũ ở đây, cho dù nàng có làm bằng sắt, cũng không chịu nổi khối lượng công việc nhiều bây giờ. Nếu có thêm vị học tỷ tên Đường Tĩnh kia, với cả ba sinh viên quản trị kinh doanh, có lẽ sẽ giúp được Lữ Tiểu Vũ một tay.

...

Ngày mười ba tháng năm.

Thứ bảy.

Trên sân khoa máy tính, Lục Dương đang nằm trên bãi cỏ, đầu tự vào đùi của Trần Thu Nguyệt, hắn bây giờ giống với một con cá ướp muối vậy.

Tháng năm này.

Làm hắn mệt chết đi được.

Công ty càng ngày càng lớn, nhân viên cũng càng ngày càng nhiều, mấy cái ban ngành, bốn cái văn phòng lớn, hơn trăm nhân viên...Vây nên một mình Lữ Tiểu Vũ có chút lực bất tòng tâm.

Không còn cách nào khác, Lục Dương chỉ có thể tự thân xuất mã, thường xuyên chạy tới công ty giúp Lữ Tiểu Vũ sử lý công việc, lại kéo Trần Dư, Chu Nghiễm, Trương Hoa lên chủ quản công ty, từ đó giảm nhẹ một chút áp lực công việc.

Hắn cũng không giống như Lữ Tiểu Vũ, muốn mực làm việc, mà Lục Dương còn phải viết tiểu thuyết cho độc giả, có lúc hắn viết tới một hai giờ đêm, rồi nghĩ, mình có thể xin phép độc giả nghỉ tầm 1-2 năm không....

Dù sao, bây giờ hắn cũng không dựa vào tiểu thuyết để kiếm tiền.

Bất quá nhớ tới độc giả ủng hộ mình từ lúc đầu, hắn cố gắng viết xong quyển này rồi tính.

Coi như là đăng chương chậm một chút, còn hơn drop thẳng luôn, Lục Dương cũng hơi nghi ngờ, bản thân mình trọng sinh, có phải bị độc giả nguyền rủa hay không, dù sao trước hai tháng trọng sinh, hắn cũng vì viết kịch bản cho phim, nên đành drop một quyển tiểu thuyết.

Nhưng nhìn bầu trời xanh thẳm bây giờ cũng không tồi.

Cuộc sống thoải mái.

Với lại không biết lần đầu thai tiếp theo, còn có thể làm người không được nữa.

Đương nhiên, còn có một phần nguyên nhân từ lão Vương, dù sao quyển sách đầu tiên hắn bạo hỏa, cũng dựa vào một phần lão Vương giúp đỡ, nên vì để không kì phụ sự chiếu cố của lão, Lục Dương mới viết thêm cuốn Đả Canh Nhân.

"Nếu anh mệt quá thì nghỉ ngơi một chút đi."

Trần Thu Nguyệt hai tay xoa bóp trên huyệt thái dương, giúp hắn giảm bớt mệt mỏi.

"Không sao."

Lục Dương khoát tay áo, lại bẻ một cỏng cỏ dại, ngậm lên môi, nói ra: "Mấy ngày tới công ty sẽ tuyển thêm tầng quản lý, đến lúc đó anh liền có thời gian, công việc cứ giao cho bọn họ làm, cho dù có làm nhiêu, lương bọn họ nhận vẫn là lương cứng a."

Trần Thu Nguyệt cười nói: "Nếu mà lời nói của anh bị bọn họ nghe thấy, đảm bạo khẳng định anh sẽ bị đánh chết a."

"Không cần nghe thấy, bọn họ cũng muốn đánh chết anh rồi."

Lục Dương nhìn về hướng sinh viên đi ngang qua chép miệng.

Bởi vì thời tiết nong lên, Trần Thu Nguyệt liền mặc quần đùi, lộ ra cái đùi trắng nõn của nàng, làm sinh viên đi ngang qua đây đều không nhịn được mà nhìn vài lân, tất nhiên, bọn họ cũng ghen ghét Lục Dương đang nằm trên cái đùi trắng nón đấy thôi.

"Từ Thi đâu rồi? Hai ngày nay anh chưa thấy nàng?"

Mặc dù ở trước mặt nữ nhân này nhắc đến nữ nhân khác không có tốt lắm, bất quá Từ Thi có thể loại ra, Trần Thu Nguyệt đối với Từ Thi vẫn còn rất chiếu cố, nàng không có địch ý chút nào.

Trần Thu Nguyệt nói ra: "Không rõ lắm, hình như bên đoàn thanh niên tình nguyện có việc gì chủ yếu, hai ngày nay, nàng thường xuyên đi họp, tương đối về trễ."

"Nàng ấy họp ở đâu?"

Lục Dương hỏi.

Trần Thu Nguyệt suy nghĩ một chút: "Để em giúp anh hỏi."

Trần Thu Nguyệt gọi một cuộc điện thoại, sau đó nói ra: "Tại sân vận động cũ."

"Đi, chúng ta qua đó xem một chút."

Lục Dương đứng lên, bẻ bẻ cổ rồi nói.