Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 337: Cửa Hàng Bán Hoa (2)




Đến cả Lữ Tiểu Vũ cũng không thể nghĩ tới, khu video lại phát triển thuận lợi như vậy, lúc nói chuyện với Lục Dương về vấn đề này, nàng không thể che giấu được vẻ khiếp sợ.

So với khu video, thì khu vực manga vẫn phát triển ổn định nhưng không được người dùng tập trung như trước, tuy nhiên mảng truyện tranh CC cũng đã trở thành nền tảng nổi tiếng trong nước, thậm chí xếp hạng còn tăng thêm mấy bậc.

"Chiều hôm qua có bạn anh tới mua hoa đấy."

Liễu Thanh Thanh đem chuyện ngày hôm qua kể cho Lục Dương.

Nghe được miêu tả của nàng, Lục Dương liền biết rõ, khẳng định tiện nhân Đinh Siêu kia lại muốn làm mình xấu mặt rồi.

Bất quá.

Nghe Liễu Thanh Thanh kể thì tên này bị Lưu Lỗi bế về thì phải.

Có lẽ hắn bị đả kích không ít.

Đáng đời, ai bảo không tin lời hắn nói làm gì.

Liễu Thanh Thanh cười: "Em nghe bọn họ nói là bạn cùng phòng của anh, vốn định không lấy tiền, bất quá người cao kia để lại tiền rồi rời đi."

Đây cũng là phong cách của Lưu Lỗi rồi.

Lục Dương gật đầu: "Anh ở ký túc xá nói với bọn họ chuyện này, đoán chừng bọn hắn không tin lắm, nên mới tới đây xác nhận một cái."

"Vì sao lại không tin."

Liễu Thanh Thanh vẫn mát xa phía sau.

Lục Dương bắt lấy cánh tay của nàng, nói ra:" Bởi vì em đẹp chứ sao?"

Thuận thế kéo một phát, Liễu Thanh Thanh liền nằm trong ngực của hắn, nhìn thoáng quá ngoài cửa, sắc mặt Liễu Thanh Thanh ửng đỏ, nói ra: "Đừng vậy mà, còn mở cửa đấy."

"Thế thì đóng cửa đi."

Liễu Thanh Thanh nghe lời, đứng dậy, đem cửa cuốn đóng xuống.

Trong phòng lập tức một mảnh tối thui.

...

Nửa tiếng sau.

Cửa hàng lại mở ra lần nữa.

Nhìn bòng đèn ngoài đường, lại nhìn ánh đèn đỏ lập lòe ngoài kia, nhìn hoàn cảnh xinh đẹp xung quanh, Lục Dương thở dài một hơi, hai ngày nay hắn bị Quan Nguyệt câu dẫn nên luôn mang trên thân ngọn lửa, nay gặp được Liễu Thanh Thanh mới thoáng dập tắt hết.

Nha đầu Quan Nguyệt cũng thật bướng bỉnh, chỉ để ý trước mắt, trước khi kết hôn, nàng căn bản không cho Lục Dương tiến thêm bước nữa, nhưng nàng không cân nhắc đến tình cảnh của Lục Dương, hắn đang tuổi hai mươi a, khí huyết luôn cương dương.

Đậu Đậu ngồi ở ngoài bậc thang, tò mò nhìn Lục Dương.

Nàng nghĩ mãi không rõ.

Vì sao hai người còn ở trong phòng mà đã đóng cửa rồi.

Nàng cùng mẹ mình chỉ đóng cửa khi lúc rời đi thôi mà.

"Lục Dương, vừa rồi ngươi đi đâu thế, ta còn tưởng ngươi về rồi chứ."

Tần Lam không nhìn thấy Lục Dương từ tiệm bán hoa đi ra.

"Mới cắm hoa xong."

Lục Dương nói.

Tần Lam còn tưởng Lục Dương mới cắm hoa xong thật, nhưng nàng lại không biết, Lục Dương cắm không phải là hoa, mà là cắm vào bà chủ bán hoa.

"Đậu Đậu, em làm bài tập xong chưa."

Lục Dương đem Đậu Đậu bế lên.

Liễu Thanh Thanh sửa sang lại quần áo xong, cũng đi ra ngoài, nhìn thấy Lục Dương ôm Đậu Đậu, nàng cũng đi tới trêu trọc, mấy ngày nay, Liễu Thanh Thanh cũng rất thích tiểu cô nương này.

Đậu Đậu nói ra: "Em làm xong rồi."

"Đậu Đậu giỏi quá."

Liễu Thanh Thanh hướng cô be duỗi ngón tay cái ra, sau đó nói: "Đậu Đậu học tập cho tốt, nếu học tốt mỗi ngày tỷ tỷ đều cho Đậu Đậu ăn kem nha."

"Dạ."

Cô bé tỏ ra vui vẻ.

Lục Dương đặt Đậu Đậu xuống đất, nhìn Tần Lam nói ra: "Tần tỷ, hôm nay tỷ cũng tan làm sớm đi."

Đậu Đậu mặc dù đã ăn cơm ở trường rồi, nhưng Tần Lam tan làm rất muộn, về còn phải nấu cơm, trên cơ bản tối muộn hai mẹ con nàng mới ăn.

"Chị biết rồi, tí nữa tan liền."

Tần Lam nhẹ gật đầu.

Buổi tối, Lục Dương không trở về trường học, mà cùng Liễu Thanh Thanh đi vào chung cư Hoa Đình khu 12.

Tòa nhà rất lớn.

Nhưng người cũng rất ít.

Lục Dương có chút hổ thẹn, hơn một tuần lễ này, hắn đều bận công chuyện của mình, cũng không có tới thăm Liễu Thanh Thanh, nàng ở một mình trong căn phòng rộng thế này, khẳng định cũng rất cô đơn.

Đi vào phòng.

Liễu Thanh Thanh lấy một đôi dép cho Lục Dương đổi, sau đó nàng đi xuống bếp

Biết rõ Lục Dương đã ăn no rồi, Liễu Thanh Thanh cũng chỉ làm một gói mì đơn giản, rất nhanh đã làm xong, mì của Liễu Thanh Thanh nấu cũng rất ngon.

Ở trên bát mì còn có một quả trứng trần, cùng một miếng lạp xưởng hun khói ở phía trên, lại rải thêm mấy miếng hành, nhìn qua hết sức đẹp mắt.

"Anh có muốn làm một tô không."

Liễu Thanh Thanh hỏi.

Lục Dương lắc đầu: "Mặc dù em làm rất ngon, nhưng anh thật sự không thể ăn nổi nữa rồi."

Liễu Thanh Thanh liếc nhìn Lục Dương, sau đó không nghe Lục Dương ba hoa nữa, miệng nhỏ của nàng bắt đầu ăn, Lục Dương thì mở ra laptop, lên CCilicili nhìn nhìn.

Nhìn lịch sử máy tính, Lục Dương nhìn thấy video gần nhất Liễu Thanh Thanh xem, đều là một ít kỹ xảo làm vườn, còn có vài video hướng dẫn bó hoa, còn có mát-xa..Ngẫu nhiên cũng nhìn thấy vài video về cách phối đồ, hoặc là nam nhân thích dạng nữ nhân gì...

Lục Dương nhìn thoáng qua Liễu Thanh Thanh.

Hắn khẽ thở dài một tiếng.

Nữ nhân vây quanh người hắn, đều là cô gái tốt.

Đôi khi.

Lục Dương cảm thấy mình không xúng với đãi ngộ như vậy.

Nên hắn chỉ có thể luôn tiến về phía trước mà thôi.

Liễu Thanh Thanh vẫn còn ăn mì, Lục Dương truy cập vào tài khoản admin, sau đó nhìn số liệu của Csite hiện tại.

Lượt truy cập tám mươi bảy vạn...

Con số này, ở nửa tháng trước, chính là ước mơ của Lữ Tiểu Vũ.

Không thể không nói.

Bỏ ra năm triệu thật là đáng đồng tiền bát gạo.

Theo công ty từng bước phát triển đi lên, Lữ Tiểu Vũ cũng thoát khỏi vẻ ngây thơ ban đầu, nàng hoàn toàn bộc lộ khả năng của mình ra, trên cơ bản, nàng sẽ tận dụng tối đa số tiền bỏ ra để mang lại hiểu quạ lớn nhất.

Lại nhìn lượt đăng kí tài khoản.

Đã hai trăm vạn tài khoản đăng kí.

Con số này quả thật rất dọa người.

Năm 2011, cả nước chỉ có khoản bốn trăm triệu người sử dụng mạng internet, nhưng trong đó đã có hai triệu người, sử dụng tài khoản của CCilicili a.

Tỷ lệ này quả thật tương đôi đáng sợ.

Lại nhìn một chút doanh thu của công ty.

Tháng năm mới trôi qua hai ngày, nhưng doanh thu đã có hơn bốn mươi vạn, những doanh thu này, một phần đến từ phía manga, phần còn lại đến từ quảng cáo trên video, doanh thu này,trừ đi chi phí cho tác giả, thì tính một cái, hai ngày nay, Csite thu nhập cũng khoản chừng hai mươi vạn.

Con số này còn chưa tính đến tiền lương nhân viên, trích % doanh thu, còn có những chi tiêu khác, những thứ này còn chưa khấu trừ, nhưng bất kể tính thế nào, lợi nhuận một tháng của công ty, cũng phải trên một triệu.

Một năm chính là hơn mười triệu.

Mà đây mới chỉ là bắt đầu thôi.

Không thể không nói.

Internet quả thật một địa phương tốt để đãi vàng.