Quan Kiến Quốc ăn cơm xong, ở trường học đi dạo một vòng, xong liền thuê xe rời đi.
Ông còn phải đi nhanh để kịp chuyến tàu tối.
"Cha, trên đường phải chú ý an toàn đấy."
Quan Nguyệt vẫy tay tạm biệt.
"Về đi."
Lão Quan ở trên xe taxi phất tay nói ra.
Quan Nguyệt không đi, đợi đến khi chiếc xe taxi biến mất trong tầm mắt của nàng, nàng mói gọi cho Lục Dương một cuộc: "Cha em đi rồi, anh ăn tối chưa? Có cần em mang thức ăn đến cho anh không?"
"Không cần đâu, anh ăn rồi, em có trở lại đây không?"
"Có."
Cúp điện thoại, Quan Nguyệt trở lại khách sạn.
---
Ở đại học Hà Đông chơi hai ngày.
Chiều ngày mùng 2 tháng 5, Lục Dương mới lái xe về trường.
Quan Nguyệt cũng không nói gì, dù sao ba ngày nghỉ, Lục Dương cũng đã ở bên cạnh nàng hai ngày rồi, cũng phải cho hắn chút thời gian tự do.
Cửa Bắc chung cư Hoa Đình.
Thời điểm đi qua đây, Lục Dương thấy cửa hàng bán hoa tràn đầy một đám nhóc con, hắn còn tưởng xảy ra chuyện gì, nên liền đem xe dừng ven đường, đi tới.
"Kem của em đây."
Ở bên ngoài cửa hàng bán hoa.
Có một máy bán kem, Liễu Thanh Thanh đang cầm thân ốc quế múc từng miếng kem trong thùng.
"Đây là của em nè."
"Của em đây."
Liễu Thanh Thanh đem đừng cây kem phân cho các bạn nhỏ, còn vẫy tay chào tạm biệt.
"Em cũng muốn."
"Cho em một cái."
"Em xếp hạng đầu tiên nè."
...
Mỗi tiểu hài tử chưa nhận được kem đều ta một câu ngươi một câu.
Ngoài trừ những đứa trẻ này ra, còn có phụ huynh đứng ở bên cạnh, trên tay bọn họ đều cầm lấy một đóa hoa lan.
Lục Dương cũng đứng bên cạnh, nhìn Liễu Thanh Thanh bận rộn, hắn cũng không đi tới quấy rầy nàng.
Qua một lúc sau.
Nàng mới đưa nốt cây kem cuối cùng cho một cậu bạn nhỏ.
Liễu Thanh Thanh đưa tay ra sau lưng xoa cái lưng mỏi, nói ra: "Anh đến rồi."
Nàng vừa rồi cũng thấy Lục Dương đi đến.
"Em đang làm gì vậy."
Lục Dương đi qua cười nói.
Liễu Thanh Thanh nói: "Em thấy cửa hàng bán hoa bên cạnh trường tiểu học, nên liền nghĩ ra cách này, mua một bông hoa, tặng một cây kem a."
"Vốn còn định thử xem, nếu mà không được thì đưa máy chế kem này cho Tần tỷ bên cạnh, bất quá hôm nay làm thử, em nhìn qua cũng không thấy tệ."
Liễu Thanh Thanh tỏ ra cao hứng.
Từ lúc tan học đến giờ, nàng đã bán rất nhiều bông hoa a.
Lục Dương nhịn không được nhẹ gật đầu, nói ra: "Ý nghĩ này không tệ."
Giá cả một bông hoa cũng không rẻ lắm, nhưng đánh vào tâm lý tiểu hài tử muốn ăn kem, thì cách này có thể làm cho mấy người phụ huynh chịu móc hầu bao ra.
Những tiêu hài tử khác thấy bạn mình có kem còn mình không có, thế nào cũng nằng nặc đòi mẹ cho xem.
"Hì hì, coi như cũng được a."
Liễu Thanh Thanh lại làm một cây kem, đưa tới cho Lục Dương, nói ra: "Cho anh một cây nè."
Lục Dương nhận lấy, ăn một miếng, quả nhiên rất ngọt.
Không thể không thừa nhận.
Liễu Thanh Thanh kinh doanh vẫn có chút thủ đoạn, ngắn ngủn vài ngày, cửa hàng bán hoa của nàng đã sinh động, so với dự đoán của Lục Dương thì còn tốt hơn, lúc trước hắn cũng chỉ muốn Liễu Thanh Thanh có việc để làm, cũng không trông chờ nàng có thể kiếm tiền.
Lại có mấy bạn nhỏ nữa đi tới.
Lục Dương liền cắn hai ba miếng đem cây kem nuốt xuống.
Sau đó nói: "Em đi bán hoa đi, chỗ này để anh."
Máy làm kem cũng không có kỹ xảo gì, chỉ cần mở thùng ra, lấy thân ốc quế rồi quết miếng kem lên trên là được.. Lục Dương làm một hồi, cũng phục vụ xong vị khách cuối cùng.
Dù sao tiểu học tan học, cũng qua một đoạn thời gian rồi.
Đậu Đậu cũng đã đi học trở về.
Nha đầu này đi về một mình.
Bởi vì Đậu Đậu còn phải ở trường học ăn cơm xong xuôi, vì vậy về muộn hơn các bạn học khác một tí, cô bé cũng không đi vào siêu thị, mà đeo cặp sách sau lưng, ánh mắt buồn tẻ nhìn Lục Dương.
"Đậu Đậu ăn kem anh làm không."
Lục Dương nói ra.
"Ăn."
Giọng nói trong vắt Đậu Đậu trả lời.
"Được ,để caca làm cho em một cây."
Lục Dương làm cho Đậu Đậu một cây kem, đưa cho nàng, nói ra: "Ăn từ từ tôi, ăn xong thì vào siêu thị làm bại tập đi."
"Dạ."
Đậu Đậu vui vẻ nhận lấy cây kem.
Liễu Thanh Thanh cũng bó xong đóa hoa cho khách.
Nàng đi ra ngoài, nhìn không có bạn nhỏ nào nữa, nàng đem máy làm kem đẩy vào trong.
Liễu Thanh Thanh nhìn Lục Dương, nói ra: "Buổi tối để em qua bên kia, mua một chút đồ ăn."
"Ngày mai đi, anh ăn rồi."
Lục Dương vỗ bụng của mình.
Buổi chiều nay hắn đi ăn với Quan Nguyệt, bởi vì kêu hơi nhiều đồ ăn, lại không muốn lãng phí, nên dẫn đến kết quả là ăn quá no, với lại hắn cũng không có công năng đặc dị như Tống Giai, nhầm nhầm, là loại bệnh như Tống Giai.
"Để em bóp vai cho anh."
Liễu Thanh Thanh nói.
"Vậy thì tốt."
Lục Dương ngồi lên chiếc ghế duy nhất của cửa hàng, Liễu Thanh Thanh thì đi ra phía sau, lấy ngón tay xoa bóp nhẹ trên vai, cũng may bây giờ không có vị khách nào phá đám.
Thủ pháp của Liễu Thanh Thanh không tệ, bàn tay lạnh buốt nhỏ bé, ở trên cổ hắn, bóp lui bóp tới, vẫn có quy luật tương đối.
"Em từng học qua mát xa à."
Lục Dương hỏi.
Liễu Thanh Thanh nói: "Em có xem qua video ở trên Csite của anh á, trên đó có rất nhiều video dạy về cái này, em rảnh rỗi nên cũng xem một chút, cắm hoa em cũng học trên đó luôn đấy."
Lục Dương cũng chẳng suy nghĩ nhiều.
Đây chính là một bước ở trong kế hoạch của hắn.
Sau khi rót vào thêm năm triệu, hơn nữa cộng với lợi nhuận của công ty, tài chính trở nên sung túc rất nhiều, Lữ Tiểu Vũ nhờ vậy cũng bỏ tiền ra quảng cáo không ít, còn đăng tải thông tin, đăng video lên CCilicili có thể kiếm được tiền, điều này làm rất nhiều người cũng đăng ký một cái tài khoản, upload video của mình lên trên nền tảng, như video về du lịch, nấu ăn, cuộc sống của người mẹ đơn thân....Hiện tại ở khu vực video của CC, trên cơ bản chính là bách khoa cuộc sống lớn nhất, giống với TikTok sau này vậy.
Mặc dù chưa có thuật toán thông minh, nhưng vô luận video gì, chỉ cần tìm kiếm là có thể xem được, có thể căn cứ vào lượt thích để nhận được khen thưởng, xếp hạng, hoặc có thể xếp theo thời gian video, nhờ những điều như vậy, có thể loại bỏ nhiều video chất lượng không tốt.
Vì vậy nội dung video ngày càng phong phú, cái gì mà làm đẹp, trang điểm, quần áo trang sức, ẩm thực...đều xuất hiện trên nền tảng CC.