Sáng sớm thức dậy.
Ngoài trừ Lý Minh Bác đã tỉnh lại rồi, thì hai người còn lại vẫn ngủ say như chết.
Đinh Siêu vốn là thanh niên lười, nên rất ít khi dậy sớm, Lưu Lỗi lúc trước còn rất hạn chế mình, nhưng sáu tháng gần đây thì bắt đầu ngủ nướng mỗi ngày, có đôi khi còn nghỉ luôn cả tiền một.
Không thể không nói.
Hoàn cảnh ảnh hưởng con ngươi.
Phòng 504 bây giờ, Lục Dương rất ít ngủ lại, Lý Minh Bác thì hầu như mỗi ngày đều ngủ ở nhà kho Tây Môn, nên chỉ con Lưu Lỗi cùng Đinh Siêu trong phòng, nên việc Lưu Lỗi bị ảnh hưởng tật ngủ nướng của Đinh Siêu cũng không phải việc gì kỳ quái.
"Lục ca, lại đi chạy bộ à."
Lý Minh Bác đang đọc cuốn sách, nhìn Lục Dương rửa mặt đi ra, hắn mới lên tiếng.
Lục Dương mang giày thể thao, nói ra:" Đúng vậy, ngày nào ta cũng chạy mà, ngươi có muốn chạy chung không."
"Được."
Lý Minh Bác đặt sách xuống, đi tới mang giày vào.
Đi ra sân trường, hai người liền bắt đầu chạy, một vòng quanh sân trường cũng phải bố năm trăm mét, bọn hắn chạy hơn bốn vòng mới dừng lại, tuy chạy bộ không có hiểu quả ngay lập tức, nhưng mỗi ngày đều kiên trì chạy bộ vẫn có rất nhiều hiệu quả, ít nhất Lục Dương cảm giác thân thể mình bây giờ so với lúc trọng sinh thì khỏe hơn rất nhiều, rất lâu rồi hắn vẫn chưa có bị bệnh.
Hắt xì...
Vừa mói nói xong, mũi hắn đã nhảy dựng một cái.
"Lục ca, ngươi bị cảm mạo rồi sao?"
Lý Minh Bác hỏi.
"Không phải, khả năng có người đang nghĩ đến ta."
Lục Dương không nghĩ tới nhanh như vậy mình đã bị mất mặt.
Hay do đêm qua hắn uống quá nhiều bia rồi nhỉ?
Song mới chỉ hắt xì một cái, hắn cũng không coi vào đâu, Lục Dương vẫn cảm giác thân thể mình rất tốt, không có chỗ gì không khỏe cả, thời điểm đi ngang qua căn tin, hắn liền nghe thấy có người gọi mình.
Quay đầu nhìn lại, một chiếc xe Volkswagen Polo dừng ở ven đường, cửa sổ xe hạ xuống, liền xuất hiện khuôn mặt nữ nhân, không phải Lý Nhu thì còn có thể là ai nữa.
"Xin chào học tỷ."
Lục Dương lên tiếng cười chào hỏi.
Lý Minh Bác liền nhìn nữ nhân ở trên xe, cảm giác hắn trở nên khẩn trương, vội vàng nói: "Lục Dương, ta đi mua đồ ăn sáng đây, ngươi an gì."
"Hai cái bánh bao, một ly sữa đậu nành là được."
"Được."
Lý Minh Bác vội vã đi vào căn tin.
Lý Nhu cũng từ trên xe bước xuống, đi tới, trên tay còn mang theo một cái túi.
"Lục Dương, đây là sách Đả Canh Nhân, bác cả vốn muốn gửi qua bưu điện cho ngươi, bất quá ta tiện đường, liền mang dùm về cho ngươi luôn, hơn nữa còn vài quyển nữa còn ở trên xe."
Lục Dương nhân lấy cái túi.
Cầm cầm.
Rất nặng đấy.
Đoán chừng có khoản mười bản ở trong đây rồi.
"Vậy có thể tặng người khác rồi."
Lục Dương tỏ ra hài lòng.
Lý Nhu nói tiếp: "Sách mới của cậu bán rất đắt, nhóm thứ hai in mười vạn cuốn, nhưng mỗi ngày đều có tiệm sách tới lấy, ta đoán không bao lâu nữa, đoán chừng mười vạn cuốn này cũng bay sạch."
"Hiện tại trên mạng cũng đã bắt đầu mở bản, nếu ngươi có bằng hữu cần, có thể bảo hắn lên mạng đặt, chỉ cần một cú click chuột là xong rồi, rất tiện lợi."
Lục Dương nghe cũng hiểu ý tứ của nàng, hắn gật đầu nói: "Được, để ta lên mạng thông báo với mấy người bạn với độc giả một cái, có lẽ có rất nhiều người sẽ lên trên mạng đặt đấy."
Lý Nhu cười cười.
"Được rồi, đồ vật cũng đưa rồi, ta phải về ký túc xá đây."
Nàng quay trở lại lên xe, dẫm chân ga rời đi.
Lý Minh Bác cũng sớm mua xong thức ăn từ căn tin đi ra, hắn mang theo một đống lớn, hai tay đều cầm thức ăn, nhìn ra ngoài đường, chiếc xe đã biến mất.
"Lục ca, vừa rồi là ai..."
Lý Minh Bác có chút tò mò.
"Bạn cùng phòng với Tống Giai, sao, xinh đẹp không?"
Lý Minh Bác có chút đỏ mặt: "Cũng...cũng đẹp."
Lục Dương cười cười, Lý Minh Bác cũng quá thẹn thùng rồi, vừa rồi người ta đến, chào hỏi cũng không chào hỏi, lại viện cớ chạy vào mua bữa sáng, nếu đổi thành Đinh Siêu, đoán chừng người ta có đuổi hắn cũng không thèm đi.
Trở lại ký túc xá, Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi vẫn nằm trên giường, bất quá bọn họ đều đã tỉnh lại, còn đang bất điện thoại.
Lý Minh Bác đặt thức ăn lên bàn, nói ra: "Dậy đi, đồ ăn sáng đây."
Lưu Lỗi trở mình ngồi dậy, nhìn thấy Lục Dương sách về một túi đồ, hắn hỏi: "Lục Dương, ngươi mua cái gì vậy."
Đinh Siêu cũng tò mò nhìn sang.
"Sách mới xuất bản của ta, nhà sách bên kia qua đây tặng a."
Lục Dương lấy ra một quyển nhìn nhìn.
Chất lượng in cũng không tệ.
Dù sao đây cũng là bản giản thể, đối với trang giấy cùng bao bì yêu cầu rất cao, không phải loại sách ở trong mấy cái quầy trong trường có thể so sánh được.
"Lỗi ca, cho ngươi một quyển."
Lục Dương ném tới một quyển trên giường Lưu Lỗi.
"Ta cũng muốn."
Đinh Siêu chủ động nói ra.
"Vội vàng cái gì, đương nhiên là không thể thiếu phần ngươi rồi." Lục Dương cũng ném qua cho Đinh Siêu một quyển.