Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 323: Ngươi Có Phải Bị Ngốc Không? (2)




Loại thủ pháp này tuy đơn giản, nhưng nếu không cẩn thận, đại khái sẽ bị lừa đấy, dù sao, sau lần kiểm tra đầu tiên, biết tờ đầu tiên là thật thì lúc đó người ta cũng sẽ không nghĩ nhiều, cũng sẽ đổi cho đối phương tờ thứ hai, nhưng về sau phát hiện ra tiền giả, thì ngươi đã sớm biến mất vô tung vô ảnh, nếu mà lúc đó có người phối hợp tới làm Chu Đình Đình phân tâm, có lẽ xác suất thành công sẽ cao hơn một tí.

Tuy rằng Lục Dương hoài nghi Chu Đình Đình đối với tiền quá để ý, mới nhịn không được kiểm tra nhiều lần, không nghĩ tới nàng lại rùa rùa phá được một vụ lừa đảo.

Nếu quả thật nàng mà bị lừa một trăm tệ, đoán chừng Chu Đình Đình sẽ buồn rầu mấy tuần liền.

"Về sau thì thế nào?"

Lục Dương muốn biết tiếp câu chuyện đằng sau.

"Về sau hắn chạy a."

Chu Đình Đình có chút tức giận.

Sau khi ta vạch trần hắn, vốn ta định báo cảnh sát, nhưng lão bản lại nói nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, chuyện này coi như xong đi, nhưng ta nhớ kỹ mặt hắn rồi, hắn có hóa thánh tro ta cũng nhận ra.

Haha.

Nhìn bộ dạng căm phẫn của Chu Đình Đình bây giờ, Lục Dương hiểu rõ, chuyện này khẳng định sẽ ảnh hướng lớn tới nàng, đoán chừng về sau không có người chơi trò này trước mặt nàng được nữa rồi.

Tiệm net đúng là nơi ngu long hỗn tạp.

Chuyện gì cũng có.

Mấy chuyện như lão công lên mạng bị lão bá gank về, hay người nào online liên tục 72 tiếng, có người thì mất CMND ở đó, có người thì mất tiền...

Mấy sự tình bừa bãi lộn xộn rất nhiều, Chu Đình Đình nói ra từng chuyện, thỉnh thoảng lại cười vái tiếng...

Lục Dương nghe cũng cảm thấy thú vị.

Đây mới là nhân gian khói lửa a.

Kiếp trước sau khi hắn tốt nghiệp đại học, liền tập trung vào làm tác giả, sau đó đổi nghề sang biên kịch truyền hình rồi đến điện ảnh, tiếp xúc rất nhiều đạo diễn cùng diễn viên, nói thật ra, tầng lớp như vậy vẫn khác xa tầng lớp phía dưới, nên những thứ Chu Đình Đình vừa kể, đối với hắn hết sức mới lạ.

Lục Dương lại hỏi: "Vậy sau khi ngươi tan làm thì làm gì?"

Chu Đình Đình nói này giờ rồi, cũng không câu thúc như lúc đầu, nàng giống như xem Lục Dương trở thành khuê mật của mình vậy, nói ra: "Bình thường sau khi tan làm, ta đều về nhà rất muộn, ở lại tiệm nét mở website lên đọc manga, chúng ta là nhân viên ở tiệm net, nên mỗi tháng đều có hơn một trăm tiếng miễn phí lên mạng, nên để không dùng cũng thật tiếc."

Đối với Chu Đình Đình mà nói, lãng phí là một tội ác tày trời, cho dù là giờ chơi ở tiệm nét, thứ này do không bán được, nếu không Chu Đình Đình cũng đã thanh lý rồi.

"Điều đáng tiếc nhất, ta thích đọc manga Ma Vương, nhưng trên mạng không có sách lậu nữa rồi."

Chu Đình Đình tức giận nắm tay.

"Rõ ràng đang đến đoạn gay cấn, Ma Vương Thái Tử sắp bào thù rồi, vì sao a."

Nhìn bộ dạng Chu Đình Đình bây giờ, Lục Dương cười cười, nàng không hề hay biết, lý do nàng không xem được sách lậu nữa chính là nhờ người đang ngồi cạnh Lục Dương bây giờ a.

Bởi vì tình trạng sách lậu nghiêm trọng, Lục Dương liền thay đổi cơ chế, hạ giá truyện trên nền tảng xuống, trước mắt chỉ đăng truyện trên website CCilicili, hơn nữa còn nói Lữ Tiểu Vũ mời bạn học làm luật sư của mình, gửi công hàm tới những trang web lấy sách lậu, vì vậy mới khiến sách lậu biến mất sạch sẽ, không thể nói hoàn toàn không có sách lậu nữa, nhưng cũng vô cùng khó tìm thấy được, lấy kỹ thuật của Chu Đình Đình, rõ ràng chỉ dựa vào người khác chia sẻ thôi.

"Tại sao không dùng Csite mà xem."

Lục Dương nói ra.

Chu Đình Đình lắc đầu: "Csite tuy hoàn hảo, nhưng muốn đọc manga phải có CC tệ, ta cũng không phải thổ hào, nên lên đó cũng chỉ nghe nhạc xem phim..."

Nghe nhạc cùng xem phim trên Csite đều miễn phí.

Trong lòng Lục Dương cười khổ, nếu muốn biến Chu Đình Đình trở thành ngươi dùng Csite, thì xem ra hơi khó nha.

Cũng khó trách vì sao lưu lượng truy cập Csite ngày càng nhiều, bởi vì miễn phí mà. Trong lòng Lục Dương cũng đành chịu, miễn phí tuy có chỗ tốt của miễn phí, nhưng nếu không có lợi nhuận cho tác giả, thì ai còn rảnh rỗi sáng tác nữa chứ, dù sao sinh sống cũng cần tiền mà.

Nếu tác giả không có lợi nhuận, thì những người vẽ hay, vẽ đẹp, sẽ đổi nghề khác, vì vậy những tác phẩm manga ưu tú cũng càng ngày càng biến mất, thậm chí làm ngành sản xuất cũng sẽ bị ảnh hưởng.

"Ngươi muốn đọc không?"

Lục Dương cười nói.

Chu Đình Đình nói:" Dĩ nhiên là muốn đọc rồi, nếu như miễn phí a."

"Vậy được, ta cho ngươi mượn một tài khoản của Csite, bên trong đều đã đặt mua tất cả manga trên Csite, ngươi muốn đọc truyện gì cũng có."

Lục Dương cười nói.

Chu Đình Đình có chút khó tin.

"Ngươi giàu như vậy sao?"

Đặt mua tự động toàn bộ manga, cái này tốn bao nhiêu tiền,

Nghĩ đến số dư ở trong tài khoản Lục Dương khi bữa, Chu Đình Đình suy đoán, Lục Dương cũng quá xa xỉ rồi, thật là lãng phí mà.

Đặt mua không phải giống như mua nha, nếu một bộ truyện nàng thích thì nàng sẽ mua để đọc, không như Lục Dương cứ đặt mua hết toàn bộ truyện trên website, bộ nào thích thì đọc, không thích thì để đó...

Lục Dương không biết trong lòng Chu Đình Đình suy nghĩ gì, hắn cầm lấy điện thoại, gửi cho nàng một tin nhắn chứa tài khoản mật khẩu qua, Lục Dương tự nhiên sẽ không gửi tài khoản của mình rồi, đây là tài khoản test của công ty, loại tài khoản này cũng không nhiều lắm, cũng chỉ có mười mấy cái, cũng chỉ có lập trình viên cùng Lục Dương là có, chủ yếu là dùng để test những chức năng trên website, vì vậy, trên cơ bản toàn bộ công năng đều đã được mở, cái gì mua được trên CCilicili cũng được mua hết rồi.

Chu Đình Đình cầm lấy điện thoại, nhìn tin nhắn Lục Dương gửi tới, nàng nói ra: "Cảm ơn ngươi nha, chủ thuê nhà lão bản."

"Gọi tên của ta đi." Lục Dương nhìn nàng một cái.

"Cảm ơn ngươi nha, Lục Dương."

Chu Đình Đình nói thêm.

Hai người mất nửa giờ mới giải quyết xong đồ ăn, Lục Dương đem mấy xiên đồ ăn tới đưa cho lão bản tính tiền, lão bản đếm xong, nói ra: "Cộng thêm hai phần súp cùng bánh phở, mì với mấy xiên này là hết ba mươi chín tệ."

Ba mươi chín tệ cũng không nhiều, tính ra hai người chưa ăn đến hai mươi tệ, trả tiền sau, hai người rời khỏi quán ăn, nhìn đồng hồ, đã hơn tám giờ, trong Thành Thôn đèn đuốc vẫn sáng trưng, nhưng bên ngoài trời đã tối hẳn.

Lục Dương lúc này chuẩn bị đi về.

Cùng lúc đó.

Chu Đình Đình chỉ vào một siêu thị nhỏ, nói ra :"Chính là hắn!."

"Gì cơ?"

Lục Dương nhìn sang, cách đó không xa ở trong một siêu thị trước mặt, một người đàn ông đang cùng lão bản nói gì đó, hẳn là muốn mua gì, thân thể nam nhân này nhìn rất gầy, từ phía sau nên không nhìn thấy mặt.

Chu Đình Đình có chút kích động nói: "Chính là cái tên ta nói lừa đảo ở tiệm net, chính là hắn, hắn khẳng định lại muốn gạt người rồi."

Trùng hợp như vậy sao?

Vừa mới nói chuyện xong, hiện tại lại gặp rồi.

Lục Dương nhìn thoáng qua phương hương siêu thị, xem ra gia hỏa này là dân chuyên nghiệp nhà, nếu mỗi ngày đều thoải mái lừa gạt mấy nhà, vậy thì một tháng thu nhập nhẹ nhàng hơn một vạn rồi.

Khó trách nhiều ngươi ứng tuyển vào ngành lừa đảo như vậy.

Chu Đình Đình đang muốn chạy qua, Lục Dương nắm lại tay của nàng, nói ra: "Ngươi làm gì thế?"

"Ta đi nhắc nhở lão bản bên kia, hắn khẳng định muốn lừa người ta." Chu Đình Đình nói ra.

Lục Dương nhịn không được mắng nàng một câu: "Ngươi có phải bị ngốc hay không? Ngươi là một nữ sinh, còn sống ở Thành Thôn, còn xen vào việc của người khác làm gì, nếu như bị hắn trả thù thì làm sao?"

"Loại chuyện như vậy, cho dù bị bắt thì hắn cũng chạy thoát, chạy thoát xong lại tìm ngươi đến bao thù, thì lúc đó ai giúp ngươi?"

Bị Lục Dương nói như vậy, Chu Đình Đình cũng tỉnh táo lại, đúng vậy, nàng chỉ có một mình, nếu như bị hắn ghi hận thì sao? Nhưng mà...Nhìn thoáng qua phương hướng siêu thị, Chu Đình Đình có chút không cam lòng.

Lần trước nàng thiết chút nữa bị lừa a.

Nhìn gia hỏa ghê tởm như vậy, mình lại trơ mắt nhìn người ta lừa gạt sao?

"Làm sao bây giờ !"