Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 295: Lục Dương Là Nam Nhân Tốt (1)




Theo phương hướng Lâm Viện Viện nói, Lục Dương nhìn lại.

Tống Giai đang ở trong quán đồ nướng hướng về phía hắn vẫy tay, không chỉ có mình Tống Giai, mà còn có hai người bạn cùng phòng của nàng, là Lý Nhu cùng Bạch Thịnh.

"Nha đầu này chính là chân chạy vặt a."

Lục Dương liếc qua nhìn Lâm Viện Viện.

Hắn nhớ lại lần trước đi ăn với Lý Triết Viễn, cũng là do Lâm Viện Viện ra ngoài đón mình, ở Đại học luôn có một biểu tượng đại diện cho trường, còn Lâm Viện Viện chính là biểu tượng của phòng Tống Giai a.

Lâm Viện Viện nhìn thấy ánh mắt của Lục Dương, nàng cảnh giác nói: "Ngươi nhìn ta làm gì?"

"Nhìn ngươi ngày càng nhiều thịt."

Lục Dương nhịn không được nói ra.

"Hừ."

Lâm Viện Viện tỏ vẻ bạn thân mình đã bị Lục Dương mạo phạm.

"Lão bản, cho thêm một quả trứng gà." Nhìn thấy bún xào của mình sắp xong rồi, Lục Dương dặn dò một câu, sau đó quay sang nói với Lâm Viện Viện: "Ngươi về trước đi, chờ bún xào ta xong, liền qua."

"Ngươi đừng có mà quên đấy."

Lâm Viện Viện trả lời, rồi vội vàng chạy về, nàng một khắc cũng không muốn đứng cạnh Lục Dương.

"Ta chán ghét như vậy sao?"

Nhìn Lâm Viện Viện rời đi giống như chạy trốn, Lục Dương nhịn không được nghĩ nghĩ.

Bún xào một tí đã làm xong, bởi vì thêm một quả trứng gà, nên tổng cộng hết bảy tệ, trả tiền xong, Lục Dương bưng bún xào vào quán nướng.

"Bạn học, ăn gì không?"

Bà chủ cửa hàng nhiệt tình mời gọi.

"Bằng hữu của cháu kêu qua."

Lục Dương chỉ vào bàn Tống Giai, sau đó đi tới.

Cái bàn vừa đủ bốn vị trí, mấy nữ sinh đều đã ngồi, Lục Dương đem bún xào đặt lên bàn, sau đó chuyển một cái ghế tới đây, ngồi xuống ở một chỗ gần cái hành lang bên cạnh.

Nhìn mấy món ăn trên bản, Lục Dương công nhận khẩu vị mấy nữ sinh này không tệ.

Lý Nhu nhìn món bún xào của Lục Dương, nói ra: "Có muốn ăn thêm một chút không."

"Thôi được rồi, buổi tối ta ăn ít lắm."

Đem chiếc đũa một lần dùng mở ra, Lục Dương nói.

"Bún xào nhiều như vậy, còn nói ăn ít một tí." Lâm Viện Viện lẩm bẩm, nàng ngồi bên cạnh Tống giai, nhỏ nhắn xinh xắn, giống như một chú chim con vậy.

"Ta hiện tại vẫn là tuổi ăn tuổi lớn, không giống như ngươi."

Lục Dương ăn một miếng bún xào, không thể không khen, mùi vị coi như không tệ, vị cay mười phần, còn có rau giá, xà lách non, bảy tệ một phần đã coi như rất rẻ.

"Ta thì sao? Ta vẫn ở tuổi ăn tuổi lớn." Lâm Viện Viện có chút không phục.

"Nhưng ngươi lại có chỗ lớn chỗ không."

Lục Dương ngẩng đầu, liếc qua đồn thượng(ngực) hùng vĩ của Lâm Viện Viện.

"Giai Giai tỷ, hắn lại khi dễ ta."

Lâm Viện Viện cũng hiểu Lục Dương đang chế giễu nàng.

"Ta cảm thấy Lục Dương nói cũng đúng, ngươi trổ mã quá tốt rồi, không thể lại to quá." Tống Giai cũng nói, ở phòng các nàng, chỉ có Lâm Viện Viện là nhỏ tuổi nhất nhưng cũng là lớn nhất.

Bạch Thịnh cùng Lý Nhu cũng nở nụ cười.

Lâm Viện Viện có chút bất lực.

Cả đám liên kết lại khi dễ một mình nàng.

Nhìn Lục Dương đang ăn bún, Lý Nhu mặc âu phục tìm chủ đề nói ra: "Lục Dương, ngươi lại ra sách mới rồi à."

"Đúng vậy, mới viết một quyển mới."

Lục Dương không biết sao Lý Nhu lại hỏi mình về vấn đề này.

Tống Giai ở một bên giải thích: "Vừa rồi chúng ta mới nói chuyện này xong, vốn còn muốn hẹ ngươi đi ra, không nghĩ tới ở Tây Môn lại gặp được, đại tỷ Lý Nhu có việc muốn thương lượng cùng ngươi."

"A, học tỷ, có chuyện gì vậy."

Lục Dương nhìn thoáng qua Lý Nhu.

Lý Nhu nói ra: "Là thế này, ta có một người bác làm phó tổng giám đốc ở nhà xuất bản, gần đây thị trường không tốt, xuất bản sách báo đều không có lợi nhuận nên ông rất buồn sầu, cho nên muốn thử xuất bản tiểu thuyết văn học mạng một lần."

"Học tỷ, ngươi vừa ý tiểu thuyết của ta à."

Lục Dương kinh ngạc nói.

Đã nói đến như vậy, Lục Dương cũng đã đoán được ý tứ của Lý Nhu.

Văn học mảng muốn xuất bản giản thể cũng không được dễ dàng, nếu có thể được xuất bản, tương đương với thân phận và địa vị đã được người ta coi trọng.

Dù sao văn học mạng cũng chỉ là văn học mạng, mặc dù chúng đều được thích đọc, nhưng địa vị vẫn còn chưa cao, đôi khi tác giả văn học mạng cũng không dám nhận mình là tác giả, bình thường đều chỉ tự xưng là viết lách trên mạng, loại công việc này, nếu đột nhiên bị người nhà phát hiện, còn bị mỉa mai một phen.

Nhưng có ấn phẩm liền không giống như vậy, ít nhất là đã có sách xuất bản, sách của Lục Dương, cũng vẻn vẹn xuất bản phồn thể mà thôi.

Kiếp trước, nếu có cơ hội xuất bản giản thể, hắn nhất định sẽ mừng rỡ không thôi, nhưng hiện tại, Lục Dương vô cùng bình thản, xuất bản mà thôi, không tính là cái gì, hắn đã có danh khí, coi như Lý Nhu không tìm hắn, cũng sẽ có nhà xuất bản khác liên hệ, huống hồ, hắn còn cần phải người ta xuất bản sao? Tự mình bỏ tiền ra xuất bản sách mình không được à.

Lý Nhu cũng không quanh có lòng vòng.

Nàng nói ra: "Tống Giai nói sách mới của ngươi rất hay, ta cũng đã đọc thử, cảm giác phi thường tốt, bối cảnh hấp dẫn, hơn nữa hành văn ưu mỹ, ta nghĩ, để bác mình xuất bản một ít thử xem, coi như là thử sức nóng thị trường."

Nữ nhân này nhìn qua không đơn giản a.

Lục Dương nhìn thoáng qua Lý Nhu.

Thời đại đang phát triển, xã hội tiến bộ, văn học cổ điện đã không thể làm thỏa mãn mọi người rồi, có thể nhìn ra điểm này, nói rõ ánh mắt Lý Nhu không tệ, ít nhất không giống như mấy gia gia ở bộ văn học.

Bất quá, Lục Dương cũng không có khả năng cứ như vậy đáp ứng, cho dù hai người có chút giao tình.

Hắn để đũa xuống, nghiêm túc nói ra: "Học tỷ, kinh doanh nói chuyện kinh doanh, nói thật, phí xuất bản của tiểu thuyết của ta rất cao."

"Ngươi không ngại nói một chút về điều kiện của mình chứ." Lý Nhu suy nghĩ một chút nói ra.

Lục Dương nói: "Như thế này, ta có một quyển sách Tu Chân Trở Về, đã được xuất bản phồn thể, giá tiền là một nghìn chữ hai trăm, toàn bộ là ban trăm vạn chữ xuất bản hơn mười ba cuốn sách, đại khái khoản sáu mơi vạn đi, đương nhiên, giá đó là lúc ta còn là ngươi mới, hiện tại ở qidian ta đã là tác giả đại thần, danh khí thậm chí vượt quá tác giả đại thần bình thường, mấy ngày trước biên tập xưởng in đã liên hệ qua, muốn xuất bản sách mới của ta phiên bàn phồn thể, giá cả đại khái từ bảy trăm đến một nghìn, trước mắt vẫn còn đang deal hợp đông..."

Nghe được giá tiền này.

Mí mắt Lý Nhu nhảy dựng lên.

Trong lòng cũng yên lặng tính một cái.

Coi như lấy giá thấp nhất bảy trăm nghìn chữ, tiểu thuyết viết ba trăm vạn chữ, vậy cũng phải tối hơn hai trăm vạn phí xuất bản rồi, với lại giá giản thể còn cao hơn phồn thể...

Vậy cũng quá mắc rồi.

Lâm Việ Viện cũng bẻ ngón tay tính tính, cũng không tính ra một cái giá, nàng có chút khó tin nói: "Nghìn chữ một nghìn tệ, vậy là một chữ một tệ sao?"

Nhìn thoáng qua Lâm Viện Viện, Lục Dương nói ra: "Ngươi có thể hiểu như vậy, bất quá thực tế khẳng định cao hơn giá này nhiều, một tệ một chữ chỉ là giá xuất bản phồn thể, còn có đặt mua trên mạng, cái này còn kiếm nhiền tiền hơn, đương nhien, còn có tiền bản quyền cải biên manga, bản quyền chuyển thể anime, bản quyền phim điện ảnh,.. một đống bản quyền này bán ra cũng đã kiếm được rất nhiều rồi."

Lâm Viện Viện có chút ngây ngốc.

Cái này là bao nhiêu tiền.

Nàng mới chỉ nghĩ một tháng Lục Dương kiếm được mười vạn đã là không tệ rồi.

Nếu nói như vậy, Lục Dương một tháng kiếm được bao nhiêu?

Đừng nói hắn là phú ông trăm vạn nhá.

Lý Nhu suy nghĩ một lát, nói ra: "Nói thật, giá tiền này hơi vượt quá dự liệu của ta, không nghĩ tới đại thần văn học mạng lại kiếm nhiều tiền như vậy, giá mắc như vậy, chúng ta quả thật không chịu nổi."

Sinh ý nhà xuất bản bây giờ không tốt, không có bồi thường tiền đã coi như vạn hạnh rồi, mặc dù bác cả nhà mình có lòng cải cách, nhưng tuyệt đối không dám cầm ra mấy trăm vạn để xuất bản một cuốn tiểu thuyết trên mạng.