Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 251: Cuộc Gọi Của Mẹ Vợ (2)




"Ngươi rất xấu."

Lục Dương không thèm để ý chút nào, nói: "Không có biện phát a, kìm lòng không được, ai bảo em xinh đẹp như vậy."

Nhận xong điện thoại, làm Quan Nguyệt tỉnh táo lại không ít, nói Lục Dương không được làm chuyện gì nữa, chỉ cho phép hắn ôm ngủ.

Dù sao cũng đến bước này rồi, quan hệ coi như tiến thêm một bước, đã tới bước này, thì cũng có bước sau, Lục Dương cũng không vội vàng, ôm Quan Nguyệt ngủ tới sáng.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Lục Dương đi trả phòng.

Hai người tới căn tin đại học Hà Đông ăn bữa sáng.

"Em không phải có tiết sao? Tranh thủ thời gian đi đi."

Lục Dương đem khay đồ ăn trả lại chỗ cũ, sau đó nói.

"Vậy còn anh?"

Quan Nguyệt hỏi.

"Tí nữa thợ sửa tới, anh xem tình hình thế nào, nếu không có vấn đề gì, thì sửa xong anh quay về trường học của mình luôn, tới nơi thì gọi điện cho em biết."

"Ừ, cũng được."

Tiễn Quan Nguyệt tới phòng học, Lục Dương lúc này mới thoải mái đi đến cổng trường học.

Đến nơi.

Lục Dương leo lên xe, khởi động, chạy đi, Quan Nguyệt dù sao cũng là một tiểu ngốc, bằng lái xe cũng chưa có, nên tương đối dễ bị lừa, xe của hắn mới mua làm sao dễ hỏng như vậy.

Phải biết con xe này của Lục Dương, chạy cũng chưa tới hai nghìn km đâu đấy, cũng không va chạm, cọ xát gì.

Trên đường trở về, xe cộ trên đường đông hơn hôm qua rất nhiều.

Vừa lái xe, Lục Dương còn nhận được cuộc gọi của Lữ Tiểu Vũ, nói hắn đừng quên hôm nay có phỏng vấn. Xem ra Lữ Tiểu Vũ vẫn tương đối lo lắng vị chủ tịch lười biếng này.

Khoản 9:30, Lục Dương lái xe đến vườn khởi nghiệp, dừng xe dưới tòa nhà, Lục Dương đi vào công ty.

Dặn dò đám người Trần Dư vài câu, Lục Dương trực tiếp đi vào văn phòng Lữ Tiểu Vũ: "Đồng chí Tiểu Vũ, ngày hôm qua đi chơi vui không?"

Lục Dương cũng biết ngày hôm qua Lữ Tiểu Vũ dẫn chất nữ của mình đi chơi.

"Vui vẻ cái rắm, ngươi cũng biết Lữ Tiểu Bạch là con quỷ nhỏ mà."

Lữ Tiểu Vũ tức giận nói.

Không biết xảy ra chuyện gì, làm cái cô cô này oán niệm không nhỏ nhỉ, Lục Dương nghĩ thầm.

"Con bé còn nhỏ mà, thích nghịch ngợm gây sự thôi." Lục Dương cười cười, hắn chuyển cái ghế tới ngồi đối diện Lữ Tiểu Vũ,nói ra: "Sơ yếu lý lịch của người phỏng vấn hôm nay đâu, đưa đây ta xem chút."

Lữ Tiểu Vũ cầm lấy một chồng hồ sơ li lịch đưa cho Lục Dương.

Lục Dương nhìn từ trên xuống dưới.

Vương Hàng, nam, 26 tuổi, tốt nghiệp Đại học mỹ thuật Tứ Xuyên, tác phẩm tiêu biểu < Huyền Thoại Tương Lai> , kỳ vọng tiền lương 5000-8000 tệ, ưu thế cá nhân....

Triệu Vân, nữ, 29 tuổi,...

Đàm Vi, nữ,24 tuổi.

Tổng cộng có 21 hồ sơ, trong đó bảy người ứng tuyển vào vị trí vẽ manga, một người trẻ tuổi ứng tuyển vào làm biên kịch, hai người là lập trình viên.

Sau khi xem xong, trong lòng Lục dương đã hiểu, trí nhớ hắn từ sau khi trọng sinh cũng rất tốt, nhìn một lần thôi cũng nhớ được 3/4 tin tức trong đó, lần tuyển nhân viên này vẫn là Lữ Tiểu Vũ sét duyệt hồ sơ, nên những người tới đây phỏng vấn, trên sơ yếu lý lịch không tìm ra khuyết điểm gì, đều phù hợp với yêu cầu của công ty.

Bất quá cụ thể thế nào, còn phải gặp mặt mới biết.

Thời gian hẹn phỏng vấn là mười giờ, nhưng mới đến chín giờ năm mươi, trên cơ bản mọi người đã tới đông đủ, bên nhân sự đã sớm nhận được tin tức, nên đem đám người phỏng vấn tới phòng họp nghỉ ngơi, hơn nữa còn pha trà ngon cho bọn họ.

Ở trong văn phòng Lữ Tiểu Vũ, Lục Dương kêu lão Chu đi tới thử trình độ của hai vị lập trình viên.

Một người họ Diệp, một người họ Viên.

Dù sao vấn đề kỹ thuật, Lục Dương cùng Lữ Tiểu Vũ cũng không hiểu nhiều, trên cơ bản đều do lão Chu ra đề mục, để hai người giải đáp, lại nói chuyện về một chút vấn đề nghề nghiệp, cùng mong ước của hai người bọn họ, xong việc, Lục Dương nói hai người về trước, chờ tin tức."

"Thế nào?"

Sau khi hai người rời đi, Lục Dương hỏi lão Chu bên cạnh.

Vừa rồi lão Chu hàn huyên với bọn họ không ít về vấn đề nghiệp vụ, Lục Dương nghe cũng không hiểu gì.

"Kỹ thuật thì rất tốt, nhưng mà có chút hơi lớn tuổi." Vấn đề này tuy Lục Dương đã từng nói không để ý lắm, nhưng lão Chủ phải hỏi lại một lần, dù sao lập trình viên lớn tuổi, cũng không còn đầy sức sông như người trẻ.

"Vấn đề này không cần phải quan tâm, chúng ta cũng không phải công ty thuần về công nghệ, mỗi ngày đều tăng ca chết đi sống lại, chỉ cần lúc đi làm nghiêm túc làm việc là được."

Lục Dương nói ra.

Người trung niên, có phòng có xe, xác thực rất dễ lười biếng, trừ khi giống như Trần Dư, vừa mới kết hôn không được mấy năm, nhà còn đang mua trả góp, áp lực sinh hoạt rất lớn, nên phải chăm chỉ làm việc để kiếm tiền.

Với lại yêu cầu Lục Dương với lập trình viên không cao, nhiệm vụ bọn họ chỉ cần bảo vệ trang web cho tốt, đừng bị DIOS hày gì là được, còn có một số công năng nho nhỏ, còn cần bọn hắn làm việc, dù sao cũng chỉ mấy công năng nho nhỏ, mấy đoạn code mà thôi, việc này mà còn đi nhờ người ngoài làm thị cũng thật là, với lại, dù sao người trong công ty cũng tín nhiệm hơn người ngoài nhiều.

"Gửi cho bọn họ offer, lương căn bản một tháng bốn nghìn."

Lục Dương trầm giọng nói ra.

Lương căn bản một tháng bốn nghìn cũng không phải là cao, nhưng ở thành thị nội địa trong nước, lương của IT cũng cỡ này, huống chi bên Lục Dương còn làm năm ngày nghỉ hai.

Lữ Tiểu Vũ nhẹ gật đầu, sau đó ở hợp đồng viết viết, sau khi viết xong, nàng ngẩng đầu, nói ra: "Phòng họp bên kia cũng đủ người rồi, chúng ta đi qua phỏng vấn thôi, ngươi có phương pháp gì chưa?"

"Cho ta mượn laptop một chút."

Mở ra file word, Lục Dương gõ mấy trăm chữ, sau đó nói: "Mang theo máy tính đi, chúng ta đi thôi."

Đi vào phòng họp.

Một đám người đang nhỏ giọng trò chuyện với nhau.

Những người ở đây, ngoài trừ biên kịch đang ở bên ngoài, thì đều là ứng tuyển vào vị trí vẽ tranh, đại bộ phần đều rất còn trẻ, có người còn là sinh viên mới ra trường, bọn họ hiếu kỳ đánh giá công ty này không thôi.

"Xấu hổ quá, làm cho mọi người đợi lâu rồi."

Vừa vào cửa, Lục Dương liền mở miệng nói chuyện, trong phòng họp lập tức yên tĩnh lại.

"Tôi là Lục Dương, là lão bản ở đây."

Lục Dương giới thiệu đơn giản một chút về công ty, rồi mới vào vấn đề: "Bởi vì công ty mua rất nhiều quyển tiếu thuyết ưu tú,nên cầm rất nhiều nhân viên để vẽ, với lại tôi lại yêu cầu chất lượng rất cao, nên mọi người nếu vào làm việc sẽ phải chịu rất nhiều áp lực, đương nhiên là tiên lương tuyệt đối cũng không ít, ở trong công ty hiện tại có năm người vẽ truyện, trong đó có hai người tháng nay thu nhập hơn một vạn."

Trong phòng lần nữa vang lên tiếng nghị lận nho nhỏ.

Thu nhập hơn một vạn a.

Ở thời đại này vẫn tương đối là hiếm thây, cho dù là mấy ngươi chuyên vẽ manga lâu năm.

Lương cao hơn một vạn đã hiếm thấy rồi, vậy mà ở đây có hai người lương đến hơn một vạn.

"Mọi người vào đây làm việc, sẽ được thưởng thêm doanh số tác phẩm, phần trăm thưởng thì đã dán sẵn ở bên ngoài công ty rồi, rành mạch, công bằng, công chính, một tháng kiếm được bao nhiêu hoàn toàn phụ thuộc vào năng lực cá nhân của mình."

"Sơ yếu lý lịch mọi người, tôi đều nghiêm túc đọc qua một lần, mọi người có mặt ở đây, đều là những người vượt qua vòng sét duyệt, rất xuất sắc, nhưng, muốn vượt qua vòng phỏng vấn cuối cùng ở đây, còn cần phụ thuộc vào trình độ của mọi người, ở đây, tôi có hai đề mục, mọi người có một tiếng để hoàn thành tác phẩm, tác phẩm nào tôi thấy đạt, thì chúc mừng mọi người đã là thành viên mới của công ty."

Cuộc thi như vậy, làm mọi người ở đây hưng phấn không thôi, dù sao toàn là người trẻ tuổi, ai ai đều rất tin tưởng vào năng lực của mình, không bao giờ có cảm giác mình lại kém hơn người ta được.

Lục Dương cầm lấy laptop của Lữ Tiểu Vũ, kết nối với máy chiếu, sau đó mở ra file word, nói: "Đề bài ở đây, ở đây có hai nhân vật, tôi đã miêu tả từng chi tiết của mỗi nhân vật rồi, mọi người hãy chọn cho mình một nhân vật để vẽ..."

Một đám người đều mở to hai mắt nhìn lên màn hình.

Nhân vật đầu tiên.

Dương Nhất, tam sư huynh của phái Huyền Môn, là một thanh niên vô cùng thích thể hiện, cảnh ưa thích nhất là đưa lưng về phía mọi người, tay cầm Càn Khôn Nhật, nhìn thế gian như chốn không người.

Nhân vật thứ hai.

Tống Tiểu Bạch, tứ sư huynh của phái Huyền Môn, là ngươi ưu thích luyện đan, vì luyện đan mà bất chấp mọi thứ, mỗi ngày đều lôi thôi lếch thếch, vì luyện đan có thể sẵn sằng hi sinh tất cả, thậm chí có thể lấy người sông để luyện.