Cái thằng này!!
Lục Dương thật không biết, sau khi hắn tốt nghiệp, làm sao có thể thành công thi đậu vào biên chế nhà nước.
Khả năng chắc dùng thiên phú dị bẩm đi.
Nhìn hắn như vậy, khẳng định cấp ba cũng trốn học không ít, vậy mà vẫn có thể thị đậu vào trường đại học hạng 2, nói rõ bản thân hắn cũng rất thông minh đấy.
Chỉ là trí thông minh của Đinh Siêu, đều dùng vào tà môn ngoại đạo rồi.
Tiếng chuông vào học kêu lên.
Lão sư Cao bước vào lớp.
Ông cũng không hề điểm danh, chỉ nói một chút đơn giản về kỳ thi vừa rồi, sau đó lại tiếp tục giảng nội dung bài mới, phương thức giảng bài vẫn giống như trước kia, không có chút nào thay đổi, tựa như Khương thái công câu cá vậy, nguyện học thì học, không muốn học thì thôi.
Lục Dương cũng tập trung nghe một hồi, nghe xong, phát hiện mình không hiểu gì cả, hắn cũng đã nghỉ được nửa học kỳ rồi, hẳn là bây giờ đã không còn theo kịp, về phần trí nhớ kiếp trước về môn này, cũng đã sớm quên sạch.
Thời điểm hắn đang buồn chán, đột nhiên gửi thấy một mùi thơm quen thuộc, sau đó liền nhìn thấy Trần Thu Nguyệt đang ngồi cạnh mình.
"Em sao lại chạy tới đây?"
Lục Dương kinh ngạc hỏi.
Trần Thu Nguyệt hừ một tiếng, nói: "Ngươi cùng Từ Thi ở trong lớp chim cò thế nào ta mặc kệ, nhưng bây giờ nàng không có ở đây, ta không thể đến đây được sao?"
"Anh không có ý này." Lục Dương biết rõ, bình dấm chua lại bốc mùi rồi, hắn cười khổ một tiếng, nói ra: "Em không phải đã quay về ký túc xá sao?"
"Từ Thi ngủ rồi, ta ở bên đó làm gì nữa, còn không bằng tới đây vui đùa một chút." Trần Thu Nguyệt giải thích một câu, sau đó nhìn thấy mấy bức vẽ ở trên mặt bàn.
"Mấy bức vẽ này do Từ Thi hôm qua thức để vẽ ư?"
Trần Thu Nguyệt cầm lên nhìn nhìn, Lục Dương cũng không kịp ngăn nàng lại.
Thấy được ý đồ của Từ Thi trong bức vẽ, ánh mắt của Trần Thu Nguyệt kỳ quái.
"Đừng có nhìn anh như vậy, anh chỉ nói Từ Thi vẽ thử manga mà thôi, không nghĩ tới nàng ấy lại vẽ thành cái dạng này, đây là chủ ý của Từ Thi a." Lục Dương bất đắc dĩ giải thích.
"Ta hiểu rồi, Từ Thi lại muốn làm người vợ cả, ngươi xem, nàng đem mình hóa thân thành nữ nhân đâu tiền của Lâm Tam, quả nhiên nha đầu này, tâm tư thật sâu a."
Trần Thu Nguyệt nhìn nhìn hình tượng nhân vật, càng nhìn càng thấy hai nhân vật giống Lục Dương cùng Từ Thi.
"Không có, chỉ là hình tượng nhân vật phù hợp mà thôi, em không thấy Lâm Tam chỉ giống anh được vẻ đẹp trai thôi sao..."
"Giống cả hoa tâm nữa."
Trần Thu Nguyệt uốn nắn lại lời nói Lục Dương.
Lời này Lục Dương cũng không thể giải thích được, giải thích thế nào, cũng đều là xảo ngôn thôi.
"Không được, không được..."