Bầu không khí im lặng một chút.
Lục Dương có thể nghe ở được tiếng thở nặng bên trong điện thoại của Quan Nguyệt.
"Lục Dương, ngày mai giao thừa em tới nhà của anh để làm gì?"
Quan Nguyệt nhỏ giọng nói ra.
"Còn có thể làm gì nữa? Đương nhiên là cô vợ xấu xỉ phải ra mắt cha mẹ chồng rồi, ngày mai vừa có dịp luôn."
Lục Dương nỏi thẳng ra.
"Nhưng mà, ta còn chưa....."
Quan Nguyệt lắp bắp nói ra, cũng không biết nàng muốn nói gì, Lục Dương tự nhiên mời nàng đến nhà, nàng vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị tâm lý.
Lục Dương bình tĩnh nói: "Anh nhớ năm trước em nói, nhà em ăn giao thừa buổi trưa, còn nhà của anh thì buổi tối, chờ em ăn trưa xong xuôi thì qua nhà anh luôn, làm bữa cơm giao thừa, anh sẽ đi nói cho bạ mẹ mình biết."
"Quyết định như vậy đi."
"Lục.. Lục Dương..."
Điện thoại đã tắt ngang.
Lục Dương đã cúp điện thoại.
Quan Nguyệt lặng lẽ nhìn thoáng qua mẹ mình đang viết bệnh án, khuôn mặt trắng nón của nàng bỗng chốt ửng đỏ, ngày mai thật sự qua nhà Lục Dương sao?
Còn ăn cơm tất niền, điều này không phải là...
Quan Nguyệt không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
Điều này đại biểu cái gì, đại biểu cho Lục Dương muốn giới thiệu nàng cho cha mẹ hắn biết, chỉ cần được cha mẹ Lục Dương tán thành, thì nàng sau này sẽ là con dâu trong nhà Lục Dương rồi.
Đáng ghét, tại sao hắn lại cúp ngang như vậy.
Ta không có kinh nghiệm mà, làm gì bây giờ?
Có nên hỏi mẹ mình không.
Không nên, không nên, nàng đánh ta chết mất.
"Quan Quan, con làm sao vậy, ai gọi cho con thế?"Thời điểm Quan Nguyệt đang nghĩ ngợi lung tung, Lâm Thanh Nhã đã không biết đứng lên từ lúc nào,tò mò nhìn con mình.
"Không có... không có gì mẹ, bạn học gọi tới thôi."
"A, mẹ phải đến khám bệnh rồi, con ở chỗ này chơi đi, tí nữa hai mẹ con mình cùng tan tầm."
Lâm Thanh Nhã cảm thấy Quan Nguyệt hơi kỳ quái, nhưng cũng không thể tượng tưởng được, ngày mai con gái nhà minh đi gặp cha mẹ chồng rồi.
Nhìn mẹ rời khỏi văn phòng, Quan Nguyệt mới cận thận vuốt ngực, lấy điện thoại ra, lên mạng tìm thử xem.
"Lần đầu tiên gặp gia đình nhà chồng nên chú ý cái gì."
"Nếu như bị cha mẹ chồng không thích, làm sao để tu bổ mối quan hệ."
"Lần thứ nhất tới nhà đàng trai, nên mang theo lễ vật gì."
"Mẹ chồng đều rất ghét con dâu sao?"
....
Lục Dương từ phòng mình ra ngoài.
Lục Vĩ ngồi ở cửa ra vào, đang cầm lấy con dao phay chặt thịt dê, miếng thịt dê này cũng bị mặt trời làm cho hư rồi, quá cứng y, làm Lục Vĩ chặt từ nãy giờ vẫn chưa xong.
Tiền Vân ngồi xổm ở bên cạnh, đem từng khối thịt dể được chặt bỏ vào trong chậu.
"Mẹ, bây giờ mới làm thịt dê à."
Lục Dương đi tới, nhìn từng miếng dùi dê được ướp trong ớt, cảm giác của hắn rất muôn cắn thử một miếng.
Tiền Vân không có ngẩng đầu, nói ra: "Trước cắt ra để ướp, ngày mai sợ bận nhiều chuyện nên làm không kịp, còn phải đi dán câu đối đây này."
Lục Vĩ cùng dừng tay lại, để dao phay qua một bên, đem thịt dê chặt được đều bỏ vào chậu gia vị, nói ra: "Tiểu Dương, lần này con có lộc ăn, mẹ con lần này làm nửa cái đùi dê đấy."
"Nhiều như vậy sao, mẹ, không phải ngày mai mẹ biết có người tới chứ." Lục Dương cười hỏi.
"Cái gì? Ngày mai có khách sao?"
Tiền Vân có chút mờ mịt.
"Mẹ biết không, là Ngô Bá sao? Cũng được, nhưng mà Ngô Bá sao không ở nhà mình mà ăn cơm tất niên, chạy tới gia đình chúng ta làm gì."
"Không phải Ngô Bá đâu mẹ, người khác."
Lục Dương lắc đầu.
Tiền Vân nghĩ nửa ngày cũng không biết là ai mà ngày mai sẽ tới nhà mình.
Ngược lại thì Lục Vĩ ở một bên trêu ghẹo nói ra: "Không phải ngày mai Tiểu Dương sẽ đem bán gái tới chứ."
Nói xong còn cười rộ lên một tiếng.
Tiền Vân mắng hắn một câu: "Già mà còn không đứng đắn."
"Mẹ, mẹ mắng oan ba rồi, cha đoán đúng rồi đó, đúng là phụ tử liền tâm, con chưa nói ra mà cha đã biết."
Vừa dứt lời.
Lục Vĩ đang định cầm lấy con dao phay liền cứng đờ tay, Tiền Vân cũng mở to hai mắt mà nhìn con mình.
"Thiệt hay giả, con trai, loại việc quan trọng này con không thể nói lung tung được."
Tiền Vân giật giật áo Lục Dương, tâm tình kích động không thôi.
Lục Vĩ cũng đứng dậy, ánh mắt phát ra thần thái.
"Thật mà, không phải cha đoán được rồi sao? Còn kích động như vậy làm gì, ngày mai bạn gái của con tới, cũng chính là con dâu tương lai của hai người, muốn qua nhà chúng ta ăn bữa cơm tất niên."
Lục Dương nghiêm túc nói ra.
"Trời ơi, cái thằng nhóc này, việc lớn như vậy, sao bây giờ mới nói."
Tiền Vân xoa xoa bàn tay.
Sao đó bà nhìn Lục Vĩ, nói ra: "Chặt hết thịt dê đi, không cần để giành."
Nói xong, lại chạy tới phòng bếp.
"Mẹ, mẹ làm gì vậy."
"Mẹ xem trong phòng bếp còn có đủ đồ ăn không, cái tên tiểu tử thúi này, chuyện lớn như vậy thì bây giờ mới nói, không nói sớm một chút, mẹ còn phải chuẩn bị."
Lục Vĩ chặt đùi dê, động tác trên tay ông nhanh hơn lúc nãy nhiều, vừa chặt vừa hỏi: "Là nữ sinh lần trước đứng trước cửa nhà mình sao?"
Lục Dương biết cha mình đang nhắc đến Liễu Thanh Thanh, hắn lắc đầu, nói ra: "Không phải, lần trước là bạn học của con thiệt mà."
"Không phải à."
Phụ thân có hơi chút thất vọng.
Hắn vẫn cho rằng cô gái lần trước là bạn gái con mình, nhìn nha đầu kia, lớn lên cũng đẹp, ăn mặc cũng rất mộc mạc, nhìn qua là biết gia đình bình thường, không nghĩ tới mình lại đoán sai.
"Sao vậy cha, ngài thất vọng à, hay là con cưới luôn cô ấy làm vợ là được rồi." Lục Dương trêu ghẹo nói ra.
Lục Vĩ cười ha hả nói: "Cái thằng tiểu tử này, còn ban ngày mà đã nằm mơ rồi, cho dù là cô gái nào cũng phải hợp nhau với con đã, thì mới sinh sống cả đời được, xinh đẹp thì được gì, không phải lâu ngày cũng đều già đi sao."
"Cha, không phải cha cưới một người xinh đẹp sao?"
Lục Dương hướng về phòng bếp chép miệng nói.
Sắc mặt Lục Vĩ đỏ lên.
"Xinh đẹp cũng là ưu thế."
Biết rõ con dâu tương lai sắp tới nhà mình, hai vợ chồng bọn họ liền vội vàng chuẩn bị, Tiền Vân vốn làm tám món để ăn tất niên, nghe tin con dâu tới nàng tăng lên gấp đôi, biến thành mười sau món.
Lục Vĩ thì đi ra ngoài dọn tuyết, còn tới siêu thị mua một số hàng.
Ngoài ra.
Để chào đón con dâu lần đầu tới nhà, bọn họ còn mua hai cái đèn lồng đỏ thẫm treo ở ngoài cửa.
Vốn Tiền Vân làm món ăn bằng đồ siêu thị, nhưng nghe tin xong, nàng đem toàn bộ đổi thành đồ tương sống, tất bật đến tối mới chuẩn bị xong.
Lục Dương còn muốn vào phòng bếp giúp mẹ mình nhưng lại bị bà đuổi ra, rảnh rỗi nên không có việc gì làm, hắn trở lại phòng mình, mở ra website CCmanga nhìn nhìn, công ty đã nghỉ tết, nhưng trang web vẫn còn hoạt động bình thường.
Lượt truy cập vào trang web tăng lên rất nhiều, tùy tiện mở một cuốn manga, phía dưới cũng có nhìn thấy rất nhiều bình luận, trên cơ bản đều là tài khoản đã xác nhận thông tin.
Hắn lại kiểm tra bài danh của trang web, trong cùng loại website về mảng truyện tranh và giải trí, CCmanga từ hạng một trăm sau mươi hai đã tăng lên thành hạng năm mươi chín, nên biết CCmanga ra mắt cũng chưa đến một tháng mà thôi.
Đặng nhập vào tài khoản quản lý, Lục Dương nhìn thông tin nạp tiền.
Từ lúc nền tảng CC mở ra chế độ VIP cũng chưa đến một tháng, số tiền hội viên nạp vào để đọc truyện đã tăng lên nhanh chóng, tính từ lúc đó đến bây giờ, tổng số tiền người dùng nạp đã hơn sáu vạn rồi.
Chia theo tỉ lệ hôi viên đăng ký tài khoản, thì mỗi tài khoản đã nạp khoản năm trăm tệ rồi.
Đối với thành tính như vậy, Lục Dương vô cùng hài lòng, phải biết rằng, hiện tại trang Web thu phí cũng chỉ rải rác mấy bộ manga mà thôi.
Nhìn thấy trước mặt cũng không tệ lắm, nhưng Lục Dương cũng cảm thấy chưa đủ, đợi đến sang xuân, hắn sẽ làm lớn một phen. Cho đến lúc đó, CCmanga, à không... Nền tảng CC sẽ ngang trời xuất thế, trở thành một con hắc mã trong cuộc đua ngành văn hoa mạng.
Cái gì A site, B site, thì đến lúc đó đều phải đứng qua một bên.
Tương lai Internet phát triển, nền tảng ACG lớn nhất chỉ có C site mà thôi.
So sánh Lục Dương lúc này đang tự tin vạn phần, thì Tiền Vân có chút lo lắng không thôi.
"Lão công, làm sao bây giờ? tôi hoàn toàn không có kinh nghiệm a."
Tiền Vân có chút sợ sợ, nhưng không thể nói cho con mình biết được, chỉ có thể thảo luận với Lục Vĩ.
"Ông nói bạn gái Tiểu Dương có tính cách gì?"
"Nếu nó không thích ba mẹ chồng như tôi thì sao?"
"Ông nói xem tôi còn quên chuẩn bị gì không, mười sáu món chắc đủ dùng rồi nhỉ, với lại phòng khách, mai trang trí lại kịp không, ngày trước tôi nói ông làm lại thì ông cứ chê phiền..."
...