Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 144: Hai Loại Cặn Bã




Thay áo quần đi ngủ.

Nhắm mắt nghỉ ngơi, Lục Dương suy nghĩ hơn một tháng nữa mình mới gặp được Trần Thu Nguyệt, nên mới đi chung với Trần Thu Nguyệt tranh thủ thời cơ, không nghĩ tới nàng với mấy bạn cùng phòng lại uống say như vậy.

Xoa xoa đầu.

Lục Dương suy nghĩ ngày mai mình sẽ đưa Trần Thu Nguyệt đi tới nhà ga, sau đó chờ Quan Nguyệt được nghỉ, cùng một chỗ với nàng về quê, với lại tranh thủ thời gian đi thăm họ hàng, chuyện công ty thì đã an bài Lữ Tiểu Vũ xử lý, còn có mấy cửa hàng mới mua ở phía đông, hắn còn phải cần thảo luận với Ngô Bá một chút, nên kinh doanh cái gì.

Nhắm mắt lại.

Trong đầu hắn liền hiện lên mấy thân ảnh nữ sinh, Quan Nguyệt, Tống Giai, Trần Thu Nguyệt, Từ Thi, còn có Liễu Thanh Thanh, cùng Y Thanh..

Lục Dương cười khổ.

Kiếp trước độc thân cả đời, không nghĩ tới kiếp này, mình lại phạm mệnh đào hoa rồi.

Hai người đang sau tạm thời không cần cân nhắc, nhưng mà phía trược bọn họ, Lục Dương phải hảo hảo suy nghĩ một phen.

Căn bã nam cũng chia thành hai loại.

Một loại như Vi Tiểu Bảo, cặn bã rõ ràng, đối với mỗi nư nhân đều rất rõ ràng, chịu trách nhiệm, biết cách cân bằng quan hệ trong đó, biết gánh vác trách nhiệm của mình.

Loại khác như Trương Vô Kỵ, loại này do dự, khúm núm, cuối cùng chỉ lựa chọn một người, lại đem những người khác toàn bộ làm tổn thương, có người vi hắn mà đi tu, có người thì đi hải ngoại, có người thì bị hủy khuôn mặt, người trực tiếp điên lên, dù là người con gái hắn lựa chọn cũng bị tan cửa nát nhà.

Lục dương tuyệt đối sẽ không như Trương Vô Kỵ, không lựa chọn tổn thương bất cữ nư nhân nào bên cạch mình, hắn không muốn một người luôn luôn suy nghĩ nhu nhược .

----

Trong phòng ngủ số hai.

Trần Thu Nguyệt cùng Từ Thi đang nằm một chỗ.

Hai người đều trầm mặc không nói gì.

Rất lâu sau đó.

Trần Thu Nguyệt mới lên tiếng: "Từ Thi, ngươi đã ngủ chưa?"

"Chưa."

Đôi mắt Từ Thi như bảo thạch phát sáng.

"Từ Thi, ngươi cũng thích Lục Dương phải không?"

Trần Thu Nguyệt đột nhiên nói ra.

Những lời nói này làm cho Từ Thi không kịp đề phòng, ấp úng không nói được.

"Không có gì phải xấu hổ, hai người chúng ta thật lòng với nhau là được, nói thật, ngươi không biết đâu, lần đầu ta gặp Lục Dương, hắn nói hắn đã có bạn gái rồi."

"Hắn như thế nào mà lại..."

Tin tức này quả thật làm cho người ta chấn kinh rồi.

Từ Thi vốn cho rằng Trần Thu Nguyệt cùng Lục Dương là một đôi, với lại Trần Thu Nguyệt vô cùng chiếu cố nnagf, nàng mới không muốn vì mình mà phá hư tình cảm của bọn họ, cũng bởi vì tâm tình không tốt mấy bữa nay, nên một người chưa từng uống qua rượu bia như nàng hôm nay mới làm hai lon.

Từ Thi chính là như vậy.

Tâm tình của nàng đều che giấu, không muốn gây cho bất cứ người nào phiền toái cả.

Cho dù là nàng ưu thích Lục Dương, cũng giấu kín điều này trong lòng.

Nàng cận thẩn từng li, từng tí trả lời.

"Đúng vậy."

Trần Thu Nguyệt cười nói: "Lúc trước, ta còn tưởng người bạn gái đấy là ngươi, ai ngờ ngước hắn nhắc đến lại là một người khác, hình như là bạn học cấp ba, học trường khác."

Từ Thi im lặng, tin tức này đối với nàng coi như rất lớn.

Trần Thu Nguyệt quay người lại, nhìn Từ Thi nói ra: "Ngươi biết hắn lúc trước nói gì với ta không?"

"Hắn nói hắn học qua một ít tâm lý học, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, hắn cảm giác trạng thái của ngươi có vấn đề, như là chứng sợ hãi giao tiếp, về sau sẽ biết thành tự kỷ, hắn mới ngồi bên cạnh ngươi, quan tâm ngươi, cùng làm bạn với ngươi... Hắn còn nói ta về ký túc xá để ý ngươi một chút, chiếu cố giùm cho hắn.

Thừa dịp mình đang say, Trần Thu Nguyệt đem lời mình giấu trong lòng nói ra.

"Lúc đâu ta nghe được hắn có bạn gái, liền có ý định từ bỏ, dù sao nam nhân lớn lên đẹp trai cũng còn nhiều, còn biết ca hát cũng không ít...Hì Hì, ta suy nghĩ mình có thể tìm được một người tốt hơn, thế nhưng nghe những lời nói về ngươi, ta liền thay đổi."

"Ta cảm thấy hắn là một nam nhân tốt rất khó kiếm được, so sánh với tài hoa của hắn, thì tấm lòng lương thiện càng làm cho người ta si mê hơn."

"Loại nam nhân này, nếu không tranh thủ bây giờ, về sau ta nhất định sẽ cảm thấy hối hận."

"Vì vậy, từ ngày đó trở về sau, ta luôn tìm cơ hội tiếp xúc với hắn nhiều hơn, nhìn thấy ngươi bị bắt nạt, liền suy nghĩ đem ngươi về phòng của mình, nghĩ đến về sau có thể chế tạo cơ hội tiếp xúc với hắn nhiều hơn."

"Về sau kết giao, ta mới phát hiện, hắn cũng không phải nhân vật đơn giản, hắn rất lợi hại, còn là tác giả nổi tiếng trên mạng, một tháng viết sách có thể được mấy chục vạn, hơn nữa còn điệu rất thấp, nếu không phải ta vô tình phát hiện, cũng không biết chuyện này."

"Hắn còn lấy tiền để cùng bạn mình khởi nghiệp, ở Tây Môn bán quần áo, thời điểm tốt nhất lợi nhuận một ngày có thể được vài nghìn, về sau hắn lui ra, đem quầy hàng giao cho bạn mình là Lý Minh Bác, Lý Minh Bác là một sinh viên nghèo khó, một tháng tiền sinh hoạt cũng chỉ được ba trăm, Lục Dương làm việc này cũng chủ yếu vì để giúp hắn."

"Còn nữa, hắn còn làm đô ăn ngon như vậy, hắn..."

Nói đến Lục Dương, Trần Thu Nguyệt thao thao không dứt.

Sau cùng nói ra.

"Ngươi nói xem, một nam nhất tốt như vậy, ta có thể buông tha sao? Ngươi sẽ không cảm thấy, ta là một nữ nhân lẳng lơ chứ."

"Không..không có."

Từ Thi lắc đầu.

Trần Thu Nguyệt sao có thể là nữ nhân hư hỏng.

Nếu như nàng là nữ nhân hư hỏng, thì khẳng định trên thế giới này không có người tốt.

Còn có.

Hóa ra Lục Dương lại làm nhiều việc vì mình như vậy.

Từ Thi cảm động.

Nếu như không phải Trần Thu Nguyệt để ý tới mình, Từ Thi không biết hiện tại mình sẽ thế nào nữa, có lẽ thật sự sẽ bị bạn cùng phòng tẩy chay, rồi mắc đến chứng tự kỉ.

Là Lục Dương giúp nàng bước ra ngoài ánh sáng.

Trầm mặc một hồi.

Từ Thi đẩy Trần Thu Nguyệt nói ra: "Ngươi đi đi, ta muốn ở một mình."