Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1189: Gặp Lại Tống Giai




Từ Thi ở trong bệnh viện hai ngày mới về nhà.

Từ Tú Vân một mực đi theo bên cạnh chiếu cố

Lục Dương thì khá nhàn nhãn, mỗi ngày ngoài trừ làm bạn với hài tử, thì chính là tới công ty xử lý công việc, không có việc gì thì gọi điện tâm sự với Trần Thu Nguyệt, Quan Nguyệt,...có thể nói sinh hoạt hằng ngày trôi qua nhẹ nhõm tự tại.

Chỉ là không lâu sau.

Một tin tức phá vỡ cuộc sống bình yên của hắn.

Ngày 1 tháng 7 năm 2015, buổi chiều lúc 2h, < Forbes > công bố bảng xếp hạng tỷ phú mới nhất năm 2015.

Người sáng lập Microsoft- Bill Gates lấy khối tài sản ròng trị giá 79.2 tỷ đô đứng thứ nhất, tiếp đó là Carlos Slim Helu với khối tài sản 77.1 tỷ đô đứng thứ hai, thứ ba là 'Cỗ Thần' Warren Buffett với khối tài sản 72.7 tỷ đô.

Điều này cũng không trọng yếu, bởi vì ba người này đều là tỷ phú quen mặt ở trên bảng xếp hạng, không thấy tên ba người này trên bảng mới là điều kỳ lạ.

Làm cho người ta kinh ngạc nhất chính là, chủ tịch tập đoàn Sơn Hải, Lục Dương, lấy khối tài sản 72.2 tỷ đô, xếp hạng thứ 4 trên thế giới, so với mấy hạng trên cũng chỉ chênh lệch có vài tỷ đô la.

Hạng 4 thế giới.

Hạng 1 châu Á.

Chuyện này không chỉ là kiêu ngạo của Lục Dương, còn là kiêu ngạo của quốc gia.

Không thể nghi ngờ, Lục Dương lần nữa phát hoả.

Hơn hai mươi tuổi trở thành tỷ phú, còn là tỷ phú trong bảng xếp hạng giàu nhất thế giới, Lục Dương được nhiều người trẻ tuổi tôn sùng là Thần Minh, thậm chí trên livestreams CCilicili, có cả người trẻ tuổi lấy ảnh của hắn làm poster treo trên tường.

Đối với chuyện này, Lục Dương cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.

"Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng."

Lục Dương cũng không muốn thể hiện thái quá, bởi vì như vậy, hắn sẽ mất đi cuộc sống yên tĩnh của mình.

Bên phía Forbes cũng không phải đánh giá hắn quá cao, nếu như đem toàn bộ số cố phiếu hắn sở hữu trong tập đoàn Sơn Hải bán đi, thì tài sản cũng không chỉ dừng lại tại đó, mà còn hơn nữa...

Dù sao, bên trong Tập Đoàn Sơn Hải, cũng nắm rất nhiều cổ phần của công ty con, còn có Sơn Hải Tư Bản, là đầu tư cá nhân của Lục Dương, toàn bộ tính xuống, con số này cũng không hề ít.

Chỉ là Lục Dương cũng không thích việc làm của Forbes, còn hung hăng mắng bọn họ một trận.

Tên gia hoả này, thật không biết tôn trọng chuyện đời tư người khác.

"Lục tổng, phóng viên đài Hà Đông đang đợi ở bên ngoài, muốn gặp mặt ngài phỏng vấn."

Thư ký vội vàng vào cửa thông báo.

"Không gặp."

"Tập đoàn Kiến Bang ngành xây dựng, Vương An tiên sinh muốn hẹn ngài dùng bữa cơm, đây là lời mời thứ hai."

"Đẩy đi, nói ta không có thời gian."

"Mã tên sinh của Tencent gọi điện tới."

"Cái này, nói cho hắn biết, ta sẽ liên lạc lại."

Lục Dương bật điện thoại lên, phát hiện có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, hai ngày nay có quá nhiều người gọi tới, làm hắn phải tắt đi điện thoại, dù sao chuyện của công ty Lữ Tiểu Vũ có thể xử lý tốt, nếu có chuyện quan trọng nhất định cần hắn xử lý, bên phía công ty cũng có phương thức liên lạc riêng.

Những chuyện trên cũng bình thường.

Bất luận là truyền thông hay đại nhân vật, đều có điểm mấu chốt, cho dù muốn tìm kiếm đầu tư, nhưng bị hắn nhiểu lần từ chối gặp mặt, cũng biết đây là thời cơ không thích hợp, cũng không làm phiền nhiều lần.

Làm cho người ta khó chịu là những tên gia hoả không biết tiết tháo kia.

Ví dụ như có vị tiến sĩ cổ đại nào đó, nói phát minh của mình có thể kiếm được tiền, chỉ thiếu khuyết Bá Nhạc thưởng thức, còn có một vài gia hoả mới nhú, mang theo thành quả của mình tới kêu gọi đầu tư, Lục Dương nhìn hai cái, liền triệt để buông tha, hắn cũng không phải tên bại não, năng lực nhận biết vẫn có.

Những tên kia, thuần tuý chạy tới cầu may.

Dùng vài lời ngon ngọt hố hắn đầu tư.

Chỉ là bọn người kia, rất khó đối phó.

Một lần bị từ chối, căn bản sẽ không nhụt chí, ngược lại còn vũ bão hơn, cảm thấy nghị lực của bản thân có thể đả động hắn.

Hiện tại, mỗi lần Lục Dương đi ra ngoài, đều cần đám người Tống Lão Hổ đi sau bảo kê, một mặt là vì an toàn bản thân, mặt khác cũng là để tránh xa mấy tên gia hoả điên này.

...

"Tỷ phú giàu nhất Trung Quốc, rời giường chưa?"

Buổi trưa một ngày nào đí, Lục Dương ngoài ý muốn nhận được một cuộc gọi.

Nghe được giọng nói này, hắn cười cười, nói ra: "Học tỷ, ngươi cũng đừng trêu ghẹo ta, mấy ngày nay ta bị làm phiền mệt chết đi được, ở đâu còn có thời gian đi ngủ?"

"Đúng không?"

Trong điện thoại, Tống Giai có chút ngoài ý muốn.

"Ta còn tưởng rằng, khi ngươi trở thành tỷ phú liền rất vui vẻ chứ?"

"Ta ngược lại không muốn nhận thân phận tỷ phú này."

Lục Dương lắc đầu, nói tiếp.

"Học tỷ, chúng ta lâu rồi không liên lạc, ngươi gọi điện tới, không phải chỉ muốn trêu chọc ta chứ?"

"Cũng không phải, vốn có vài việc, chỉ là sợ chỗ ngươi phiền toái, nên là thôi đi."

"Chuyện gì, ngươi cứ nói nửa câu thế này, làm người ta rất khó chịu đấy."

Lục Dương cười ha hả.

Tống Giai cũng không lằng nhằng, nói thẳng: "Là thế này, ta bây giờ đang ở Lục Thành, vốn muốn mời ngươi đi ăn bữa cơm, dù sao, rất lâu không gặp, ngươi xem một chút, có được không?"'

"Học tỷ ở Lục Thành à?"

"Đúng vậy."

"Nói địa chỉ đi, ta quay liền."

Đối với lời mời của Tống Giai, Lục Dương cũng không có lý do cự tuyệt, nửa tiếng sau, Lục Dương mang theo Lâm Hổ cùng Tiền Mẫn tới một quá cơm phụ cận nhà ga, nói hai người ở trên xe đợi, Lục Dương tiến vào quán cơm, vào một phòng riêng, gặp được Tống Giai ngạn dặm xa xôi tới Lục Thành.

Nhìn Lục Dương mang theo kính râm cùng mũ lươi trai, Tống Giai nhịn không được cười cười.

Lục Dương đồng dạng cũng quan sát học tỷ lâu rồi chưa gặp, rất đơn giản, rất mộc mạc, tựa hồ không có gì khác khi ở trong trường, chỗ khác duy nhất, chính là lúc này thành thục hơn nhiều.

Ngồi xuống, Lục Dương có thể ngửi được mùi thơm gợn sóng.

"Học tỷ Tống Giai, đã lâu không gặp."

"Đúng vậy, đã lâu không gặp."

Trên mặt Tống Giai thuỷ chung luôn mang theo nụ cười.

"Học tỷ đến Lục Thành có chuyện gì không?"

Lục Dương mở miệng hỏi.

Lần này Tống Giai tới Lục Thành, cũng không giống như tới thăm hỏi bản thân, dù sao Lục Dương cũng tự mình hiểu rõ mình.

Tống Giai nhẹ nhàng vén tóc nói ra.

"Cũng không phải nhắm tới Lục Thành, nếu không cũng không chọn nơi đây để gặp mặt ngươi, lần này ta cùng mấy đồng học lão sư cùng nhau tới Tùng Thị Tây Nam, lão sư ở Lục Thành còn hẹn những người khác, vì vậy ta mới có thời gian gọi điện cho ngươi, buổi tối liền phải đi rồi."

"Đi Tùng Thị?"

Lục Dương nghĩ đến công việc của Tống Giai bây giờ, hơi có chút kinh ngạc, nói ra: "Là vì động đất bên kia?"

Tống Giai bây giờ, đã trở thành một hộ lý, Lục Dương cũng thấy được tin tức động đất ở khu Tây Nam.

"Ừ, huyện Phong An tuy rằng có động đất không lớn, nhưng bởi vì hạch tâm vụ động đất ở trong thị trấn, nên khiến rất nhiều người bị thương, lão sư ta dẫn đội đi qua, chạy tới bên kia trợ giúp, hẳn là cùng với đội bên Lục Thành cùng một chỗ chạy qua."

Lục Dương không nghĩ tới chuyện này.

Khu Tây Nam nằm trên vành đai địa chấn, vì vậy thường xảy ra các vụ động đất nhỏ, đây cũng không phải chuyện bất ngờ, Lục Dương cũng không nhớ rõ trong năm nay sẽ xảy ra chuyện gì lớn, vì vậy hẳn chuyện này cũng không quá nghiêm trọng.

"Tới bên kia, ngươi phải cẩn thận một chút, lấy an toàn của bản thân làm chủ."

Suy nghĩ một chút, hắn nói ra.