Tin tức Studio Tiểu Vũ nửa tháng sau sẽ chuyển vào Sơn Hải Đại Hạ được truyền ra ngoài, cũng không gây bao nhiêu gợn sóng.
Rất nhiều nhân viên ở đây đều đã có chuẩn bị.
Dù sao từ ngày đầu tiên vào làm, bọn hắn cũng biết, Studio Tiểu Vũ cùng tập đoàn Sơn Hải có quan hệ với nhau, cũng vì tầng quan hệ này mà chọn lưu lại làm việc đấy.
Đối với nhân viên có chí tiến thủ mà nói, chuyển vào Sơn Hải Đại Hạ đối với bọn họ là một chuyện tốt, tiến vào Sơn Hải Đại Hạ, bọn hắn sẽ không phải là hài tử lang thang ở bên ngoài.
Về sau thời điểm giới thiệu bản thân, cũng có thể hùng hồn giới thiệu mình là nhân viên trong tập đoàn Sơn Hải.
"Lão bản, ký tên cho ta đi."
Mới từ văn phòng ra ngoài, Lục Dương đã bị vây lại, tiểu hoạ sĩ Hà Nghệ cầm lấy một bản bút ký, trên mặt hiện lên nét chờ mong nhìn hắn.
Những người khác tuy rằng rất hâm mộ, nhưng không dám to gan như Hà Nghệ, chỉ tới đây vây xem lão bản, ngược lại không dám tới xin chữ ký.
Còn có nhân viên lặng lẽ lấy điện thoại ra, mở ra chức năng chụp ảnh.
Đối với yêu cầu của Hà Nghệ, Lục Dương cũng không cự tuyệt, cầm lấy bút ký tên mình lên bản bút ký, nhớ lại thời điểm mới khởi nghiệp, công ty còn là gánh hát rong, đám người Hà Nghệ chính là nhóm nhân viên đầu tiên.
"Lão bản, kí tên thôi cũng rất đẹp trai."
Hà Nghệ nhìn nhìn chữ ký, cảm thấy hài lòng thu hồi về.
"Đừng vuốt mông ngựa nữa, sắp đến giờ làm việc rồi, tranh thủ thời gian làm việc đi."
Mắt thấy càng ngày có càng nhiều nhân viên tới vây xem, Lục Dương nói ra.
Trần Dư chú ý tới có người chụp ảnh, thấy Lục Dương tựa hồ cũng không để trong lòng, liền cũng không nói gì, đợi người khác rời đi, Lục Dương nói ra: "Chuyện dọn nhà, anh cùng tổng bộ liên hệ với nhau đi."
"Đã rõ lão bản."
Trần Dư gật đầu.
Chờ Lục Dương rời đi, hắn mới đi tới khu làm việc, nhìn những nhân viên trong văn phòng nói ra: "Ảnh chụp vừa rồi ta mặc kệ, nhưng đừng có đăng tải lên mạng xã hội, đừng mang phiền toái tới cho lão bản."
"Đã rõ quản lý Trần."
"Lão Trần yên tâm, ta chỉ cho bạn mình nhìn cái, hắn vẫn không tin ta làm việc ở tập đoàn Sơn Hải đấy."
...
Từ vườn khởi nghiệp ra ngoài.
Lục Dương hít thở không khí trong lành.
Sân trường được phủ bóng xanh, đi đâu cũng nhìn thấy một mảnh xanh biếc, dù cho đối mặt với nắng gắt cuối thu, cũng có thể mang đến cho người ta vài phần cảm giác mát mẻ.
Nhìn phía thao trường phía đối diện, từng tân sinh mặc trang phục quân sự đang tập huấn, vài sinh viên viện Y Học ngồi ở một bên, đợi có tân sinh ngất xỉu liền chạy tới thử tay nghề của mình, trên mặt Lục Dương lộ ra mỉm cười.
Lúc trước hắn cùng Tống Giai ở chỗ này quen biết.
Không biết học tỷ Bạch Phú Mỹ, hiện tại đang làm gì nhỉ? Bất quá, nghĩ lại, gia tộc phía đối phương khẳng định không có nhiều tiền bằng hắn đi.
Lục dương còn nhớ rõ thời điểm đưa Tống Giai đi bệnh viện, đã nhìn qua CMND của Tống Giai, địa chỉ nhà của nàng lúc này còn nhớ kỹ.
Nếu như ngày nào đó tới Bắc Kinh, có thể tới nhìn xem.
Trong sân trường có không ít đệ tử lui tới, nhưng cũng không có người nào nhận ra hắn, tuy rằng hiện tại hắn rất nổi tiếng, nhưng bởi vì ít xấu hiện trên mạng xã hội, cũng không có fan hâm mộ như minh tinh nổi tiếng.
Nếu như hắn điệu cao như JackMa, khẳng định sẽ có kết quả khác, đương nhiên, Lục Dương không muốn làm như vậy.
Hắn cũng không muốn mình tới chỗ nào cũng bị người khác vây xem.
Đi tới nhà hàng Tây.
Trần Tự Nguyệt cùng Từ Thi đang thúc giục nhân viên sửa điều hoà, bởi vì không phải giờ ăn cơm, nên trong nhà hàng cũng chỉ có vài vị khách, cón có hai người ngoại quốc, hẳn là du học sinh trong trường.
Lục Dương cũng không cảm thấy kỳ quái, du học sinh đều từ năm ba trở lên, bọn họ có phụ cấp khá cao, bình thường rất ít khi tới căn tin dùng bữa. Mà thời gian nhàn rỗi, so với giáo viên còn nhiều hơn.
"Một ly nước dưa hấu."
Thấy nhân viên phục vụ đi tới, Lục Dương phân phó một câu.
Nhân viên phục vụ rõ ràng là người mới, không biết Lục Dương, còn tưởng là khách nhấn, hắn sửng sốt một chút, hỏi: "Đồng học, có muốn chọn món ăn không?"
Trên tay hắn còn cầm theo thực đơn.
"Không cần, tí nữa rồi ăn, giờ chỉ cần một ly nước dưa hấu thôi."
Lục Dương cười cười.
"Tiểu Uông, đây là lão bản chúng ta, ngươi tới phòng bếp nói bọn họ chuẩn bị một ly nước dưa hấu đi, nhớ ướp lạnh."
Lâm Tú Tú vội vàng đi tới.
"n."
Tiểu Uông nhìn nhìn Lục Dương, vội vàng quay người rời đi.
Hắn không nghĩ tới, nam nhân thoạt nhìn là sinh viên này, dĩ nhiên là một trong những lão bản của hắn.
"Lục ca..."
Đợi tiểu Uông rời đi, Lâm Tú Tú xấu hổ nhìn Lục Dương.
Lâm Tú Tú thừa nhận, bản thân từng có chút suy nghĩ không thực tế, bất quá, sau khi chính thức hiểu rõ năng lực của Lục Dương, nàng liền từ bỏ, chỉ sợ chỉ có nữ tử như Trần lão bản, mới có thể xứng với hắn.
"Tú Tú, quản lý nhà hàng này, ngươi có lòng tin không?"
Lục Dương hỏi.
Lúc trước đã thảo luận, Lục Dương giúp Từ Thi đi đăng chương cuối cùng của manga, còn sắp xếp sự tình của Studio Tiểu Vũ, Trần Thu Nguyệt cùng Từ Thi một chỗ tới nhà hàng Tây.
Dù sao lợi nhuận của nhà hàng cũng không tệ lắm, khẳng định không thể nói đóng là đóng được, Trần Thu Nguyệt còn trông chờ vào cái nhà hàng này, kiếm lợi nhuận cho nàng mua đồ trang điểm, nàng cũng không muốn thò tay hướng Lục Dương xin tiền.
Mặc dù mà nói, nhà hàng này là Lục Dương mua lại đấy, nhưng mà cũng không giống vậy.
Lâm Tú Tú nghiêm túc nhẹ gật đầu.
"Lão bản, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ kinh doanh tốt tiệm này, tuyệt đối sẽ không để cho ngươi cùng Trần lão bản thất vọng.''
Lục Dương cười cười: "Đừng nghiêm túc như vậy, giống như lúc trước là được rồi."
"Vậy ta đi làm việc đây."
Lâm Tú Tú lặng lẽ nhìn thoáng qua phía Trần Thu Nguyệt, không dám trễ nại thời gian của Lục Dương.
"Đi đi, giữa trưa ta ăn cơm ở đây, ngươi đi chuẩn bị đi."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Trong một chỗ vắng, Trần Thu Nguyệt cùng Tư Thi có chút buồn chán nghịch điện thoại, thấy Lục Dương đi tới, Trần Thu Nguyệt liền tranh thủ kéo hắn đến bên cạnh mình, cười dịu dàng nói: "Lục lão bản cùng Tú muội muội nói gì đó?"
"Ngươi đoán thử xem?"
Lục Dương chẳng buồn quản nàng.
"Không phải xem trọng Tú Tú, muốn thu nàng làm nha hoàn thông phòng chứ."
Lục Dương đưa tay, ở trên mặt nàng véo một cái: "Từ Thi còn đang ở chỗ này, ngươi ăn nói linh tinh gì vậy, ta cũng không phải lão địa chủ, cần tiểu nha hoàn làm gì, nói nàng chuẩn bị đồ ă trưa, đợi lát nữa chúng ta cùng ă."
"Ăn xong buổi chiều đi đâu?"
Trần Thu Nguyệt lại hỏi.
"Chiều....Chiều này đi hát đi."
Lục Dương suy nghĩ một chút.
Bên phía Từ Thi cũng không có ý kiến, ca hát vốn cũng là một trong những sở thích của nàng, ba người quá quen thuộc, thật sự không có địa điểm tiêu khiển thời gian, Lục Dương cũng quyết định, hảo hảo phụng bồi Từ Thi cùng Trần Thu Nguyệt vài ngày.
Cái gì cũng không quản.
Tựa như thời gian trước còn đi học vậy.
"Mẹ của Từ Thi vừa rồi gọi điện tới."
Nhân viên phục vụ đưa tới nước dưa hấu, Trần Thu Nguyệt tiện tay đem ống hút cắm vào, đặt ở trước mặt Lục Dương, sau đó nói.
"Ừ, dì Từ gọi điện tới hả? Nàng nói gì?"
Lục Dương nhìn nhìn Từ Thi, hơi có chút lo lắng.
Chuyện Từ Thi mang thai, người trong nhà nàng còn không biết đâu đấy.
"Nàng hỏi ta ở trường học thế nào? Có muốn về nhà hay không, ta nói công việc phía bên này rất bận."
Từ Thi trừng lớn hai mắt nói.
Nói xong, nàng bĩu môi, còn nói thêm.
"Ta nói dối mẹ ta rồi."
Manga của nàng hiện tại đã hoàn thành, Lục Dương cũng không cho nàng nhận manga mới, vì vậy căn bản rất nhàn rỗi.
Trần Thu Nguyệt cười hì hì, nói ra: "Không sao đâu Từ THi, chúng ta nói dối thiện ý, chờ thêm một năm, ngươi về thăm nhà, còn mang theo cho nàng một kinh hỉ..."
Nói đến kinh hỉ.
Trần Thu Nguyệt cười cười, nhìn bụng của Từ Thi.
Nghĩ đến bộ dạng 'kinh hỉ' của mẹ mình, Từ Thi không khỏi lạnh run người lên.
Bản thân làm mẹ rồi, có lẽ không bị đánh đi.
Chắc có lẽ không đâu....