Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1168: Cảng Đại




Không khí cuối tháng tám khá dễ chịu.

Dưới tượng Tôn Trung Sơn, một thanh niên trẻ tuổi mang mũ lưỡi trai, nhìn chăm chú vào dòng người qua lại.

"Không hổ là ngôi trường top đầu châu Á."

Càng đi sâu, Lục Dương càng phát hiện chỗ khác biệt của Hong Kong.

Tiết tấu cuộc sống nơi này cũng không phải rất nhanh, hầu như không nhìn thấy sinh viên nào vội vội vàng vàng đi lại, đại đa số người đều mang theo nụ cười tự tin trên mặt...

Đợi một hồi.

Lục Dương nhìn thấy cách đó không xa có hai nữ sinh tướng mạo xinh đẹp đi tới, hắn mỉm cười, đè thấp vành nón, vẫy tay chào hỏi.

Bên trong hai người này, nữ sinh mặc váy dài màu trắng là Quan Nguyệt, nàng vẫn ngọt ngào như trước, một người khác thì Lục Dương không biết, hẳn là bằng hữu mới của Quan Nguyệt.

"Hi."

Lục Dương khoát tay áo.

Quan Nguyệt biết Lục Dương đã đến Hong Kong, cũng không kinh ngạc mấy, nàng hừ nhẹ một tiếng, vẫn còn tức giận bởi vì tin tức nhận được từ chỗ La Phương.

Gia hoả này.

Càng ngày càng quá đáng.

Hắn ở bên ngoài làm hoa hoa công tử, còn khiến nàng phải kiếm cớ giấu diếm.

Đổi lại bản thân lúc trước, gặp hành động quá phận như vậy, nàng tuyệt đối sẽ không tha thứ.

Vốn nàng không có ý định gặp Lục Dương, nhưng sau khi nhận cuộc gọi, không biết phải do ma xui quỷ khiến không, tính toán thời gian, hai người bọn họ đã rất lâu rồi không gặp nhau.

Vì thích ứng sinh hoạt, sau khi phỏng vấn xong, Quan Nguyệt liền ở lại HongKong, mãi cho đến ngày khai giảng, nàng cùng Triệu Oánh Oánh mới tách ra, riêng phần mình tới trường theo học.

Quan Nguyệt nghẹn cả một bụng tức không nói lời nào, ngược lại nữ sinh bên cạnh đánh giá Lục Dương, nhìn thấy bộ dạng hai người giận dỗi nhau, trên mặt nàng hiện lên nét vui mừng.

"Cũng không giới thiệu một chút?"

Lục Dương là hạng người gì, sao có thể không nhận ra nữ sinh này đang hả hê khi người khác gặp hoạn, chỉ là bản thân hắn cảm thấy khá kỳ lạ, rõ ràng mình chưa gặp qua đối phương cơ mà?

Nghe nói như thế, Quan Nguyệt liếc mắt nhìn Lục Dương, nói ra: "Viên Hoa, bạn cùng phòng của ta."

Nữ sinh nghe vậy chủ động đưa tay ra chào hỏi, nói: "Xin chào, ngươi khoẻ, ta là Viên Hoa, ngươi hẳn là bạn trai của Quan Nguyệt đi, ta đã nghe nàng nhắc qua về ngươi...."

Quan Nguyệt có nhắc tới mình?

Trên mặt Lục Dương hiện lên nét vui vẻ.

Nha đầu này thật là, ngoài mặt tuy ăn nó chua ngoa nhưng trong lòng vẫn rấm ấp nha.

Đương nhiên, Lục Dương cũng không biết, chuyện này hắn nghĩ nhiều rồi, ngày đó sau khi khai giảng, ca ca Viên Hoa đưa nàng đến nhập học, liếc nhìn liền chọn trúng Quan Nguyệt, vì vậy muốn muội muội nghĩ biện pháp tác hợp một phen.

Viên Hoa tự nhiên sẽ không cự tuyệt, hữu ý hay vô tình ám chỉ rất nhiều lần, Quan Nguyệt cũng biết được suy nghĩ của đối phương, vì vậy đem chuyện mình có bạn trai nói ra.

Lục Dương tự nhiên không biết chuyện này, vì vậy mới vui vẻ như vậy.

"Ta là Lục Dương..."

Hai bàn tay chạm nhẹ nhau một cái, sau đó Lục Dương tranh thủ thời gian thu tay lại.

"Lục Dương? Cái tên này nghe rất quen nha..."

Viên Hoa suy nghĩ một chút, cũng không nghĩ ra đã nghe qua từ đâu.

"Tên của ta rất phổ thông đấy."

Lục Dương cười cười.

"Cũng đúng, cái tên này rất bình thường."

Viên Hoa tỏ vẻ đồng tình.

Trong lòng Lục Dương âm thầm bật cười, tên của ta mà bình thường ,ít nhất là tốt hơn tên ngươi nhiều, hừ.

"Ngươi cũng học nghiên cứu sinh sao?"

Viên Hoa lại hỏi.

Nàng cẩn thận tìm hiểu tin tức về Lục Dương.

"Chưa, ta chỉ tới HongKong thăm quan...Ta tốt nghiệp đại học xong rồi đi làm, không học qua nghiên cứu sinh."

Nghe nói như thế, Viên Hoa càng cười tươi.

Không học qua nghiên cứu sinh, còn không ở Hong Kong đi làm, vậy sau này sẽ có rất ít cơ hội gặp mặt. Như vậy xem ra, lão ca của mình không phải không có cơ hội, dù sao, hắn cũng là sinh viên tốt nghiệp trường danh giáo, đi làm trong công ty chứng khoán nổi tiếng ở HongKong, là một tinh anh trong giới.

Người giỏi phải đi với người giỏi.

Viên Hoa rất thích người bạn này của mình, nếu có thể trở thành người một nhà, đương nhiên không có chuyện gì tốt hơn.

"Hiện tại muốn đi làm ở công ty lớn, không có bằng đại học top đầu, thì rất khó nha."

Viên Hoa hữu ý vô tình nói qua.

Lục Dương cười cười: "Ta cũng chỉ làm ở công ty nhỏ mà thôi, không quan tâm mấy thứ bằng cấp lắm."

"Được rồi, được rồi, các ngươi đừng nói chuyện nữa."

Quan Nguyệt có chút ghen tuông.

Viên Hoa cười hì hì, tâm tình không tồi, nàng nói ra: "Đi thôi, trước tới sân trường dạo chơi, đợt một lát nữa có buổi toạ đàm, có muốn qua xem hay không?"

"Toạ đàm, toạ đàm gì?"

Quan Nguyệt có chút kinh ngạc.

Viên Hoa cười cười, nói ra: "Ngươi còn không biết sao, bên trong nhóm chat đã thông báo, ba giờ chiều nay, có một buổi toạ đàm đấy, sinh viên cùng nghiên cứu sinh đều phải qua..."

"Sung quân đi."

Quan Nguyệt cầm lấy điện thoại nhìn nhìn.

Phía trên quả nhiên có tin nhắn mà phụ đạo sư gửi tới.

"Cũng không phải, ta nghe nói trên buổi toạ đàm này có người nổi tiếng, rất nhiều lão sinh cũng tới, đợt lát nữa chúng ta tới sớm một chút, chậm liền không có vị trí tốt đâu." Tin tức Viên Hoa nhận được khá linh thông.

"n."

Quan Nguyệt nhẹ gật đầu.

Sau đó ba người cùng một chỗ đi dạo sân trường, sân trường của Cảng Đại(HKU) rất lớn, vừa mới khai giảng, Quan Nguyệt cũng không có thời gian đi dạo, ngược lại Viên Hoa hết sức quen thuộc, trở thành hướng dẫn viên du lịch, mang theo hai người đi thăm quan.

"Ca của ta lúc trước là nghiên cứu sinh của Cảng Đại, thường xuyên mang ta tới đây dạo chơi."

Viên Hoa giải thích.

Quan Nguyệt nhìn thoáng qua Viên Hoa, ca ca mà đối phương nhắc tới, nàng tự nhiên biết đấy.

Lục Dương cũng không thèm để ý, tâm tư của hắn đều đặt trên thân Quan Nguyệt.

"Ăn kem không?"

Viên Hoa nhìn về phía cửa hàng tiện lợi hỏi.

"Để ta đi mua."

Lục Dương nói.

"Đừng, ngươi là khách nhân, ta là chủ nhà, để ta đi, các ngươi đợi một chút."

Viên Hoa khoát tay áo, liền bước chân nhẹ nhàng tới cửa hàng, nhìn ra tâm tình của nàng lúc này không tệ.

"Gia hoả này, không phải là 'bách hợp' chứ?"

Lục Dương liếc nhìn hỏi.

"Ngươi nói cái gì?"

Quan Nguyệt trừng mắt nhìn hắn.

"Người bạn này của em quả thật không tệ đấy, nhưng mà anh có cảm giác là lạ, nàng giống như đối với anh có chút địch ý vậy, em và nàng là bạn cùng phòng, anh là bạn trai của em, hình như hai bên không có xung đột lợi ích thì phải."

Lục Dương nói ra.

Quan Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, thấy Viên Hoa còn đang mua kem, mới lên tiếng: "Viên Hoa muốn đem ta giới thiệu cho ca ca của nàng."

Nghe thế.

Lục Dương liền hiểu rõ ra.

Hắn cười ha hả nói: "Khó trách, tuy nhiên, nàng có chút nghĩ nhiều rồi."

Nói xong, Lục Dương lặng lẽ đem tay vòng qua eo nhỏ Quan Nguyệt, để cho nàng ghé sát bản thân.

Quan Nguyệt ở trên tay Lục Dương vỗ nhẹ một cái, thấy Lục Dương không buông, chỉ trừng mắt nhìn hắn.

"Ngươi lúc nào thì về?"

Quan Nguyệt hỏi.

"Vốn ngày mai sẽ đi, nhưng nếu em muốn anh ở lại....., nhiều hơn vài ngày cũng không phải không được."

Lục Dương cười nói.

"Tốt nhất hôm nay ngươi nên đi."

Quan Nguyệt hờn dỗi nói ra.

Lục Dương cười hắc hắc, cầm lấy điện thoại nói: "Giám đốc Lữ, ngày mai các ngươi về trước đi, ta còn có chuyện cần phải xử lý, ừ, rất quan trọng, mất tầm một tuần, ta sẽ trở về."

Nói xong, hắn hướng về phía Quan Nguyệt cười cười.

Nhìn thấy bộ dạng muốn ăn đòn này của Lục Dương, Quan Nguyệt dùng sức ở trên tay hắn véo một cái, thấy Lục Dương rên đau, khoé miệng liền nhếch lên....