Ngày 16 tháng 8.
Đây là một ngày đặc thù, cổ phiếu của tập đoàn Sơn Hải chính thức được phát hành trên sàn chứng khoán Hong Kong, mã cổ phiếu là 12345. Lần này tập đoàn phát hành ra ba tỷ cổ phiếu, với giá với mỗi cổ phiếu là 170 đô la HK, tổng phát hành là 510 tỷ đô la HK.
Đương nhiên.
Ai cũng biết con số này còn chưa phải là đỉnh.
Quả nhiên, sau khi đưa ra thị trường, cổ phiếu tập đoàn Sơn Hải một mực tăng lên chóng mặt, đến thời điểm buổi triều, từ giá 170 $ HK ban đầu tăng thành 300$HK, có thể nói là tăng lên gấp đôi. Khiến cho tổng giá trị của tập đoàn Sơn Hải đạt đến con số 900 tỷ đô la Hong Kong.
Con số này đã khiến tập đoàn Sơn Hải rất gần với Tencent, một cự đầu khác trong giới công nghệ.
Bởi vì Tencent cũng vừa mới cán một mốc mới, giá trị thị trường đã lên tới hơn một ngàn tỷ đô la Hong Kong cách đây không lâu.
Từ lúc đưa ra thị trường, đến lúc trở thành công ty tỷ đô, Tencent cần phải tốn gần mười năm.
Mà tập đoàn Sơn Hải, chỉ cần một ngày, thiếu chút nữa phá vỡ kỷ lục này.
Kết quả này, làm cho vô số người kinh ngạc, cũng có rất nhiều người đã đoán trước đươc.
Ở trên nền tảng số, CCTok hầu như không hề thua kém QQ của Tencent, hơn nữa tập đoàn Sơn Hải còn là công ty phát triển đa nền tảng, Sơn Hải Tư Bản còn đầu tư vào Meituan, Jindong,...những xí nghiệp này đều có tương lai trở thành cự đầu mới.
Còn có sàn thương mại điện tử CCilicili.
Cùng với Mâng, điện ảnh truyền hình, tiểu thuyết...
Ở trong video quảng bá, mục tiêu của Lục Dương chính là biến tập đoàn Sơn Hải thành một sản nghiệp tổng hợp.
Những thứ này khiến cho các nhà đầu cảm thấy hứng thú không thôi.
"Cuối cùng cũng xong..."
Trong lòng Lữ Tiểu Vũ vui sướng.
Đồng học Tiểu Vũ cũng không phải vui vẻ vì tài sản của mình tăng lên, tuy rằng lấy tài sản của nàng lúc này, liền có thể nhẹ nhõm leo lên bảng xếp hạng Forbes, hơn nữa bài danh còn gần vị trí thứ nhất.
Nhưng chuyện này đối với nàng mà nói, cũng không quan trọng bằng chuyện nàng biến một công ty nhỏ, một đường đánh phá, cuối cùng trở thành một tập đoàn đứng thứ 1 thứ 2 cả nước, cảm giác này có thể nói là thoải mái không thôi.
Tập đoàn Sơn Hải, CCilicili...
Dường như là hài tử do chính tay nàng nuôi lớn.
Hôm nay nhìn thấy hài tử thành gia lập thất...
Phần cảm giác này không cần nói cũng biết.
Đương nhiên, phần lớn đứa bé này thuộc về Lục Dương đấy.
"Đúng vậy, kết thúc rồi."
Nhìn cổ phiếu tập đoàn Sơn Hải một mực bay lên, trên mặt Lục Dương lộ ra tia mỉm cười.
"Đồng học Tiểu Vũ, có muốn nghỉ ngơi không."
Lục Dương hỏi.
"Hả?"
Lữ Tiểu Vũ nghịch sợi tóc, mặc dù có chút động lòng, nhưng vẫn nói ra: "Tuy rằng ta rất muốn, nhưng công ty vừa mới đưa ra thị trường."
"Công việc sẽ không bao giờ hết...Chờ qua đoạn thời gian này, mời một ít nhân viên quản lý tới, chia sẻ một chút áp lực, mấy năm nay ngươi cũng quá mệt mỏi rồi, đi chơi đi, Maldives có được không?"
Lục Dương vừa cười vừa nói.
"Không phải là ngươi muốn đi chứ?"
Lữ Tiểu Vũ trừng mắt nhìn.
Lục Dương cười khan một tiếng: "Không phải, không phải, ta vẫn còn việc cần làm."'
"Ngươi muốn đi thì đi, ta không đi đâu."'
Lữ Tiểu Vũ hừ một tiếng, trợn mắt nhìn Lục Dương, sau đó quay đầu qua một bên, bộ dạng kiêu ngạo không thôi, bất quá, thời điểm Lục Dương không nhìn thấy, biểu cảm lộ ra vài phần thất lạc.
Nàng muốn đi cùng Lục Dương đấy.
Nhưng nàng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
"Lục tiên sinh, Lục tiên sinh..."
Có người ở bên ngoài gõ cửa.
"Có người đến..."
Lục Dương đứng dậy đem cửa mở ra, Lữ Tiểu Vũ bình tĩnh lại, nở ra nụ cười chuyên nghiệp.
Ngoài cửa đứng hai người.
Tuy rằng Lục Dương từ chối phóng viên cùng phú hào HK tới bái phỏng, nhưng có ít người hắn cũng không thể không nể mặt, mà trong hai người này, có một người là giám đốc điều hành của sở giao dịch chứng khoán HK. Quá trình tập đoàn Sơn Hải được đưa lên sàn, đều do người này xử lý.
"Lục tiên sinh, xấu hổ quá, quấy rầy ngài rồi."
Đối phương lộ ra biểu cảm áy náy.
"Chủ nhiệm Bao, khách khí gì chứ, vị này là?"
Lục Dương nhìn người bên cạnh, tướng mạo khá già, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là vị này nhờ cậy chủ nhiệm Bao, làm cầu nối dẫn tới gặp mình.
"Đây là giáo sư Trần Kim Diệu, phó hiệu trưởng Đại Học Hong Kong, là bằng hữu của ta."
Bao chủ nhiệm giới thiệu nói.
"Giáo sư Trần mạnh khoẻ."
Lục Dương vô cùng khách khí cùng đối phương bắt tay, tuy rằng không biết đối phương đến đây với mục đích gì, nhưng Lục Dương vẫn tương đối tôn trọng người có học thức, hơn nữa đối phương còn là phó hiệu trưởng, phóng nhãn cả nước, đoán chừng cũng không tìm được mấy người có lý lịch lớn hơn hắn đâu.
"Lục tiên sinh mạnh khoẻ..."
Trần Kim Diệu hết sức khách khí, cũng không có thái độ cậy già lên mặt.
Lục Dương tự nhiên lấy lễ đối đãi, sau khi ngồi xuống, Trần Kim Diệu mới nói ra mục đích của mình.
"Lục tiên sinh tuổi trẻ tài cao, có thể nói là tấm gương cho thanh niên toàn quốc, HKU những năm nay tận lực bồi dưỡng nhân tài ưu tú cho quốc gia, xã hội, cho nên muốn mời Lục tiên sinh đảm nhiệm viện trưởng danh dự quản lý công thương."
Chuyện đại học mời một ít người nổi tiếng trong thương trường làm viện trưởng danh dự thường có thể thấy được, cũng không phải chuyện gì thấy.
Lục Dương cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Đến cả trường của hắn cũng chỉ có hai khoa lớn, nhưng viện trưởng danh dự liền có mấy người.
Trường đại học nổi tiếng càng phải như vậy.
"Viện trưởng danh dự, chỉ là hư danh, nhưng có thể hưởng thụ trợ cấp giáo dục, không phải cần tới dạy hoc..." Thấy Lục Dương không có lập tức đáp ứng, Trần Kim Diệu vội vàng giải thích một phen.
Đối với chuyện này, Lục Dương tự nhiên hiểu rõ, suy nghĩ một lát, hắn cười cười, nói ra: "Nhận được ưu ái của giáo sư Trần, vậy ta từ chối liền bất kính rồi."
"Đúng là như vậy."
Trần Kim Diệu cười rộ lên.
Nhiệm vụ hôm nay coi như hoàn thành.
Chủ tịch tập đoàn Sơn Hải, người sáng lập CCilicili gia nhập vào trong, tất nhiên sẽ giúp trường học tăng thêm danh khí, đặc biệt là, Trần Kim Diệu đã tìm hiểu qua, lực ảnh hưởng của Lục Dương ở trong giới trẻ là điều không thể bàn cãi.
Mà cái giá bọn hỏ bọn ra thì không đề đáng để nhắc tới, tuy rằng miễn cưỡng nói thì hai bên cùng có lợi.
Mục đích đạt được, Trần Kim Diệu cũng không quấy rầy, đặc biệt là nhìn thấy nữ nhân bên cạnh Lục Dương ngáp lên ngáp xuống, liền đứng dậy cáo từ.
"Lục tiên sinh, dựa theo ước định, ba ngày sau chúng ta gặp lại."
"Tạm biệt."
Lục Dương đứng dậy, tiễn hai người ra khỏi cửa.
Sau khi hai người rời đi, Lữ Tiểu Vũ duỗi cái lưng mỏi, nói ra: "Không ngờ ngươi dễ nói chuyện như vậy, ngươi ta rõ ràng muốn lợi dụng sự nổi tiếng của ngươi để tuyên truyenbè."
"Cũng không tổn thất gì, hơn nữa còn là viện trưởng danh dự, rất dễ nghe."
Lục Dương cười ha hả.
Lữ Tiểu Vũ trợn mắt.
Lục Dương làm gì nàng sẽ không quản, dù sao nàng cũng không đi làm mấy chuyện nhàm chán kiểu này, lãng phí thời gian...
Đương nhiên, Lữ Tiểu Vũ không biết, Lục Dương tự nhiên không phải như nàng nghĩ, tuỳ tiện đáp ứng yêu cầu của người khác, nếu như đối phương không phải đến từ HKU, thì cho dù làm hắn làm viện trưởng, hắn cũng sẽ không đồng ý.
Nếu như nhớ không lầm.
Quan Nguyệt hình như báo danh nghiên cứu sinh công thương ở HKU.
Tính toán thời gian, đã nhập học rồi.