Trong khách sạn, Lữ Tiểu Vũ vừa mới tắm xong, nghe xong cuộc gọi của Lục Dương liền có chút ngẩn người.
Ý gì đây?
Không về.
Lữ Tiểu Vũ hận đến nghiến răng.
Hắn là lão bản, thần thần bí bí làm gì? Hơn nữa công ty vừa mới đưa ra thị trường, liền muốn bỏ gánh rồi sao...Mặc dù nói sẽ tuyển thêm người để chia sẻ áp lực với nàng, thế nhưng lúc này còn đã tuyển đâu?
Khiến Lữ Tiểu Vũ tức giận nhất chính là, xưng hô của Lục Dương vừa rồi, thời điểm cần ta thì kêu đồng học Tiểu Vũ ngọt xớt, hiện tại không cần liền kêu giám đốc Lữ, kêu cả tên ta sẽ chết sao.
Lữ Tiểu Vũ hừ lạnh một tiếng.
Cầm lấy điện thoại gọi điện.
"Thư ký Trương, trả vé máy bay cho lão bản, hắn không về nữa...Ừ, không phải quản đến hắn, chúng ta về công ty trước."
....
Sân trường Cảng Đại.
Viên Hoa từ cửa hàng tiện lợi đi ra, trên tay còn cầm theo ba que kem.
"Quan Quan, đây là của ngươi."
Trước đưa cho Quan Nguyệt một cây, Viên Hoa lại nhìn Lục Dương một chut: "Đây là của ngươi, Lục...Lục...."
"Lục Dương."
Lục Dương nhắc lại tên mình, đem cây kem nhận lấy.
"Xấu hổ quá, ha ha, ta quên mất."
Viên Hoa cười cười, sau đó đem tên Lục Dương nhắc lại nhiều lần, cái tên này cũng quá bình thường rồi, một chút điểm sáng cũng không có, không nhớ nổi cũng hiển nhiên.
"Không sao, không sao, đồng học Viên Hoa, cảm ơn cây kem của ngươi."
Lục Dương không thèm để ý.
Viên Hoa thấy Lục Dương nhớ kỹ tên mình, trong lòng hơi có chút áy náy, nhưng nghĩ lại, gia hoả này là đối thủ cạnh tranh của ca ca, một chút áy náy vừa xuất hiện liền biến mất không thấy, nàng cắn miếng kem, nói ra:" Tranh thủ thời gian ăn đi, ăn xong chúng ta tới giảng đường, ta nghe nói rất nhiều đồng học sẽ qua, tới muộn sẽ không có vị trí tốt."
"Không phải còn rất lâu mới tới ba giờ sao? Bọn hắn tới sớm như vậy làm gì?"
Quan Nguyệt nhìn thoáng qua điện thoại.
"Quan Quan, ngươi không biết, nghe nói hôm nay mời tới đại nhân vật, bên phía trường học không nhắc tới là ai, nhưng hiệu trưởng, lãnh đạo nhà trường đều tới, có thể thấy được hết sức coi trọng."
Nói xong, Viên Hoa nhìn thoáng qua Lục Dương, hướng Quan Nguyệt nói ra.
"Bình thường nhân vật có đãi ngộ như vậy, đều chỉ có thể thấy được trên TV, đừng nhìn chúng ta là sinh viên của Cảng Đại, trong mắt người khác là thành phần tri thức cao, nếu ở bên ngoài, khả năng cả đời chúng ta cũng không có cơ hội gặp mặt đại nhân vật."
"Nếu có thể xin được chữ kí, nói không chừng về sau còn bán được giá tốt đấy."
Viên Hoa phối hợp nói.
"Xem ra Quan Quan đến đúng trường học rồi."
Thấy bộ dạng Viên Hoa như vậy, Lục Dương cười cười.
"Đương nhiên rồi."
Bộ dạng Viên Hoa vô cùng tự tin.
"Dù sao đây cũng là một trong những ngôi trường top đầu Châu Á....Tài nguyên ở chỗ này không phải trường nào cũng sánh được, đệ tử ở Cảng Đại chúng ta, sau này tốt nghiệp, ra trường ít nhất cũng phải cấp bậc quản lý, vận khí tốt, tiến vào công ty top 500 cũng không phải không được, ví dụ như ca ca của ta, mới tốt nghiệp được ba năm, hiện tại đã quản lý quỹ cho một công ty rồi."
Nói xong, Viên Hoa híp mắt, sau khi khoe khoang về lão ca, còn lặng lẽ quan sát biểu cảm của Lục Dương.
Có mấy lời không thể nói rõ, hy vọng gia hoả này có thể lĩnh ngộ, Quan Quan là nghiên cứu sinh của Cảng Đại, sẽ không tuỳ tiện gả cho một người bình thường...
Chênh lệch giữa hai bên rất lớn...
Bất quá.
Thông qua quan sát của nàng.
Thần sắc Lục Dương không chút nào biến hoá.
Vẫn vui vẻ như trước, biểu cảm này, như thèm ăn đòn.
Còn có Quan Nguyệt cũng thế, cũng không chút cảm xúc gì.
Điều này làm cho Viên Hoa có chút tức giận, cảm giác như nước đổ lá khoai.
Mấy phút sau, mấy người đi tới giảng đường.
Cùng Viên Hoa nói không sai, tuy khoảng cách đến buổi toạ đàm còn một tiếng, thế nhưng nơi đây có rất nhiều đệ tử rồi, tất cả mọi người đều chen ngồi ở phía trước, phía sau trên cơ bản không có ai.
"Cũng may, đến muộn tí nữa không có chỗ."
Viên Hoa tìm một góc rìa ở phía trước ngồi xuống, vừa vặn nơi này có ba chỗ.
Lục Dương đi vào, sau đó là Quan Nguyệt, tiếp đó là Viên Hoa ngồi ở vị trí ngoài cùng rìa hành lang chính giữa.
Trong giảng đường, tốp năm tốp ba đệ tử trò chuyện với nhau, hết sức náo nhiệt, Viên Hoa cũng không nhàn rỗi, tìm kiếm đồng học mình quen biết để nghe ngóng tin tức, bất quá chính là, công tác giữ bí mật của trường học làm rất tốt, dù đến lúc này, bọn hắn cũng không biết đại nhân vật xuất hiện sắp tới là ai.
Điều này khiến Viên Hoa càng thêm tò mò.
Đại nhân vật đến trường học nàng toạ đàm có rất nhiều, mỗi người đều có tiếng tăm lừng lẫy, hoặc là học giả nổi danh, hoặc là ông trùm xí nghiệp, cũng có cả quan lớn, có cả Lý Gia Thành, viện Y Học của Cảng Đại được mọi người gọi là viện Y Học Lý Gia Thành.
Không biết người hôm nay tới là ai?
Nhưng chắc chắn đây là một nhân vật rất giỏi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao rất nhiều sinh viên tranh nhau ngồi ở vị trí đầu tiên, vạn nhất được đại nhân vật thưởng thức, để lại ấn tượng tốt, như vậy sau khi tốt nghiệp, cũng liền một bước lên mây.
Tuy rằng loại khả năng này không lớn lắm.
Nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến nhiệt tình của mọi người, sổ xố có xác suất trúng thưởng nhở như vậy, nhưng không phải mỗi ngày đều có người mua sao?
Ngồi ở bên cạnh Quan Nguyệt, nhìn Viên Hoa hỏi thăm khắc nơi tìm kiếm tin tức, Lục Dương liền nhịn không được cười, hắn lặng lẽ cầm lấy điện thoại, tìm tới một danh bạ, gửi đi tin nhắn.
Sau đó tắt điện thoại, nhắm mắt dưỡng thần.
Trước khi được mời đến Cảng Đại, Lục Dương cũng đã thông báo với bên phía nhà trường, không cần bọn hắn tận lực hoan nghênh, hơn nữa, tin nhắn vừa rồi gửi đi, nói mình trực tiếp tới giảng được là được.
Bên phía Cảng Đại, cũng hết sức tôn trọng ý kiến của hắn, chỉ nhắc đến nơi, nhớ nhắn tin thông báo là được.
Tin tức vừa gửi chưa được bao lâu.
Trần Kim Diệu mới gặp lúc trước liền đi đến.
Trần Kim Diệu nhìn xung quanh một vòng, rất nhanh phát hiện Lục Dương ở trong đám người, hắn hơi hơi ngẩn người, sau đó phát hiện bên cạnh Lục Dương có một nữ sinh xinh đẹp, trên mặt không tự giác mỉm cười.
Lục Dương cự tuyệt nghi thức chào đón của bọn hắn, vốn còn tưởng đối phương điệu thấp, hiện tại xem ra, tựa hồ không phải như vậy.
Nguyên lai Lục tiên sinh ở Cảng Đại, sớm đã có bằng hữu thân quen, hơn nữa nhìn bộ dạng thân mật, không biết, có phải bạn gái của Lục tiên sinh hay không.
Trong lòng Trần Kim Diệu vẫn còn rất bất ngờ khi biết được tuổi Lục Dương...
Độ tuổi này của Lục Dương, cũng chỉ là sinh viên vừa mới tốt nghiệp mà thôi.
Có thể ở tuổi này lấy được thành tích huy hoang, trên thế giới cũng chỉ có mấy vị.
"Ánh mắt Lục tiên sinh không tệ..."
Trần Kim Diệu cũng không nói gì, thấy Lục Dương chú ý tới bản thân, hắn lặng yên nhẹ gật đầu, sau đó rời khỏi giảng đường, chờ hắn rời đi, giảng đường lần nữa náo nhiệt...