Dương Thành.
Trời trong nắng ấm, không khí trong lành.
Trong chợ lớn nhất ở Dương Thành, rất nhiều tiểu thương đang ở đây bận rộn.
"Lão bản, tổng cộng là sáu kiện hàng, ngươi xem một chút có phải không."
"Không có vấn đề, tiền ta sẽ chuyển cho các ngươi sau."
"Tốt, lão bản, chúng ta đi trước đây."
"Các ngươi bận rồi."
Người cao lớn này chính là Lưu Lỗi, hắn khoát tay áo, đem một cái túi lớn màu đen nhấc lên, đặt lên xe chuyển, sau đó lau mồ hôi...
Ngay tại thời điểm hắn đưa tay.
Trong lúc vô tình, vừa vặn nhìn vào một chiếc màn hình lớn ở ngoài chợ, đang phát một đoạn video quảng cáo.
Sau đó hắn liền ngây người.
Gặp quỷ rồi sao?
Lưu Lỗi dụi dụi con mắt, cảm thấy bản thân bị hoa mắt.
Đây không phải là Lục Dương à?
Lưu Lỗi không nghĩ tới, ở trong màn hình là một nam nhân trẻ tuổi anh tuấn, người này chính là bạn cùng phòng của hắn, hắn nhìn kỹ một hồi, biểu cảm dần dần đông cứng lại, đây là quảng cáo tuyên truyền của tập đoàn Sơn Hải khi đưa ra thị trường chứng khoán, tuy không có âm thanh, nhưng lại có phụ đề rành mạch.
Tập đoàn Sơn Hải, chính là công ty có CCilicili, CCTok, sàn thương mại CC.
Mà Lục Dương, chính là chủ tịch của tập đoàn Sơn Hải.
Điều này cũng...
Thật quá khó tin đi.
Lưu Lỗi cảm giác mình đang nằm mộng.
Thế cho nên, lúc này có người gọi hắn hắn cũng không nghe được.
"Nhìn cái gì, đã đầy rồi, ngươi không đẩy đi sao, ta kêu ngươi cũng không nghe thấy à."
Lưu Lỗi phục hồi tinh thần, nhìn thấy một phu nhân tóc quăn đi tới.
"Mẹ, quảng cáo này là sao đây?"
Lưu Lỗi giật mình hỏi.
Lưu mẫu nhìn thoáng qua, thuận miệng nói: "Chiếu được vài ngày rồi, lão bản kia thật trẻ tuổi, so với ngươi còn trẻ hơn."
"Đương nhiên là nhỏ tuổi hơi con, đó là bạn cùng phòng của con nha, Lục Dương, mẹ còn nhớ không? Chính là người lúc trước con nói, ở trong ký túc xá, con xếp thứ nhất, hắn bài danh thứ ba..."
Lưu Lỗi kích động nói.
Nghe nói như thế.
Sắc mặt phu nhân khẽ biến, vội vàng đi lên phía trước, đặt tay lên đầu Lưu Lỗi sờ soạng một hồi, vẻ mặt tràn đầy lo lắng nói ra: "Lỗi Lỗi, con không có phát sốc chứ, như thế nào lại nói mê sảng rồi, mẹ nghe người khác nói, thân gia của vị lão bản này phải có mấy chục tỷ, làm sao có thể là bạn học của con."
"Thật mà, thiệt là, bà mẹ nó."
Thấy mẹ mình không tin, Lưu Lỗi tức tối dậm chân.
Tâm tinh của hắn bây giờ, giống hệt với Siêu ca lúc biết được tin tức.
"Mẹ không tin, để con gọi điện."
Lưu Lỗi vội vàng cầm lấy điện thoại ra, bấm số Lục Dương, nhưng đầu bên kia một mực không có người nghe, suy nghĩ một chút, Lưu Lỗi cảm giác mình khá ngốc, hiện Lục Dương nổi tiếng như vậy, đoán chừng điện thoại đã bị người khác gọi hỏng, hắn vội vàng gọi cho Lý Minh Bác.
Điện thoại vừa kết nối, hắn liền vội vàng nói ra: "Minh Bác, ngươi biết tin chưa?"
"Là chuyện Lục ca sao?"
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Lý Minh Bác.
"Đúng vậy a, ta nhìn thấy video quảng bá của hắn rồi."
Lưu Lỗi kích động nói.
"Lỗi ca, ta cũng chỉ vừa mới biết thôi, còn là Thẩm Yên nói cho ta biết, Lục ca hoá ra là đại lão bản của CCilicili, chúng ta vậy mà một chút cũng không biết." Trong giọng nói của Lý Minh Bác tràn đầy kinh ngạc.
"Gia hoả này, giấu thật kỹ, lần sau tới Lục Thành, ta nhất định phải làm thịt hắn một trận." Lưu Lỗi nói nói.
Lý Minh Bác cười nói: "Lấy thân gia Lục gia lúc này, đem tất cả quán ăn ở Lục Thành bao lại, đoán chừng cũng không nháy mắt một cái."
"Gia hoả này, quá kín tiếng đi, hơn nữa còn rất lợi hại đấy."
"Lục ca từ trước đến nay đã rất lợi hại."
...
Huyện Thanh sơn.
Quan Kiến Quốc vừa mới họp xong, mang theo tâm sự nặng nề trở lại văn phòng.
Đàm chủ nhiệm ngồi đối diện, nhìn hắn chậc chậc hai tiếng, sợ hãi nói :"Lão Quan à, con rể của ngươi thật lợi hại, hiện tại trên khắp cả nước, chỉ sợ chẳng có mấy người không biết tới hắn."
"Cây con mọc thành rừng, không có gì phải kiêu ngạo."
Quan Kiến Quốc đáp một câu, bộ dạng vẫn nặng nề như trước.
Lão Đàm cũng không phát hiện, vẻ mặt vẫn hâm mộ như trước, nói ra:" Ở đây, ngươi đừng có giả bộ nữa, không có ai thấy đâu, hơn nữa vừa rồi bí thứ nói chuyện này, mặt cười sắp xệ xuống, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn đây chính là người giàu nhất huyện Thanh Sơn chúng ta nha."
"Mà người giàu nhất huyện Thanh Sơn, lại là con rể của lão Quan, hặc hặc."
Lão Đàm uống một hớp, thiếu chút nữa phun ra.
Nhìn ra, hắn so với Quan Kiến Quốc còn kích động hơn.
"Lão Đàm, về sau ta có thể trông chờ vào ngươi rồi, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, nhiệm kỳ mới, ngươi nhất định sẽ lên chức."
Nói xong đứng dậy đi rót nước, trong miệng còn lẩm bẩm vài câu, giống như kiểu ta sao không có thể đẻ ra một cô con gái xinh đẹp...
Lão Đàm chỉ mới là bắt đầu.
Buổi trưa nay, Quan Kiến Quốc nhận được không ít cuộc gọi chúc mừng từ đồng nghiệp.
Hiển nhiên, trong bộ máy huyện uỷ, hầu như mọi người đều biết được quan hệ giữa Quan Nguyệt cùng Lục Dương.
Huyện Thanh Sơn là một nơi vắng vẻ, tin tức nhận được không nhanh, nếu như vừa rồi không phải có đại hội, bọn hắn cũng không biết, người trẻ tuổi thường xuyên xuất hiện hiện nay, chính là con rể tương lai của Quan chủ nhiệm, quả thật tuấn tú đẹp trai.
Ứng phó với đám người.
Quan Kiến Quốc buồn rầu không thôi.
Bởi vì.
Hắn tạm thời không rõ, quan hệ của con gái cùng Lục Dương đến nay thế nào.
Sau chuyện lần trước, Quan Nguyệt rất ít khi ở trước mặt gia đình nhắc đến tên Lục Dương, hắn sợ con gái thương tâm, cũng không chủ động hỏi.
Ở trong thể chế, Quan Kiến Quốc hiểu rõ dụng tâm hiểm ác thế nào, so với chuyện để con gái gả vào nhà hào môn, hắn càng hy vọng con gái tìm một người đàn ông bình thường, sống đàm bạc hết cuối đời, tốt nhất có thể ở lại bên cạnh mình.
Nhưng hiện tại.
Hắn đã không quản được con gái nữa rồi.
Con gái lớn tuổi, hắn cảm giác lời nói của mình mất đi trọng lượng, mà bên kia cũng thuộc hàng phú hào giàu nhất nước, hắn cũng không dám động.
Đồng chí lão Quan cảm thấy biệt khuất không thôi, hắn cầm lấy điện thoại, muốn gọi cho con gái hỏi chuyện một chút, nhưng do dự hồi lâu, vẫn đem điện thoại cất xuống.
Quan Quan đang ở Hong Kong cùng đồng học chơi đùa vui vẻ, hắn cũng không muốn làm nàng mất hứng.
Về phận chuyện giữa nàng cùng Lục Dương, Quan Kiến Quốc cũng đã có ý định.
Chính là không tác hợp, không phản đối, để con mình tuỳ ý lựa chọn.
...
Mấy ngày gần đây Lục Dương vô cùng bận rộn.
Sau khi video tuyên truyền trở nên nổi tiếng, thân phận của hắn cũng được điều tra rõ ràng, cùng lúc đó, mỗi ngày đều có thể nhận được vô số cuộc gọi, có bạn học thời đại học, có lão sư trong trường, còn có bằng hữu, thậm chí là bạn đọc sách của hắn.
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể đổi số điện thoại, dãy số mới chỉ nói cho Lữ Tiểu Vũ, cha mẹ, Liễu Thanh Thanh, Trần Thu Nguyệt....Mấy người có quan hệ mật thiết.
Ở công ty, mỗi ngày đều có rất nhiều tổ chức, ngân hàng,....tới cửa bái phỏng, mà tất cả nhân vật lớn nhỏ trong đó, đều do Lục Dương tự mình tiếp đón.
Lần này không để cho Lữ Tiểu Vũ làm thay.
Tự mình an bài chuyện công ty đưa ra thị trường, đối với người khởi nghiệp mà nói, chính là một thành tựu cùng kinh nghiệm quý giá.
Tuy rằng công ty hơi có chút lớn.
Bận rộn trọn vẹn hai tháng.
Hết thảy đem mọi thứ an bài xong.
Rốt cuộc cũng đến thời điểm đưa công ty lên sàn.
Lục Dương cùng Lữ Tiễu Vũ, cao tầng công ty, liền ngồi máy bay, bay về phía Hong Kong.