Lục Thành, trong một quán cà phê.
Đinh Siêu không tập trung đọc sách, ngồi đối diện với hắn, là một nữ sinh có tượng mạo bình thường.
Đây là đối tượng xem mắt của hắn.
Hai ngày trước cha mẹ song phương đã gặp nhau một lần, đối với thân thế đối bên đều không có ý kiến, hôm nay chính là ngày chính thức hẹn gặp mặt.
Biết rõ nữ sinh này cũng định thi công chức, vì ra vẻ hiếu học, hôm nay tới đây, Siêu ca cũng mang theo một quyển sách tới, bất quá có muội tử bên cạnh, Siêu ca đọc thế nào cũng không vào, chỉ có thể làm ra vẻ một chút.
"Nghe nói ngươi học Công Nghệ Thông Tin, như thế nào lại không làm lập trình viên?"
Nữ sinh đóng sách, bắt đầu nói chuyện.
"Trong nhà cảm thấy làm nhà nước ổn hơn, vì vậy muốn ta theo học, nếu thi không được, thì đến công ty công nghệ thực tập, nói chung đã có sẵn đường lui."
Siêu ca suy nghĩ kỹ một chút rồi nói ra.
Kỳ thật.
Không phải hắn không muốn làm lập trình viên, mà do lúc đi học thì học không giỏi, đến cả luận văn còn nhờ Lục Dương tìm người làm giúp, lấy trình độ này của hắn, đoán chừng đến công ty người ta thực tập không lương, chỉ sợ cũng không được.
Đương nhiên lời này không thể nói ra ngoài miệng được.
Hắn đối với nữ sinh này khá có cảm giác đấy, tuy rằng lớn lên cũng không phải rất xinh, nhưng nhìn ra được là một cô nương hiểu lễ phép, hơn nữa, không giống như lúc trước....
Nghĩ tới tạo ngộ bi thảm của mình, khoé miệng Siêu ca run lên.
Hắn hiện tại, đã nhận rõ bản thân.
Trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống, tiên nữ cũng sẽ không vừa ý bản thân, muội tử như vậy, nếu như cùng mình thành đôi, hắn coi như đã trèo cao rồi.
Muội tử đối với câu trả lời này rất hài lòng.
Có lòng cầu tiến, hiểu được tiến lùi, đối với quy hoạch nhân sinh cũng có sẵn, cũng không có thái độ của nhà giàu mới nổi, coi như rất tốt.
Tuy rằng lớn lên hơi bần bần một chút đi.
Nhưng điều này cũng có thể nằm trong phạm vi tiếp nhận, dù sao, ở trong nội thành có mười căn nhà, lớn lên còn anh tuấn đẹp trai, cũng sẽ không vửa ý người có vẻ ngoài bình thường như nàng.
"Còn ngươi, không phải học thiết kế sao? Vì sao lại muốn thi công chức."
Đinh Siêu hạ sách xuống, cũng hỏi.
"Ta sao, ngành thiết kế khó tìm được việc quá đi, vừa vặn đơn vị đại bá ta đang nhận người, vì vậy nói ta tới thử xem, ở huyện Thanh Thuỷ, nếu ngươi tới đó, hẳn có cơ hội."
Trả lời rất thành thật đấy.
Trong lòng Siêu ca càng thêm ấn tượng với muội tử này.
Đồng thời ở trong lòng, cũng có chút áp lực, đối phương xác suất rất lớn được nhận vào làm nhà nước, bản thân nếu thi không đậu mà nói, liền nguy hiểm rồi, xem ra phải hảo hảo nỗ lực, cũng may, còn nửa năm nữa mới tới kỳ thi...
Vốn Siêu ca nói khảo thi công chức, chính là tăng trình độ của mình lên, lừa dối con nhà người ta, dù sao hiện tại cũng không phải lo ăn lo mặc, hơn mười phòng đưa ra thuê, tiền thuê một tháng cũng được mấy vạn, thực không cần phải nỗ lực làm gì.
Muội tử nói như vậy, cũng khiến hắn có thêm chút động lực.
"Đúng rồi, ngươi biết người nổi tiếng nhất trên mạng lúc này là ai không?"
"Ai vậy?"
Siêu ca còn miên man bất định.
"Ngươi không biết sao, chính là chủ tịch của Sơn Hải....người thành lập CCilicili, rất trẻ tuổi nha."
Nữ sinh che miệng cười cười, thời điểm nói đến đây, trên mặt tràn đầy thần sắc sùng bái.
Nhìn biểu cảm của muội tử, trong lòng Siêu ca hơi lo lắng, nhưng sau đó lại thả lỏng xuống, chủ tịch C site, vậy căn bản không phải người cùng một thế giới với bọn hắn, căn bản không cần phải lo lắng hắn xuất hiện. Lo lắng của mình có chút dư thửa, thật giống như chuyện hắn thích Lưu Diệp Phi vậy, người khác có ai biết đâu.
Nói đến Csite, Siêu ca lại khoe khoang mình làm cộng tác viên ở đó.
Lúc ấy CCilcili còn chưa nổi như hiện tại, mà hắn đã làm công tác viên ở Csite, như vậy cũng có thể tính là nguyên lão rồi.
Đương nhiên, hắn cũng nói ra, là bạn mình tìm việc làm thêm cho mình...Thuận tiện đem Lục Dương nói khen qua một trận, dù sao, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, người lấy bảy phần, tán dương bạn cùng phòng, cũng không phải đang khen bản thân ình sao.
"Ngươi nói, người bạn kia của mình tên là Lục Dương, mà việc làm thêm của ngươi ở Csite cũng là do hắn tìm giúp sao?"
Thần sắc của muội tử trở nên cổ quái, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hoài nghi.
"Đúng vậy nha, công việc này ta đã làm hơn một năm, bất quá, sau khi tốt nghiệp, liền không làm nữa."
Siêu ca không biết vì sao muội tử này lại phản ứng thái quá như vậy.
Chẳng lẽ là do biết bản thân từng làm qua ở Csite sau đó liền bắt đầu sùng bái bản thân?
Trong lòng của hắn âm thầm nghĩ đến.
"Lục Dương mà ngươi nói, không phải là hắn đi?"
Muội tử lấy điện thoại ra tìm tìm, sau đó cầm ra một tấm ảnh chụp.
Siêu ca nhìn thoáng qua, lập tức sợ hãi, kính mắt thiếu chút nữa rơi xuống, hắn vội vàng nói: "Ngươi sao lại có ảnh chụp bạn cùng phong của ta?"
Siêu ca luống cuống.
Triệt để luống cuống.
Mọi người đều biết, chỉ cần là con gái có quan hệ với Lục Dương, thì liền cơ bản không còn cơ hội nữa, đây chính là kinh nghiệm hắn mất bốn năm đại học tổng kết ra.
Ảnh chụp của Lục Dương, sao lại xuất hiện trên đối tượng hắn xem mắt.
Siêu ca mờ mịt không hiểu rõ.
Muội tử khẽ nhíu mày.
"Ngươi hảo hảo nhìn cho rõ ràng...thật là hắn?"
Siêu ca cũng hiểu được rất vớ vẩn, hắn nâng kính lên, nghiêm túc nhìn nhìn, trong ảnh, Lục Dương mặc một thân âu phục, đẹp trai bức người, bộ dạng thành thục. Điều này làm cho Siêu ca hoài nghi, mình có phải nhìn lầm rồi không.
Nhưng ngũ quan này, quả thật giống nhau như khắc mà ra, ở chung bốn năm, Siêu ca tuyệt đối sẽ không nhận lầm.
"Đúng, chính là hắn, Lục Dương, bạn thân cùng phòng của ta...Quan hệ giữa chúng ta rất thân thiết đấy."
Siêu ca khiếp sợ nói.
Muội tử hiển nhiên không tin, trên thế giới nào có sự tình trùng hợp như vậy, nàng trợn mắt, cầm lấy sách trên bàn, đứng dậy nói ra: "Đây chính là đại lão bản của CCilicili, là chủ tịch của tập đoàn Sơn Hải, thân gia của hắn phải hơn trăm tỷ, tại sao có thể là bạn của ngươi chứ....Ngươi khẳng định nhìn lầm rồi."
"Ta có chút việc, đi trước...Liên lạc sau.."
Siêu ca còn chưa kịp phản ứng, muội tử đã đứng dậy rời đi.
Chờ Siêu ca phục hồi tinh thần, muội tử đã rời khỏi quán cà phê, thuận tiện đem hoá đơn thanh toán.
Siêu ca ngây ngốc.
Hắn nhớ lại lời nói của muội tử.
Lục Dương là chủ tịch của tập đoàn Sơn Hải, ngưởi sáng lập CCilicili...Làm sao có thể, tuy rằng hắn thừa nhận Lục Dương rất lợi hại, hình như có mở studio sản xuất Manwa, được nhiều muội tử ưa thích, lớn lên so với hắn đẹp trai hơn chút, nhưng nói thân gia trăm tỷ thì có chút ảo đi.
Lại nhớ muội tử kia nói người này khá hot trên mạng.
Siêu ca vội vàng lấy ra điện thoại, bắt đầu tìm tòi.
Không tìm không biết, vừa nhìn thấy liền giật mình.
Sau một lát, Siêu ca co rút lại, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ.
"Moá!"
Hắn thật sự nhịn không được nữa, chửi thề một câu.
Ánh mắt bốn phía liền rơi vào người Siêu ca, nhân viên phục vụ cũng bắt đầu đưa mắt cảnh cáo.
Siêu ca tranh thủ thời gian cầm sách nhét vào trong túi.
Đứng dậy chạy ra ngoài.
"Đậu phộng!"
"Lục Dương thật sự là chủ tịch của Sơn Hải"
"Mấu chốt là!"
"Ta bị người ta hiểu lầm rồi."
Muội tử đi ra ngoài, đã sớm không thấy bóng dáng, Siêu ca gọi điện qua, điện thoại liền báo máy bận.
Siêu ca lúc này đã khóc không ra nước mắt...