Phía đông thành đại học.
Đoạn thời gian gần đây, Tiền Tiểu Hoa đã không còn bận rộn như trước, dưới đề nghị của Chu Đình Đình, các nàng tuyển mấy nhân viên bán hàng, hiện tại chỉ cần chịu trách nhiêm thu ngân là được.
Bản thân của Chu Đình Đình thoải mái nhất, ngoài trừ ngẫu nhiên giúp đỡ chút sức, thì thời gian khác, trên cơ bản đều là lão bản bù nhìn, ở trên quầy thu ngân có hai chiếc máy tính, một chiếc chính là để nàng chơi game đấy.
"Đình Đình."
Một khách nhân tới tình tiền rời đi, Tiền Tiểu Hoa đụng đụng cánh tay khuê mật mình.
"Làm sao vậy, tiểu Hoa tỷ."
Chu Đình Đình treo xong mấy tài khoản, mới nghiêng đầu sang chỗ khác, tò mò nhìn Tiên Tiểu Hoa.
"Trường học Lục Dương có lẽ được nghỉ rồi."
Biểu đệ của nàng cũng quá không đáng tin cậy rồi, trường học được nghỉ, cũng không tới đây nhìn xem, mà khuê mật Chu Đình Đình cũng đúng đần, cũng không biết gọi hỏi han một chút.
Chu Đình Đình nhìn ngày dưới góc phải máy tính, nhẹ gật đầu, nói ra: "Hẳn là vậy, bên phía trường học chỗ này cũng đã được nghỉ."
"Vậy hắn sao lại không tới tìm ngươi?"
Tiền Tiểu Hoa hừ một tiếng, chính vì khuê mật nhà mình kêu bất bình.
Chu Đình Đình sửng sốt xuống, sau đó nói: "Năm nay hắn tốt nghiệp, có lẽ rất bận đi."
"Ngươi nha, lúc nào cũng giúp hắn nói chuyện."
Tiền Tiểu Hoa chỉ hận rèn sắt không thành thép nhìn Chu Đình Đình, lông máy nhíu lại.
"Ta thấy, có lẽ hắn quên ngươi mất rồi."
"Quên gì?"
Ngoài cửa, Chiêm Tuấn vừa vặn mới từ bên ngoài vào nghe được lời nới của Tiền Tiểu Hoa.
"Chiêm Tuấn, ngươi đến rồi."
Chu Đình Đình lên tiếng chào hỏi.
"Ừ, mang đồ ăn cho các ngươi đấy, là a di làm, ta cố ý nói các ngươi thích ăn gà hầm khoai tây..."
Hai năm qua, phòng làm việc của Chiêm Tuấn cũng đi vào quỹ đạo, thuê được ký túc xá mấy trăm mét vuông, mời được người nấu cơm, số lượng nhân viên cũng đột phá hơn ba mươi người.
Chiêm Tuấn đem hộp đựng cơm để lên bàn thu ngân.
Tiền Tiểu Hoa mở ra, đem cho Chu Đình Đình một phần.
"A."
Chu Đình Đình vừa mới chuẩn bị thả con chuột ra, thì mấy tài khoản lại bước vào một cuộc chiến đấu.
Chiếm Tuấn nhìn qua, kinh hỉ nói: "Map ẩn, hơn nữa còn hai map..."
Chu Đình Đình đồng dạng cũng rất kinh hỉ, liền tranh thủ để hộp cơm qua một bên.
"Map ẩn là gì?"
Tiền Tiểu Hoa cầm hộp cơm thấy hai người kích động, nhịn không được hỏi.
Chiếm Tuấn nhìn chằm chằm vào màn hình, thấy Chu Đình Đình clear xong một map, giải thích nói: "Vừa mới ra mật bảo hi hữu, gọi là Trì Quốc Tuần Thủ, trong này rơi ra kỹ năng đặc thù, nếu nhặt được có thể bán được năm sáu trăm vạn tiền game."
"Năm sáu trăm vạn, đây không phải là năm mươi tệ rồi sao? Hai cái chính là...một trăm..."
Tiền Tiểu Hoa có chút khiếp sợ.
"Đúng vậy a."
Chiêm Tuấn gật đầu.
"Hiện tại phòng làm việc chúng ta đều quet map ẩn lời được mấy nghìn, đương nhiên, đây còn là phải cảm ơn Lục ca vì cho ta mượn những tài khoản kia."
Chiêm Tuấn đối với Lục Dương cảm kích không thôi.
Lúc trước nếu không phải có đối phương hỗ trợ, hắn cũng không có khả năng tới ngày hôm nay, một tháng thu nhập hơn mười vạn, đây là số tiền mà trước đây hắn chưa từng dám nghĩ tới.
Nhắc đến Lục Dương, Tiền Tiểu Hoa liền tức giận không có chỗ đánh, nhưng nghe đến chuyện một ngày thu nhập mấy nghìn, còn không nhịn được hít vào một hơi: "Tiền thật dễ kiếm."
"Đương nhiên là dễ kiếm, đây chính là thời đại hoàng kim của game online nha."
Chiếm Tuấn đồng tình.
Tiền Tiểu Hoa liếc mắt nhìn hắn: "Hừ hừ, nếu để cho ta biết ngươi học Lục Dương một chân dẫm hai thuyền, vậy đường trách ta ra tay chỉnh đốn ngươi."
Chiêm Tuấn lập tức tịt ngoài, lúng túng nói: "Không có không có, ta chỉ muốn học tập tài năng của Lục ca, còn mấy thứ khác không có."
"Coi như ngươi tự mình hiểu mình."
Thấy Chu Đình Đình quét map xong, Tiền Tiểu Hoa kẹp lên một miếng thịt, để vào trong miệng của nàng, nói ra:" Tranh thủ thời gian ăn đi, nhìn bộ dạng tham tiền của ngươi kìa."
Đột nhiên kiếm được trăm tệ, Chu Đình Đình còn có chút chưa thoả mãn, lúc ăn cơm ánh mắt cũng không tập trung, thỉnh thoảng liếc vào màn hình máy tính.
Bỗng nhiên điện thoại trên bàn vang lên.
Chu Đình Đình cầm lên nhìn qua.
Trước là kinh ngạc, sau đó đỏ bừng cả gương mặt.
...
Nửa tiếng sau.
Lục Dương lái xe đến cửa hàng quần áo, đem Chu Đình Đình đón rời đi.
Trên xe.
Chu Đình Đình tâm thần bất định nhìn Trần Tự lái xe.
"Lục Dương, thật muốn đưa em về nhà sao?'
Thời điểm nhận được cuộc gọi, nàng biết rõ, mục đích chuyến đi này là ở đâu.
Nhìn người bên cạnh có dáng vẻ khẩn trương, Lục Dương đưa tay ở trên mặt nàng ngắt một cái, nói ra: "Đương nhiên, chúng ta đã bên nhau nhiều năm như vậy, cũng nên để cho phụ mẫu gặp em."
Mẹ Lục Dương cũng đã gặp Chu Đình Đình, bất quá, cũng chỉ là thoáng nhìn qua, từ đó về sau, cũng chưa từng gặp nhau lại, chỉ là ngẫu nhiên ở phía muội muội Tiền Tiểu Hồng, nghe nói qua mấy lần.
Lục Vĩ thì một lần còn chưa gặp qua.
Hôm nay tốt nghiệp đại học rồi, có một số việc không cần phải giấu giấu liếm liếm, vừa để cho cha mẹ gặp mặt, vừa không cho hồng nhan của hắn cảm giác bên nặng bên nhẹ.
Vốn Lục Dương vẫn còn suy nghĩ trước nên mang người nào về nhà trước.
Càng nghĩ, vẫn là Chu Đình Đình thích hợp nhất.
Trần Thu Nguyệt cùng Từ Thi trước mặt vẫn ở chung với nhau, không tốt lắm, còn Chu Đình Đình bên này dễ hơn, mấu chốt là mẹ mình cũng biết nàng, tương đối mà nói, dễ tiếp nhận hơn.
Về phần Trần Thu Nguyệt, đợi nàng khi nào về nhà, thuận tiện đi ngang qua, đến lúc đó dẫn ra gặp mặt là được, Từ Thi thì dễ nói, chỉ cần không có Trần Thu Nguyệt ở đây, có thể đem nàng lừa gạt trở về, ai bảo nha đầu kia dễ bị lừa cơ chứ.
"Thế nhưng mà, em còn chưa chuẩn bị tốt, còn chưa kịp chỉnh đốn..."
Lục Dương đến quá lẹ.
Thời điểm gọi tới, hắn đã xuất phát từ trường học, điều này làm cho Chu Đình Đình đến thời gian trang điểm cũng không có, cũng may Tiền Tiểu Hoa tinh thông trang điểm, giúp nàng trang điểm đơn giản một chút, thay một bộ quần áo xinh đẹp.
So với thời điểm ở cửa hàng, hiện tại nàng đã có nét toả sáng, chỉ là Chu Đình Đình còn chưa hài lòng, đây chính là đi gặp cha mẹ Lục Dương nha.
Nếu mà bọn họ không hài lòng...
Chu Đình Đình không dám nghĩ.
"Khẩn trương làm gì...Ba mẹ anh dễ tính lắm, không phải anh từng đi tới quê em sao? Em thấy lúc đấy anh có khẩn trương không?"
Lục Dương an ủi một câu.
Mấy tiếng đi đường, tâm tình của Chu Đình Đình đều rất khẩn trương, đặc biệt là thời điểm Lục Dương nói gần tới, tâm tình của nàng như treo tới cổ họng.
Mãi cho đến lúc Lục Dương kéo nàng xuống xe, Chu Đình Đình mới biết đến nơi rồi.
Nhìn căn nhà hai tầng màu trắng trước mặt, Chu Đình Đình cắn răng, trong lòng không ngừng cổ vũ ngươi làm được, vì mình mà cố gắng.
"Tiểu Dương, về rồi à!"
Vừa xuống xe, Lý thẩm đang hóng mát liền phát hiện ra hắn.
Lục Dương phất tay chào hỏi, nói ra: "n, vừa tốt nghiệp, trở về chơi vài ngày, Xuân Dương ca cũng ở nhà a."
Hắn nhìn Lý Xuân Dương ở bên cạnh Lý thẩm, thời điểm này, đối phương không phải nên 996 sao?
"Xuân Dương trở về có chút việc, nhanh như vậy mà đã tốt nghiệp, lớn rồi, đều lớn cả rồi." Lý thẩm cảm thán một câu, lại hỏi tiếp: "Bên cạnh cháu là, bạn gái sao..."
Lý thẩm có chút kinh ngạc.
Bạn gái Lục Dương khá lạ mặt.
So với lúc trước không giống nha.
Lục Dương cười cười không trả lời, chỉ tay vào phía trước: "Cháu vào đây."
"Tốt, tốt."
Lý thẩm vui tươi hớn hở đưa mắt nhìn hai người Lục Dương vào nhà, sau đó hung hăng nhìn nhi tử bên cạnh, nói ra: "Ngươi xem một chút, Lục Dương...Nhìn lại ngươi đi, lớn thế này rồi, còn có kém chọn, cô bé dì Hai giới thiệu ta thấy rất tốt, vậy ngươi còn chướng mặt!"
"Dì Hai giới thiệu người còn lớn hơn ta hai ba tuổi, lớn lên còn..."
Lý Xuân Dương uỷ khuất nói.
"Lớn lên thì làm sao, lớn tuổi không tốt sao?"
"Ta mặc kệ, ngày mai, nếu ngươi còn không đồng ý, để xem ta có kêu cha ngươi cắt chân ngươi không."
Lý thẩm thở phì phò nói.