Thức dậy.
Mơ hồ cầm lên điện thoại nhìn thời gian, Siêu ca thấy được một tin nhắn rất dài, từ từ đọc qua, sắc mặt của hắn lập tức trở nên không tốt, rất nhanh từ trên giường bật dậy.
Lý Minh Bác đột nhiên bị đánh thức, thấy bóng dánh mơ hồ ở bên cạnh hắn càng thêm hoảng sợ.
Liền vội vàng bật đèn nhìn qua.
"Siêu ca, có chuyện gì vậy?"
"Không có...Không có gì.."
Siêu ca cũng không thể nói mình bị chia tay rồi.
Vừa rồi hắn mới nhận được tin nhắn, số lượng chữ rất nhiều, nhưng tổng kết lại cũng đơn giản, nói chung là, cảm ơn một tháng hẹn hò, đột nhiên có cảm giác hai người không hợp, vì vậy chia tay, còn nói thêm mấy câu chúc phúc...
Đinh Siêu cũng không nghĩ tới.
Bản thân vừa mới thức dậy, bạn gái đã không còn.
Hắn hôm qua còn mời bạn cùng phòng ăn một bữa, chúc mừng mình tìm được bạn gái đấy.
"Thật sự không có việc gì?"
Lý Minh Bác có chút bận tâm.
Tuy không biết trên người Đinh Siêu xảy ra chuyện gì, nhưng cảm giác lại hắn có chút không ổn.
Siêu ca chập choạng từ trên giường bước xuống, mặc đồ ngủ đi ra ban công, vội vàng bấm số điện thoại, sau đó dưới sự lo lắng, một thanh âm thuê bao quý khách không liên lạc được vang lên.
Đối với chuyện này, Siêu ca đầy kinh nghiệm trên thân liền hiểu rõ, mình bị sổ đen rồi.
Hắn vội vàng leo lên QQ.
Lại phát hiện, trên QQ Cũng không tìm được.
"Vì sao a."
Bên ngoài bầu trời tối thui, giống hệt tâm tình Siêu ca lúc này, Siêu ca lâm vào mờ mịt...Quay về nhớ lại cảnh tối hôm qua, Siêu ca phát hiện mình cũng không làm gì quá phận cả.
Từ quán đồ nướng trở về.
Hắn liền gọi xe cho bạn gái, tiễn đưa nàng, còn dặn dò nàng phải chú ý an toàn.
Lúc ấy, hình như không có chỗ nào hắn làm không đúng a.
Nhưng vì sao...
Siêu ca nghĩ mãi không ra.
Cũng nghĩ không thông.
Vì sao bản thân đột nhiên bị chia tay, cũng không hề có dấu hiệu báo trước, thật giống như vô duyên vô cớ bị đanh rớt môn vậy.
Lúc này đây, Siêu ca bối rối không thôi.
Lưu Lỗi ở bên ngoài bưng bồn rửa mặt về.
Liếc nhìn ban công.
Lại nhìn Lý Minh Bác hỏi.
"Siêu ca bị sao vậy?"
"Không biết...Vừa rồi thức dậy, liền giống như nổi điên, chạy ra ngoài ban công.
Lý Minh Bác có chút lo lắng nói.
Lưu Lỗi đặt chậu rửa mặt xuống, đem khăn mặt khoác lên giá áo, mở cửa ban công, nhìn Đinh Siêu đang ngẳn người: "Siêu ca, làm gì vậy, ở bên ngoài trúng gió đấy, ngày hôm qua uống còn chưa tỉnh à?"
"Lỗi ca..."
Đinh Siêu hít nước mũi, nhìn thấy Lưu Lỗi, liền giống như tìm được chỗ dựa.
Lưu Lỗi lập tức cảm thấy buồn nôn, vội vàng lui về phía sau, cảnh giác hỏi.
"Làm sao vậy?"
"Ta thất tình rồi."
Siêu ca hít một hơi.
"Nàng gửi tin nhắn tới chia tay, còn xóa phương thức liên lạc của ta, ô ô ô..."
Cái mũi ê ẩm, Siêu ca không nhịn được nữa.
Nước mắt nam nhân liền rơi trong đêm.
"Ngươi nói vì sao a, nếu nàng chướng mắt ta, cũng không đáp ứng làm bạn gái của ta, đang tốt lành, như thế nào đột nhiên chia tay, ta còn nói tốt nghiệp xong kết hôn..."
"Ô ô, ta đã hứu hẹn, sao nàng còn rời đi, cuối cùng do ta làm sai điều gì."
"Ngày hôm qua ta uống say, không có làm chuyện gì mất mặt chứ?"
"Vì sao lại như vậy?"
Lưu Lỗi vẻ mặt ngây ngốc ôm lấy Siêu ca an ủi.
Hắn cũng không nghĩ tới.
Tình yêu của Siêu ca lại ngắn như vậy.
Ngày hôm qua còn đang tốt lành, sao mới qua một đêm liền xong rồi?
Lý Minh Bác thấy một màn như vậy, vội vàng gọi điện thoại.
"Lục ca, mau trở lại, Siêu ca hình như điên rồi..."
...
Nửa tiếng sau.
Phòng học khoa máy tính, lớp số 2.
Đinh Siêu giống như một con cá ướp muối nằm dài trên bàn, toàn bộ người không có sức lực, giống như hắn đã triệt để mất hết đi hy vọng sống, hôm nay là tiết đầu tiên của học kỳ mới, tuy rằng nhận đả kích từ tình yêu, nhưng Siêu ca vẫn phải tới.
Lục Dương cũng tới cửa phòng học.
Nhìn thấy bộ dạng của Siêu ca.
Hắn liền biết xảy ra chuyện gì.
Nhưng nội tình trong đó, hắn cũng không đi giải thích được.
Cũng không thể nói, Siêu ca ngươi bị gạt rồi, người ta căn bản từ đầu đến cuối cũng không vừa ý ngươi, người ta chỉ muốn lừa tiền mà thôi, nếu nói như vậy, Siêu ca hẳn còn bị đả kích hơn.
Hắn chỉ có thể an ủi nói.
"Siêu ca, cả rừng hoa, sao chỉ tưởng nhớ một bông....Hiện tại tốt xấu gì ngươi cũng là phú nhị đại, có chút bản lĩnh tí được không, chờ ngươi tốt nghiệp, trong nhà có tiền, còn có hơn mười căn phòng, thích nữ sinh dạng gì không có?"
Siêu ca vẫn mờ mịt như trước.
Mắt đỏ nói ra.
"Vì sao Tiểu Như chia tay với ta."
"Chuyện này..."
Lục Dương suy nghĩ trả lời.
Đinh Siêu tiếp tục nói: "Tiểu Như so với những nữ nhân tầm thường khác không giống nhau, nàng nhìn con người ta chứ không phải là tài sản, bằng không tại sao lại chia tay với ta, ta muốn biết, mình đã làm gì sai?"
"Siêu ca đã làm gì sai?"
Lý Minh Bác cũng tò mò.
"Ta làm sao mà biết."
Lưu Lỗi lắc đầu.
"Lục Dương, ngươi là đại sư tình yêu....Ngươi nói xem, ta cuối cùng làm sai chỗ nào, ta cảm giác trước kia còn rất tốt đấy, vì sao ăn một bữa đồ nướng, nàng liền chia tay?"
Vẻ mặt Đinh Siêu tràn đầy mong chờ nhìn Lục Dương.
Hắn muốn có đáp án.
"Chuyện này...."
Lục Dương suy nghĩ một chút.
"Đại khái nàng có suy nghĩ giống ngươi, dù sao, nhà ngươi cũng mới được đền bù, có rất nhiều tiền, nàng là một cô gái tốt, cùng ở chung với ngươi có áp lực quá lớn, còn phải để ý ánh mắt thế tục, vì vậy suy nghĩ thật lâu, mới quyết định chia tay, về phần tại sao chọn ngày hôm qua, có thể là trước kia ngươi có từng nói qua với nàng, muốn dẫn nàng đi khoe với bạn cùng phòng, cho nên trước khi chia tay, thỏa mãn nguyện vọng của ngươi."
Lục Dương thuần túy là chém gió.
Nhưng lại làm hai mắt Siêu ca sáng lên.
Lúc trước hắn quả thực từng nói qua, sau khi tựu trường, liền mang nàng đi tới trường, cùng huynh đệ của mình làm quen một chút, đương nhiên, bản thân hắn muốn khoe khoang đấy.
Cho nên mới chọn lúc này chia tay.
Thật là vì nguyên nhân này sao.
"Tiểu Như thật tốt, thậm chí trước khi chia tay, còn thỏa mãn nguyện vọng của ta."
Siêu ca cắn môi, bộ dáng bi thương không thôi.
"Đúng là cô gái tốt!"
Lưu Lỗi cũng cảm thán một tiếng.
Nghe được hai người đối thoại, Lý Minh Bác cũng nhịn không được thổn thức, ở xã hội vật chất này, còn có cô gái tốt như vậy, quá không dễ dàng, chỉ đáng tiếc, Siêu ca bỏ lỡ...
Lưu Lỗi cùng Lý Minh Bác đều vì Siêu ca tiếc hận.
Lý Minh Bác tiếc hận nói: "Siêu ca, thời điểm ngươi hẹn hò, nếu như cùng nàng trao đổi, làm cho nàng không cảm thấy áp lực thì tốt rồi."
"Ta cũng không biết a..."
Đinh Siêu khóc không ra nước mắt.
"Không được, ta muốn xin phép về nhà...Ta muốn đi tìm nàng."
Siêu ca đột nhiên đứng lên, từ cửa sau đi ra.
....
Mối tình này của Siêu ca đến cuối cùng cũng không thể vãn hồi.
Bởi vì bản chất nó là một cú lừa, tự nhiên không có khả năng quay lại. Siêu ca sau khi về nhà liền tìm người tiến cử, nhưng người ta đã sớm người đi nhà trống, a di cùng với mẫu thân có quan hệ rất tốt kia, cũng đã bỏ đi, đến cả chủ nhà cũng không biết bỏ đi nơi nào, về phần Tiểu Như, nữ tử ngọt ngào, cùng thành một vết sẹo tươi đẹp trong lòng Siêu ca.
Ở nhà nghỉ ngơi một tuần.
Siêu ca dần dần thoát khỏi mối tình, khôi phục lại sinh hoạt bình thường của bản thân, chỉ là, sau đó tới trường học, hắn cũng không nhắc lại chuyện bạn gái nữa rồi.
Không chỉ như thế.
Thời gian chơi game ít đi.
Tới thư viện liền nhiều hơn.
Còn mua rất nhiều sách vở.
Những thứ này Lục Dương đều thấy rõ.
Siêu ca lần này, vừa bi thương, vừa trưởng thành hơn.