Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1147: Siêu Ca Ngưu Bức




Sân trường trường học.

Một chiếc xe việt dã 7SUV chậm rãi dừng lại.

Rất nhanh.

Cửa xe mở ra, Siêu ca mặc áo khoác ô vuông ô trắng từ trong buồng lái đi ra, hắn mang theo một cái kinh râm cỡ lớn, che kín đôi mắt, khí thế bá vương, nhưng người khác cho dù ở gần cũng không cảm giác được.

Nhìn thấy mấy người.

Đinh Siêu vẫy vẫy tay, nhưng cũng không lập tức chạy tới, ngược lại ở trên xe nói gì đó.

"Ài, Siêu ca, đến xe cũng lên rồi!"

Lưu Lỗi nói rồi đi tới trước.

Nhịn không được chậc chậc hai tiếng.

Đinh Siêu đi thi bằng lái cùng hắn, bản thân còn chưa có xe riêng, không nghĩ tới cái tên này đã lên đời.

Lý Minh Bác có chút hâm mộ nhìn chiếc xe việt dã cỡ lớn, ở phía sau hông xe sờ lên.

Lục Dương có chút cổ quái nhìn logo chiếc xe.

Xe này về sau rất hiếm gặp nha!

Nếu hắn nhìn không lầm.

Đây chính là Nạp Trí Tiệp Đại 7 đi.

Tuy nhiên, thời điểm này, trên mạng còn chưa trêu chọc hãng xe này như vậy, Siêu ca là dân cư dân mạng thâm niêm, nếu thấy chắc chắn sẽ không mua chiếc xe này.

Chỉ có thể nói ánh mắt Siêu ca tốt hơn trước rất nhiều.

Nghe được Lưu Lỗi nói.

Lại nhìn bộ dáng hâm mộ của Lý Minh Bác.

Trong lòng Đinh Siêu đắc ý không thôi, hắn vỗ vỗ chiếc xe, nói ra: "Thế nào, coi như cũng được đi, mới mua năm nay đấy, cha ta thanh toán..."

"Không tệ, không tệ."

Lưu Lỗi nhẹ gật đầu.

"Rất lớn đấy."

Lý Minh Bác cũng bình phẩm một phen.

Lục Dương cũng biết: "Nhà ngươi được đền bù rồi à?"

"Hặc Hăc."

Đinh Siêu cười khan hai tiếng.

"So với Lục ca thì còn kém, nhà ta đã được đền bù, nhưng cũng không nhiều..."

Mặc dù nói vô cùng khiêm tốn, nhưng đuôi Siêu ca đã sớm vểnh lên trời, có tiền gan của nam nhân liền biến lớn, xem ra lời này cũng không giản, nhìn bộ dạng của Siêu ca, hiện tại tự tin hơn trước rất nhiều.

"Ài, phát tài a, đêm nay ngươi phải mười khách."

Lưu Lỗi cho tên đê tiện này một quyền, trong lòng cũng rất hâm mộ.

Nhà mình tuy rằng có chút tài sản, nhưng đó là tiền mồ hôi nước mắt của cha mẹ cày a, nào có thoải mái như Siêu ca, phòng ở hủy đi, liền được đền bù, trở thành nhân sinh người thắng.

"Việc nhỏ, việc nhỏ."

Đinh Siêu khoát tay áo, bộ dạng cũng không thèm để ý.

"Siêu ca, đây chính là kinh hỉ mà ngươi nói sao?"

Lý Minh Bác cười nói.

"Kinh hỉ có đấy, nhưng không phải cái này.."

Siêu ca gõ cửa xe.

Kỳ thật vừa rồi lúc nói chuyện, bọn hắn cũng chú ý tới trên tay lái phụ có người, chỉ là không có xuống xe, bọn hắn cũng không tiện hỏi.

Nữ nhân từ tay lái phụ bước xuống.

Khuôn mặt nữ tử này mỹ lệ, dáng người cũng không tệ.

Ánh mắt nàng nhìn ba người đánh giá, thời điểm nhìn thấy Lục Dương, rõ ràng liền sửng sốt.

Lục Dương đồng dạng cũng như vậy.

Siêu ca cũng không phát hiện ra dị thường, hắn nắm tay nữ sinh, hướng về ba người huynh đệ nói ra: "Ta giới thiệu cho các ngươi một chút, đây là bạn gái của ta, Tiểu Như."

Siêu ca rất hưng phấn.

Nói xong.

Hắn buông tay ra, vỗ vỗ cánh tay Lục Dương: "Hắn gọi là Lục Dương, là phú nhị đại ở phòng chúng ta, rất có tiền."

"Đây là Lý Minh Bác, là đệ tử ba tốt trong trường, mỗi năm đều có học bổng."

"Đây là Lưu Lỗi, lão đại trong phòng, nữ tử đừng tìm hắn nói chuyện, nếu không sẽ bị tức chết."

Đinh Siêu giới thiệu mấy người bạn cùng phòng của mình.

Lưu Lỗi cũng không ngại Đinh Siêu đánh giá mình ra sao, nhìn thoáng qua nữ sinh cười nói: "Không tệ nha Siêu ca, bây giờ ngươi quả thật là nhân sinh nằm thắng rồi."

"Đệ muội tốt."

Lý Minh Bác cũng chào hỏi một tiếng.

Không thể không nói.

Thời điểm nữ nhân này xuất hiện, quả thật đem Lý Minh Bác cùng Lưu Lỗi làm cho kinh ngạc, mặc dù nói, tướng mạo nữ sinh này thua kém mấy người Trần Thu Nguyệt, Từ Thi, nhưng đối với Siêu ca mà nói, là quá thích hợp rồi.

"Các ngươi tốt."

Nữ sinh nhỏ giọng chào hỏi.

Thời điểm nhìn về phía Lục Dương, trong mắt có thêm vài phần lo lắng.

Lục Dương chỉ nhíu nhíu mày.

Thời điểm chưa hiểu rõ tình huống, hắn sẽ không nói nhiều.

"Các ngươi ăn chưa?"

Siêu ca hỏi.

"Ngươi đến muộn ,chúng ta vừa ăn xong."

Lý Minh Bác nói ra.

"Vậy ta mua chút gì đó ăn, sau đó chúng ta tới sân trường ngồi chơi một chút, tâm sự năm mới, buổi tối ta mời các ngươi ăn dê nướng nguyên con, vẫn là nhà trước kia."

Nói xong, Đinh Siêu kêu bạn gái đi tới một cửa hàng tiện lợi, mua mấy cái bánh mỳ lấp bụng, lại mua thêm mấy chai nước.

Một buổi chiều.

Mấy người ở trên sân trường đánh bài với nhau.

Mỗi ván chỉ chơi 1 tệ, nhưng khiến Siêu ca thua hơn 50 tệ, nếu là trước kia, khẳng định Siêu ca sẽ bảo hỏa tức giận, nhưng lần này hắn chơi rất vui vẻ, còn nói coi như phát lì xì cho hai người, Lý Minh Bác ăn được một đống, Lục Dương tuy rằng không để ý, nhưng thắng cũng không ít, chỉ là không có cơ hội cùng bạn gái Siêu ca nói vài câu.

Đến buổi tối.

Thời điểm ăn uống.

Rốt cuộc cũng có cơ hội.

Mấy chai bia vào bụng, Đinh Siêu chịu không nổi, bắt đầu nôn ọe, hắn liền bị Lý Minh Bác cùng Lưu Lỗi lôi ra ngoài, người hiểu rõ Siêu ca đêu biết, hắn sắp nôn rồi.

"Cửu Nhi đâu?"

Thời điểm chỉ có hai người, Lục Dương mở miệng.

Nữ nhân này, Lục Dương chưa quên, chính là nữ nhân cùng làm với Cửu Nhi ơ Miêu Thôn, nhớ lại lần trước nàng đi xem mắt, nhưng hình như thất bại.

Không nghĩ tới, mới một năm không gặp, liền biến thành bạn gái Đinh Siêu.

Lục Dương rất buồn bực.

Trong này rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Nhưng có một điều có thể xác định, Siêu ca nhất định bị lừa rồi, Lục Dương cũng không kỳ thị mấy người làm cái nghề kia, nhưng vô luận thế nào, cha mẹ Siêu ca nếu biết thì sẽ không bao giờ đáp ứng.

Mấu chốt còn có một điều.

Thời điểm dịp tết, Đinh Siêu còn gọi điện thoại tới khoe khoang, nói là người quen giới thiệu đấy, điều này làm cho hắn khó lý giải không thôi.

"Nàng đi Tô Thành, ngươi không biết à."

Nữ nhân này có chút chột dạ trả lời.

"Ngươi cũng không phải ở cùng nàng một chỗ sao?"

Lục Dương nhìn nữ sinh.

"Không có....Nàng nói vào nhà xưởng làm việc, ta không muốn..."

Nữ nhân lắc đầu.

"Vậy ngươi sao lại thành bạn gái của bạn ta? Đừng nói dối, ta muốn tìm hiểu thì chỉ là chuyện nhỏ thôi."

Lục Dương hỏi vấn đề này.

Nữ nhân này nhìn thoáng qua bên ngoài, thấy Siêu ca còn ở gốc cây nôn ọe, nàng ài một tiếng, thở dài: "Lão bản, là lũ cuốn miếu Long Vương a, ta không biết hắn là bạn ngài."

"Ngươi cuối cùng tính làm gì?"

Lục Dương có chút im lặng.

Nữ sinh nói ra:" Thời điểm ta cùng Cửu Nhi làm chủ bá, không phải kiếm được một khoản sao? Sau đó mở một tiệm sơn móng tay, lại bị người ta lừa, bồi thường rất nhiều tiền, mà Miêu Thôn bị phá bỏ, chúng ta không còn chỗ để đi, Cửu Nhi ra ngoài làm công, ta không muốn...Sau đó....Sau đó ta muốn lừa mấy kẻ coi tiền như rác, không phải Miêu Thôn có rất nhiều người được đền bù à? Quốc gia đền bù cho bọn hắn nhiều như vậy, vừa vặn ta có một người đồng hương ở chỗ này đã lâu, chúng ta liền thương lượng, lấy danh nghĩ kết hôn lừa một chút tiền, sau đó bỏ chạy...Ta thật sự không biết, hắn là huynh để của ngươi."

"Không cần nói rõ như vậy!"

Lục Dương hết sức im lặng.

Hắn thương cảm nhìn gia hỏa Siêu ca ngoài kia.

Gia hỏa này, đời đúng đen mà.

Vất vả lắm mới đổi vận, nhưng không nghĩ tới vẫn bị lừa đấy, nếu không phải gặp được người quen, đoán chừng phen này Siêu ca phải chảy máu rồi.

"Huynh đệ này của ta thứ gì cũng tốt, chỉ là thời điểm đối đãi với nữ nhân có chút hồ đồ."

Lục Dương nói ra.

"Nhìn ra được..."

Tiểu Như nhỏ giọng lải nhải một câu.

Lục Dương trừng mắt nhìn nàng.

"Ngươi kiếm được bao nhiêu tiền rồi?"

"Chưa, không nhiều, vốn đang thả dây câu cá, chỉ mới mua một chiếc điện thoại, còn một phong bao lì xì, thêm chiếc xe kia nữa, nhưng là của hắn."

Tiểu Như vội vàng nói.

"Nể mặt Cửu Nhi, ta sẽ không vạch trần ngươi, hơn nữa mấy thứ kia ta mặc kệ, còn lại, không cần ta nói nữa chứ?"

Lục Dương lạnh giọng nói ra.

"Biết rõ, biết rõ, ta lập tức rời đi, tuyệt đối không hố bằng hữu ngươi nữa."

Bên ngoài, Siêu ca ói xong một trận đang được dìu trở về.

Lục Dương nói tiếp.

"Tốt nhất đừng để hắn biết mình bị lừa."

Đứa nhỏ này, đời đã đủ thảm.

"Vậy ta tìm cơ hội chia tay."

Tiểu Như nhỏ giọng nói ra.

Sau khi Siêu ca trở về.

Hai người không nói chuyện nữa, Lục Dương ăn thịt dê, Tiểu Nhu cầm nước ấm, giả bộ ân cần như lúc trước.

Trở lại chỗ ngồi, Đinh Siêu cầm lên ly bia còn chưa uống xong của mình.

"Lục ca, uống một ly, ta rốt cuộc cũng thoát khỏi cuộc đời FA rồi."